Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Dựng Nghiệp, Nuôi Đàn Con Thơ - Chương 30: Muối trứng

Cập nhật lúc: 2025-11-30 15:43:45
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị Mai :

"Hai cái móng heo thì nhằm nhò gì, tới lúc đó em báo chị một ngày là chị xoay ."

Lâm Thanh Hòa gật đầu:

"Cảm ơn chị nhiều."

Kate

Hai tán gẫu thêm một lúc, Lâm Thanh Hòa nhắc đến chuyện dầu hỏa, chị Mai bảo ngày mai cứ ghé, chị lấy luôn một thể cho. Thấy bên quầy của chị khách tới, hai mới chào ai về việc nấy.

Lâm Thanh Hòa cũng vội về. Cô dùng khăn trải bàn lót đáy giỏ đậy kín miệng giỏ, vòng qua mấy chỗ khác mua thêm ít ớt khô, gừng tươi, tỏi các thứ, xong xuôi mới đầu về nhà.

Đến gần đầu thôn nhà họ Chu, Lâm Thanh Hòa mới từ trong gian lấy trứng gà , đảo chừng ba cân, còn thịt thì lấy, chuyện đó để dành cho ngày mai.

, cô vẫn lấy thêm hai cái bánh bao trắng, ba đứa nhỏ mấy hôm nay ăn miếng thịt nào cho hồn, cũng cho tụi nó chút đồ mặn miệng.

Thật đây là “tiêu chuẩn” trong lòng cô. Nếu so với tiêu chuẩn của cả thôn, thì ba em Chu Đại Oa đúng là đang sống trong hũ mật.

Ngày nào cũng trứng ăn, thỉnh thoảng còn kẹo sữa Đại Bạch Thố, táo, lê, thêm mấy quả táo tàu đỏ au.

Nếu như mà còn gọi là thiệt thòi, thế nào mới tính là sống nữa.

Chỉ là bản Lâm Thanh Hòa hề cái tự giác đó.

Về đến nhà, cô kể với Chu chuyện móng heo, bảo khi cần thì chỉ cần dặn cô một hai ngày là .

Mẹ Chu thấy con dâu đúng là đường lối, trong lòng cảm khái ít, quả đúng là ăn thì cũng xoay xở.

Bà liếc trong giỏ một cái, Lâm Thanh Hòa dĩ nhiên sợ bà , cô thò tay lấy hẳn hai cái bánh bao trắng .

“Bánh bao trắng kìa!” Mắt Chu Đại Oa và Chu Nhị Oa lập tức sáng rực.

Chu Tam Oa dạo càng ngày càng lanh, mùi thấy là lập tức lon ton chạy tới, miệng liên tục kêu “ăn, ăn”.

Tuy một thời gian ăn bánh bao trắng, nhưng thằng bé vẫn nhớ rõ, đây là đồ ngon.

“Mẹ giao cho con hai cái bánh bao , Đại Oa đem dùng d.a.o cắt đôi, nhớ đó, con là cả, chia cho công bằng rõ ràng.” Lâm Thanh Hòa đưa hai cái bánh bao to cho con trai cả, dặn.

Chu Đại Oa hùng hồn:

“Con nhất định sẽ chia công bằng rõ ràng.”

Chu Nhị Oa thì yên tâm chút nào, lẵng nhẵng chạy theo bếp.

Cắt cái bánh bao thôi, qua Tết là lên sáu tuổi , chuyện gì ghê gớm , Lâm Thanh Hòa yên tâm giao cho nó .

Chu Đại Oa cắt xong, chia cho Chu Nhị Oa một nửa, cho Chu Tam Oa một nửa. Nghĩ tới chuyện Tam Oa mà tự cầm ăn thì thế nào cũng dính mỡ khắp , giặt giũ cực lắm, nó đưa trực tiếp, mà bỏ phần của em út bát, bưng cho .

Lâm Thanh Hòa nhận lấy bát và muỗng, đút cho Chu Tam Oa :

“Phần còn con đem cho bà nội, để bà ăn.”

Mẹ Chu còn kịp mở miệng bảo khỏi cần, Lâm Thanh Hòa bế Chu Tam Oa, ôm bát nhà giữa, bên ngoài lạnh quá.

“Bà nội, bà ăn thử , bánh bao trắng thơm lắm đó!” Chu Đại Oa đưa nửa cái bánh bao còn cho bà, .

“Thơm lắm.” Chu Nhị Oa cũng gật như bổ củi.

Mẹ Chu nhận bánh bao. Nhân trong trứng thịt, còn là bánh bao trắng, như thơm thì mới lạ.

Thấy con dâu đúng là hề keo kiệt với , bà cũng khách khí nữa, c.ắ.n một miếng, là thơm đến mức như nuốt cả lưỡi xuống bụng.

“Trưa nay ăn cơm ?” Lâm Thanh Hòa hỏi.

“Không cần , con về thì cũng về nhà.” Mẹ Chu đáp.

“Đại Oa, Nhị Oa, tiễn bà nội về .” Lâm Thanh Hòa .

“Bà nội, tụi con đưa bà về.” Hai em ríu rít.

Mẹ Chu cũng để mặc hai đứa dẫn về, dù từ nhà bên sang đây cũng xa, hơn nữa năm nay quần áo tụi nhỏ ấm áp hơn nhiều.

nghĩ, nhà bên củi chất đầy ắp, mùa đông năm nay lo thiếu củi đốt. Trên Chu Đại Oa áo len, áo len của Chu Nhị Oa cũng đan một nửa. Trong phòng vẫn còn một đống cuộn len, qua là Chu Tam Oa chắc chắn cũng phần.

Về đến nhà, Chu bảo Chu Đại Oa và Chu Nhị Oa tự , còn bà thì thẳng về nhà cũ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-dung-nghiep-nuoi-dan-con-tho/chuong-30-muoi-trung.html.]

Cha Chu đang gật gù bên mép giường, thấy bà liền hỏi:

“Sao về sớm thế?”

“Vợ thằng út nó về , còn ở bên đó gì.” Mẹ Chu .

Cha Chu khịt khịt mũi:

“Mùi gì thơm thế?”

“Bên đó ăn nửa cái bánh bao trắng.” Mẹ Chu đáp.

Trong nhà hiện giờ vẫn còn thịt, nhưng nhắc đến bánh bao trắng, ngay cả cha Chu cũng nhịn mà thấy thèm.

Cả đời ông mới ăn đúng một , mùi vị , đến bây giờ vẫn nhớ rõ, bao giờ quên.

“Mắt ông sáng lên ?” Mẹ Chu thế là ông đang nghĩ gì, khẽ .

“Thèm gì mà thèm, vợ thằng ba sắp sinh , đừng ăn tốn kém nữa, để dành cho nó ăn.” Cha Chu khoát tay.

Bây giờ cuộc sống khá hơn nhiều, cả nhà đều yên , ông thấy là mãn nguyện. Còn bánh bao trắng, ăn thì cũng chẳng .

Bên , khi hai em trở về, Chu Nhị Oa chạy méc:

“Mẹ ơi, bà nội ăn , mà ông nội vẫn ăn.”

Bình thường ông nội vẫn với tụi nó.

Chu Đại Oa cũng gật đầu:

“Hồi tụi con đói bụng, ông nội gọi tụi con qua nhà ăn chút gì đó.”

Tuy đồ ngon lành gì, nhưng ít cũng ăn no bụng.

Do nguyên chủ mấy đoái hoài, tụi nhỏ đói thường chạy sang tìm ông bà nội, nên mấy chuyện đều nhớ kỹ.

Lâm Thanh Hòa hiểu, bèn :

“Vậy ngày mai mua thịt sẽ mang thêm một cái bánh bao trắng về, hai đứa đem sang cho ông nội ăn. lén đưa cho ông nội, ông ăn, chứ đừng ầm lên.”

“Được ạ.” Cả Chu Đại Oa lẫn Chu Nhị Oa đều gật đầu cái rụp.

Lâm Thanh Hòa , xoa đầu hai đứa:

“Đều là mấy đứa nhỏ ngoan.”

Mắt hai em sáng lấp lánh.

“Trưa nay ăn gì?” Lâm Thanh Hòa hỏi.

“Ăn sủi cảo trứng.” Chu Đại Oa lập tức đáp.

Chu Nhị Oa cũng gật theo.

Đó là mẻ sủi cảo gói sẵn từ tối hôm qua, trời lạnh như thế để qua một đêm cũng .

Thế là trưa nay Lâm Thanh Hòa luộc sủi cảo cho bọn nhỏ ăn, trong nồi nước luộc còn rắc thêm ít tép khô, mùi vị thơm lừng.

Mấy ngày nay ở nhà cũng việc gì quá gấp, Lâm Thanh Hòa liền nghĩ đến chuyện muối ít trứng mặn.

Chuyện , mà còn là cách muối dân dã cô học từ bà nội hồi nhỏ, trứng mặn muối kiểu đó lòng đỏ lên dầu .

Cô muối một vại nhỏ trứng mặn, nhiều lắm, chừng hai cân, đó lấy thêm ít trứng trong gian , cộng với chỗ trứng hôm nay mang từ “bên ngoài” về.

Muối trứng cho thêm chút rượu trắng, thời gian ủ ít nhất một tháng, bây giờ muối thì sang tháng là thể lấy ăn.

Lúc muối trứng, dĩ nhiên cũng gọi Chu Đại Oa với Chu Nhị Oa phụ. Những việc như cọ rửa trứng, cô giao hết cho hai em .

hề ý định nuông chiều tụi nhỏ thành tay trắng chân mềm.

Rửa trứng xong, Lâm Thanh Hòa lập tức cho hai đứa tráng tay bằng nước ấm, thoa một lớp kem tuyết chống nẻ lên, đó đuổi cả hai lên giường đất ăn táo.

Đặt vại trứng muối một góc, cô cũng leo lên giường đất chen với ba đứa nhỏ, chỉ là tay cô còn bận đan áo len.

Với cái rét như bây giờ, mà trong nhà củi đốt đủ đầy, cô cũng cần dè sẻn, giường đất cứ thế nhóm lửa đều đều, ấm áp vô cùng.

Chỉ là hàng cung tiêu lúc nào cũng trái cây, mà đốt giường đất thì khí dễ khô, cố gắng cho bọn nhỏ ăn nhiều hoa quả trong gian để thêm phần dưỡng .

Loading...