Lúc qua đến nơi nghỉ, Đại Oa còn định về, nhưng thấy nó đến, nó cũng .
“Mẹ, con còn định mượn xe của cô út về đấy.” Đại Oa .
Chu Hiểu Mai mãi cho đến bây giờ vẫn còn đang ở cữ, còn xong. Sau Chu Hiểu Mai tự mua một chiếc xe đạp nữa, hai vợ chồng mỗi một chiếc, ở trong thành phố cũng oách.
“Hôm nay cũng qua thăm cô út con, mang theo lương thực và phiếu gạo qua cho con, cần về .” Lâm Thanh Hòa .
Nửa tháng gặp con trai lớn, tinh thần hề kém, Lâm Thanh Hòa cũng yên tâm .
Đừng miệng cô tiêu sái, nhưng là con trai ruột của , nỡ lòng nào, vóc dáng thì lùn, nhưng xét cho cùng, nó cũng mới mười một tuổi.
Sau đó lấy giỏ mang qua , thịt kho tàu, lươn kho tàu, tất cả đều là món Đại Oa thích.
Hai con cùng lên lầu, cơ thể Chu Hiểu Mai hồi phục ít, nhưng khi Lâm Thanh Hòa thấy Chu Hiểu Mai, vẫn giật .
Đây… đây khỏi cũng quá béo ? Dáng của Chu Hiểu Mai hiện tại, cô đoán hơn 140 cân!
“Chị tư, chị dùng ánh mắt đó em.” Chu Hiểu Mai ngại ngùng .
Cô cũng hình như béo lên ít, sinh xong đứa , cô liền cảm giác như trút gánh nặng, cho nên đặc biệt tâm rộng thể béo.
Hơn nữa cho con gái bú, sức ăn của cô cũng , cho nên mới bao lâu, cô tăng cân với tốc độ mắt thường thể thấy .
Và công lao của Tô Đại Lâm là thể thiếu, mỗi ngày đều nấu đồ ăn ngon, Đại Oa cũng hưởng phúc theo.
“Nhìn em cũng thật là đẫy đà, chị mang theo thịt kho tàu và lươn kho tàu qua, trưa nay thêm món.” Lâm Thanh Hòa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-441.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chu Hiểu Mai tay nghề của chị dâu tư, lập tức thèm, Lâm Thanh Hòa phòng cháu gái, Chu Hiểu Mai nuôi .
“Chị tư, Đại Lâm em đừng nữa, ở nhà trông con.” Chu Hiểu Mai liền với cô.
“Không đưa về cho trông ?” Lâm Thanh Hòa kinh ngạc , đổi.
“Đại Lâm nỡ xa con gái.” Chu Hiểu Mai thở dài .
“Lương của em cũng ít, nếu nghỉ việc, một tháng sẽ thiếu hai mươi đồng tiền thu nhập. Lương của út một tháng 40 đồng tuy thấp, nhưng giá cả thị trường còn thế nào.” Lâm Thanh Hòa thật.
Thời buổi từ bỏ công việc cả đống tranh giành, nhưng nếu tìm một công việc, thì khó như lên trời.
Bây giờ tuy là năm 75, nhưng mở cửa cũng còn hai ba năm nữa, còn lâu.
Đừng xem thường lương của Chu Hiểu Mai bây giờ chỉ hai mươi đồng một tháng, nhưng hai mươi đồng , dù bên Tô Đại Lâm nữa, trong nhà cũng cần lo lắng.
Một gia đình bình thường một tháng hai mươi đồng, thể sống .
Theo cách của đời , một gia đình nhất nên ba nguồn thu nhập trở lên.
Như mới cảm giác lo âu, và mắt mà , nhà Chu Hiểu Mai hai nguồn thu nhập, cũng .
Ít nhất tất cả nguồn thu nhập đều dồn một , cũng sẽ lo âu, cảm giác hạnh phúc sẽ nhiều hơn, mâu thuẫn trong nhà tự nhiên sẽ ít .
Cho nên Lâm Thanh Hòa ủng hộ việc từ chức.
“Em cũng từ chức.” Chu Hiểu Mai gật đầu , nhưng cô con gái đang ngủ say, khẽ thở dài: “ Đại Lâm coi con bé như mạng sống, cưng chiều còn gì để , nỡ để nó ở quê như hai trai nó.”
“Mợ bên tuổi cũng nhỏ, xem xét việc nghỉ hưu ?” Lâm Thanh Hòa suy nghĩ một chút, hỏi.