Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Dựng Nghiệp, Nuôi Đàn Con Thơ - Chương 27: Cháo sườn mè đen
Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:10:53
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu để Chu mà thấy cảnh , nhất định sẽ càm ràm là phí củi phí than. giờ Chu rảnh chạy qua, vì nhà bên chia lương thực xong, đương nhiên lo thu dọn.
Đợi đến lúc Chu tin Lâm Thanh Hòa bỏ hơn sáu chục đồng mua lương thực, trong lòng nghẹn thêm một bụng khí.
“Vậy cũng coi như mua ít hơn năm ngoái nhiều .” Chu nhị tẩu .
Câu chơi, năm ngoái nguyên chủ mua hết gần tám chục đồng tiền lương thực, khi đó trong thôn còn xôn xao một trận lớn.
Mà năm ngoái, thứ mua nhiều nhất cũng là lúa mì.
“Chắc là mua cái lò với than hết tiền chứ gì.” Chu nhị tẩu chẳng cần ai trả lời, tự tiếp.
Lời dứt, cô liền cảm thấy “vạch trần sự thật”. Lần em dâu út còn trong tay còn bao nhiêu tiền, ngờ giờ vẫn moi từng để mua thóc của đội.
năm nay mua ít hơn năm ngoái hẳn một mảng, e là thật sự vét tới đáy nồi .
Sắc mặt Chu tối sầm, trong lòng khó chịu. Nhìn ba đứa cháu nội nhà thằng út trông khá hơn hẳn , đối với vợ chồng già bọn họ cũng nghĩ hơn, mang nào xương ống nào mỡ heo sang, nhưng cứ đến chuyện xài tiền thì vẫn chẳng đáng tin chút nào.
Khổ nỗi con trai cầm tiền, trong tay con dâu út thì bao nhiêu cũng đủ để xài.
Thấy sắc mặt chồng , Chu nhị tẩu cũng thêm, nhưng trong bụng thì âm thầm đắc ý.
Kate
Chú út giỏi kiếm tiền mấy cũng vô ích, chịu nổi trong nhà một bà vợ tiêu tiền như rót nước, coi tiền là tiền.
Chu đại tẩu với Chu tam tẩu thì chẳng rảnh nghĩ nhiều như thế, hai phiên đạp máy khâu, chỉ mong sớm xong quần áo cho Đại Oa Nhị Oa, để còn tranh thủ may cho con nhà .
Chu tam tẩu nhanh, áo bông quần bông giữ ấm cho Nhị Oa sớm xong, Chu tuy tức giận nhưng vẫn tranh thủ lúc rảnh tay bưng sang.
Vừa bưng sang, bà thấy ba đứa cháu đang uống cái thứ gọi là nước lê gì đó, mặt mũi đứa nào đứa nấy đều đầy vẻ mãn nguyện, thoải mái.
“Con tới, nên nước lê chưng đường phèn chỉ chuẩn cho ba em nó thôi.” Lâm Thanh Hòa thấy Chu bước , .
Mẹ Chu hỏi: “Cái là gì? Nước lê chưng đường phèn ?”
“Dạ, dạo trời hanh khô lắm, hôm qua lên huyện thấy bán lê, con liền mua ít về, hôm nay chưng lê đường phèn cho tụi nhỏ uống.” Lâm Thanh Hòa đáp.
“Trong đó còn táo tàu nữa.” Nhị Oa bổ sung.
“Ngon lắm.” Đại Oa .
“Mẹ, uống.” Tam Oa vội vàng giục, chỉ bón cho uống tiếp.
Lâm Thanh Hòa liền múc thêm cho con trai út. Trong gian của cô chỉ một thùng lê, lúc mua cô bảo quản lý chợ bỏ bớt lớp đóng gói ngoài, nên một thùng thực chứa gần bằng hai thùng. Hai thùng táo cũng .
Mấy thứ cất chính là để ăn, mà hình tượng xài tiền như phá của cô sớm khắc lòng trong thôn, giờ ngoài cô là vợ tằn tiện tiết kiệm, chắc chắn chẳng ai tin.
Mẹ Chu cũng tin. Có điều thấy con dâu chỉ cho ba đứa cháu nội ăn, bản cũng đụng tới giọt nào, nên bà thêm.
“Đây là quần áo bông với quần bông chị tam dâu cho Nhị Oa, con coi thử.” Mẹ Chu lấy áo bông quần bông trong cái rổ mang sang.
Lâm Thanh Hòa liếc qua là kích cỡ cho Nhị Oa, năm mặc chắc vẫn còn đủ, tất nhiên mùa đông năm vẫn may thêm một lượt mới cho ba đứa. bộ để chống rét năm nay là quá đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-dung-nghiep-nuoi-dan-con-tho/chuong-27-chao-suon-me-den.html.]
“Vất vả cho chị dâu ba , đợi xong bộ của Đại Oa là chị thể nghỉ ngơi. Đến lúc chị sinh em bé, con lò mổ xem móng giò nào , mang về hai cái cho chị hầm lạc cho nhiều sữa.” Lâm Thanh Hòa .
Nghe , trong lòng Chu động, bà : “Móng giò heo dễ kiếm như .”
Lâm Thanh Hòa đương nhiên Chu cũng , bón nước lê cho Tam Oa : “Con quen một , bên trong họ quen, nếu phiếu thì giá sẽ đắt hơn chút, còn nếu phiếu thì đắt lắm.”
Về chuyện lén đưa phiếu lương thực riêng thì cần cho cả làng , cô là .
Mẹ Chu sững . Bà vốn đoán con dâu út dạng hiền lành gì, thường xuyên thịt mang về, nhưng ngờ đến tận bên lò mổ ở huyện cô cũng quen .
“Vậy đến lúc nó sinh, con liệu xem giúp kiếm ít móng giò .” Mẹ Chu .
Đều là con cháu nhà họ Chu, bà tuy thương ba em Đại Oa hơn, nhưng mấy đứa khác cũng hề bạc đãi. Nhất là vợ thằng ba, sinh Chu Ngũ Nhi tổn thương cơ thể, mấy năm nay mới thai, nếu điều kiện cho phép, tất nhiên bà cũng chăm chút cho con nó hơn.
“Đợi sinh xong tính ạ.” Lâm Thanh Hòa .
Chỉ là, móng giò thực cũng chẳng món gì quá khó kiếm, miễn là sớm, đến chỗ chị Mai bên cung tiêu chắc thành vấn đề.
Vốn dĩ Chu qua đây là định dặn dò hai câu, nhưng chuyện xen ngang, nhất thời cũng khó mở miệng trách móc. Lúc về bà vẫn dặn: “Nếu nhà đủ thóc ăn thì với nhà bên một tiếng.”
Lâm Thanh Hòa bà là đau lòng ba đứa cháu, trong lòng cũng thấy ấm, nhưng vẫn khách khí từ chối: “Không cần , trong nhà giờ vẫn còn nhiều, nhưng nếu thật sự đến lúc còn gì ăn nữa, con chắc chắn sẽ qua .” Câu khéo léo chừa đường lui.
Mẹ Chu ba đứa cháu càng ngày càng da thịt, cũng thêm gì nữa.
Cho ba đứa ăn xong nước lê đường phèn, Lâm Thanh Hòa sai bọn nhỏ tiếp tục quấn len. Đại Oa với Nhị Oa ngoan ngoãn theo, dám ý kiến, chỉ vì chén nước lê chưng đường phèn hôm nay thật sự quá ngon.
Tầm chạng vạng, mấy cuộn len cũng quấn xong. Lâm Thanh Hòa dùng lò than, đặt nồi đất lên, bắt đầu hầm cháo sườn mè đen.
Mè mới mua về hôm nay, rửa cũng mất công, nhưng cô vẫn kiên nhẫn vo cho sạch sẽ.
Cháo sườn mè đen ăn kèm dưa muối với thịt muối, thịt muối cô lười hâm , bèn chọn mấy miếng bỏ thẳng nồi cháo.
Vậy mà Đại Oa với Nhị Oa vẫn ăn ngon lành, ngớt khen cháo sườn mè đen thơm ngon.
Ăn xong, Lâm Thanh Hòa dọn bát đũa, thấy trời hãy còn sáng, liền thu quần áo , bảo Đại Oa với Nhị Oa dẫn Tam Oa cửa chơi một lát, còn thì bắt đầu đan áo len.
Giờ mới hơn năm giờ, trong thôn đa nhà còn đang nấu cơm tối, nhà cô ăn xong sớm.
Thấy ba em Đại Oa chơi ngoài cửa, trong thôn ngang hỏi tụi nhỏ ăn bột mì trắng .
Thật cũng là kiểu bệnh “ mà ngứa mắt”, chẳng cách nào khác. Cả làng vất vả một năm, mấy nhà cộng bao nhiêu cân lúa, bao nhiêu cân bột mì.
Mà con dâu út nhà họ Chu chẳng gì, thế mà dám một mua một trăm cân lúa mì, tỷ lệ xay bột trắng tám phần, cũng tức là gần tám mươi cân bột mì trắng.
Bảo trong thôn ghen tị.
“Không ăn mì trắng, bọn cháu ăn cháo sườn mè đen.” Đại Oa ngẩng cằm, đáp .
Người nghẹn lời, hậm hực bỏ .
“Trong nhà vẫn còn gạo ?” Cũng thấy hai chữ “cháo sườn”, bèn hỏi.
Nghe hôm qua Lâm Thanh Hòa nhờ Chu Đông kéo một xe đồ về, Chu Đông là đứa kín miệng, hỏi gì cũng , nên cũng rõ cô rốt cuộc mua những gì.