Trở Về Thập Niên 60: Trồng Ruộng Dựng Nghiệp, Nuôi Đàn Con Thơ - Chương 39: Chuyện trong nhà, em làm chủ
Cập nhật lúc: 2025-11-30 17:09:25
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một câu đó Đại Oa ưỡn thẳng cái n.g.ự.c con con lên, còn Nhị Oa xong hết luôn thèm, mắt sáng lấp lánh.
Chu Thanh Bách vẫn gắp sườn chia cho mấy con, còn thì chỉ uống canh.
Đại Oa, Nhị Oa cảm động rớt nước mắt.
Bố nỡ ăn, để cho tụi nó ăn!
Lâm Thanh Hòa: …Anh đúng là dỗ thật đó.
Cái sườn ninh canh thịt cũng thường thôi mà!
tấm lòng thì cô nhận, liếc một cái, Chu Thanh Bách cũng cô.
“Ăn nhanh , ăn xong thì lên giường đất nghỉ, trời lạnh lắm .” Lâm Thanh Hòa giả vờ thản nhiên dời mắt , .
Cả nhà ăn cơm xong, Chu Thanh Bách định thu dọn bát đũa, nhưng Lâm Thanh Hòa bế Tam Oa đưa cho , còn thì rửa bát.
Vẫn câu đó, còn khối ngày việc, chẳng cần vội một lúc .
Có điều Chu Thanh Bách rõ ràng là dạng yên , bắt cả ngày thì chịu nổi, ngủ trưa dậy là chạy viện bày biện dọn dẹp.
Thấy đúng là , Lâm Thanh Hòa cũng cản.
Buổi chiều, Chu sang. Lâm Thanh Hòa những gì cần bùng nổ thì bùng nổ , tự nhiên cũng thể mãi đằng chân lân đằng đầu, bèn :
“Muốn con ở cũng , nhưng mà để con ai trong nhà dám con nửa câu, con thu dọn đồ ngay lập tức đó!”
Hôm nay cả ngày tâm trạng Chu đều tệ, bên nhà cũ cha Chu cũng buồn buồn. Dĩ nhiên cha Chu tin Lâm Thanh Hòa sẽ thật sự bỏ , ông chỉ buồn vì con trai mới đó rút về. bà lão nhà con trai còn vết thương, ông cũng chẳng còn tâm trí nghĩ chuyện khác, vội bảo bà mang ít tiền qua.
Mẹ Chu tiền còn kịp móc thì câu , vội ngay:
“Chuyện đó con cứ yên tâm, bây giờ chia nhà , chia nhà là hai nhà riêng, bên nhà con sống là chuyện nhà con, bên nhà cũ quyền quản, chẳng ai dám con bậy bạ !”
“Con thấy cái vết thương bố Đại Oa mà dưỡng cho , nhỡ để di chứng thì , con cũng còn trẻ như thủ tiết vì ảnh, còn sắc t.h.u.ố.c hầu hạ. Mẹ xem quanh đây nhà nào bán gà , nếu thì mua giúp con hai con về.” Lâm Thanh Hòa , bày bộ mặt u oán:
“Không kiếp con tạo nghiệp gì, kiếp theo cái như , là hầu con của ảnh, giờ còn hầu luôn cả ảnh, đúng là cái mạng khổ trời sinh !”
Nghe thì là lời oán thán, nhưng cái tảng đá trong lòng Chu rơi xuống.
Kệ nó lải nhải , miễn là nó còn chịu bắt gà về tẩm bổ cho con trai bà là , ?
“ gà nhà thì con lấy , bây giờ chị dâu ba sắp sinh , lỡ đến lúc đó là ở cữ mà đến một con gà cũng ăn vì nhà con ăn mất.” Lâm Thanh Hòa thêm.
Vốn Chu còn định sang chuồng bắt hai con mang qua. Nhà bà nuôi tám con gà mái đẻ, tính theo đầu , hai một con gà.
Cả nhà cũ cộng thêm cháu chắt là mười bảy đầu , nên mới nuôi tám con gà.
Đừng thấy tám con tưởng là nhiều, thật cũng chẳng đủ ăn, mà trứng gà còn giữ đem bán, lấy tiền mua muối .
Thành ở nhà cũ vốn quen tính toán chi li, trứng gà cũng là thứ quý hiếm.
Ban đầu bà còn định c.ắ.n răng bắt hai con gà mái già, nhưng Lâm Thanh Hòa , Chu đành thôi, dám ý đó nữa.
Kate
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-dung-nghiep-nuoi-dan-con-tho/chuong-39-chuyen-trong-nha-em-lam-chu.html.]
Dù Chu cũng tiếng là lòng trong thôn, hai con gà mái mua ngoài về thì là chuyện gì ghê gớm, nhanh cột hai con gà mái già mang đến.
Vì sụp nhân thiết của , Lâm Thanh Hòa nhất quyết đưa cho Chu một xu nào, nhưng chính vì thế mà Chu càng mở miệng .
Bởi bà rõ, hai con gà bắt về chính là để tẩm bổ cho con trai bà, ba đứa cháu cũng ăn ké, còn bản Lâm Thanh Hòa thì một , cho dù ăn cũng bao nhiêu .
Bà lén móc từ túi hai trăm đồng, là tờ mười đồng đỏ chói.
“Mẹ… gì ?” Lâm Thanh Hòa ngẩn , hỏi.
“Đây là tiền thằng út gửi về, giữ hộ nó, xây thêm hai gian phòng cho thằng cả với thằng hai xong thì còn chừng , con giữ lấy, Đại Oa chúng nó lớn lên , chỗ cần dùng tới tiền ít .” Mẹ Chu tuy cũng xót ruột, nhưng vẫn đem tiền hai trăm đồng to tướng .
Lúc tách nhà cho thằng út, hai ông bà vì chặn miệng ba nhà , mới dùng phần tiền còn của Chu Thanh Bách cho mỗi nhà xây thêm một gian phòng riêng.
Khi đó gạch ngói rẻ hơn bây giờ nhiều, lúc một mét vuông chỉ bốn năm đồng, mà bên Lâm Thanh Hòa cũng lớn, hai phòng ngủ với một gian nhà giữa cộng mới năm chục mét vuông. Nhân công các kiểu thì tốn, do cha Chu gọi trong nhà với mấy em họ Chu tới phụ, nên cũng chẳng tốn bao nhiêu tiền.
Còn bây giờ, một mét vuông gần như mười đồng, tăng gấp đôi, xây một căn gạch ngói rộng rãi thì một hai nghìn đừng mong xong.
Khi cũng là dùng tiền của Chu Thanh Bách nên ba nhà mới ý kiến gì khi chia mỗi nhà một gian.
Đây chính là phần tiền còn bây giờ.
Còn phần tiền để dành hậu sự thì hai ông bà già vẫn giữ riêng, tuyệt đối đụng tới.
Những thứ tiện nghi khác Lâm Thanh Hòa chiếm thì chiếm, nhưng tới hai trăm đồng , cô nghĩ nghĩ vẫn thấy .
“Lấy tiền của hai cụ, để bố Đại Oa là sẽ cãi với con cho xem.” Lâm Thanh Hòa .
“Đây vốn là tiền thằng út kiếm, hồi đó chỉ giữ hộ, giờ nó về , tiền dĩ nhiên trả cho nó để nó nuôi vợ con, ai cũng gì . Hai con gà nãy cũng là dùng tiền mua đó.” Mẹ Chu .
Lâm Thanh Hòa ban đầu đúng là nhận, nhưng Chu thật sự đưa, cô do dự một chút cũng nhận, :
“Con sẽ mang về nhà đẻ, sẽ để lo chuyện ăn ở trong nhà.”
Nghe cô , Chu ý. Bà vốn hai câu dặn cô tiêu xài tiết kiệm một chút, đừng hoang tay quá, nhưng nghĩ chắc cô cũng , nên thôi.
Mẹ Chu về , liền kể với mấy con dâu khác, bảo hai con gà bắt cho nhà thằng út là nhận tiền đàng hoàng.
Chuyện bà bắt gà giúp là giấu , chi bằng tự cho rõ ràng.
Chu đại tẩu với Chu tam tẩu thì gì, thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm, nhất là Chu tam tẩu, tháng chắc là sinh, trong nhà chỉ trông một con gà để bồi bổ. Nếu con gà đó mang sang cho nhà em út, đến lúc đó e là cô chỉ ăn mỗi trứng gà.
Chu đại tẩu cũng , sang năm tháng ba là tới ngày dự sinh, cũng để gà bồi dưỡng cho .
Chu nhị tẩu thì hừ nhẹ, trong bụng c.h.ử.i thầm, bà già bù thêm cho nhà thằng tư bao nhiêu nữa.
đó cũng chỉ là nghĩ trong lòng, tuyệt dám . Đối với cô con dâu út thể gây chuyện đó, Chu còn nể mặt, chứ đến đám con dâu , bà nổi giận lên là ghê gớm lắm.
Bên , Lâm Thanh Hòa lập tức chạy sân , báo cáo rõ ràng với Chu Thanh Bách.
“Ban đầu em cũng định nhận tiền của , nhưng thấy bà như , em nghĩ nếu em nhận thì bà suy nghĩ lung tung, mà ngày tháng còn dài, nên em mới nhận.” Lâm Thanh Hòa .
Chu Thanh Bách đang dựng chuồng gà, liếc cô một cái bảo:
“Chuyện trong nhà, em chủ.”