Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 120: Là Mẹ Của Con Tôi

Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:38:00
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hơi thở quen thuộc và thể quen thuộc lập tức bao trùm lấy giác quan của Hoắc Thanh Thanh. Cô chỉ một thoáng ngẩn đó lợi dụng sơ hở, công thành chiếm đất.

Hoắc Thanh Thanh phối hợp, nhưng cũng sức đẩy . Muốn giơ tay ngăn cản, tiếc là đôi cánh tay thon gầy Hàn Kiến Vũ một tay giữ chặt cùng với vòng eo của cô trong lòng. Hoắc Thanh Thanh vốn định tìm cơ hội cắn , nhưng mấy giằng co giống như đang phối hợp với , khiến Hàn Kiến Vũ hôn càng thêm cuồng nhiệt say đắm. Đàn ông một khi mất kiểm soát thì đầu óc liền như ngắt điện. Hàn Kiến Vũ lúc chính là như , tay yên phận luồn áo khoác của Hoắc Thanh Thanh. Khi đầu ngón tay chạm làn da trơn láng mịn màng, đàn ông phát điên.

Hoắc Thanh Thanh cuối cùng cũng tìm cơ hội, giơ tay lên véo chặt vị trí cằm và khóe miệng của nào đó. Dùng sức một cái, Hàn Kiến Vũ đau điếng tỉnh táo . chút đau đớn đó đối với thì thể đau đến mức nào chứ? Người đàn ông giở trò cũ khống chế hai tay Hoắc Thanh Thanh, dễ dàng để như ý nữa? Hoắc Thanh Thanh nhấc đầu gối lên định thúc chỗ hiểm của nào đó. Dù chỗ đó yên phận , cô sớm cảm nhận . Hàn Kiến Vũ phòng , vội vàng nghiêng , nhưng vẫn chậm một chút. Đầu gối của Hoắc Thanh Thanh sượt qua một ít. Dù nó đang gào thét, đầu gối cô thúc vẫn đau điếng.

"Á~" Hàn Kiến Vũ gập ôm lấy .

Hoắc Thanh Thanh: "Anh bớt giả vờ , em thúc trúng ."

Mấy giây dịu . Hàn Kiến Vũ vẫn dậy, tiếp tục giữ tư thế cúi ôm lấy , giọng khàn khàn : "Hoắc Thanh Thanh, em gây chuyện lớn đấy."

Hoắc Thanh Thanh bĩu môi: "Anh bớt ăn vạ . Em là bác sĩ, chỉ chạm nhẹ một cái mà hỏng thì khác gì giấy ? Anh tránh , em ngoài."

Hàn Kiến Vũ: "Anh thẳng nổi, đau lắm đây ! Em chẳng lẽ chỗ thể tùy tiện thúc ?"

Hoắc Thanh Thanh tức đến giậm chân tại chỗ: "Em là em thúc trúng mà."

Hàn Kiến Vũ: " đau lắm, em khám cho xem ?"

Hoắc Thanh Thanh "Phì" một tiếng: "Em là bác sĩ phụ sản, khám nam khoa ."

Hàn Kiến Vũ: "Vậy em đưa đến khoa nam bệnh viện của em khám nhé?"

Hoắc Thanh Thanh ngẩng đầu trần nhà gì nữa. Hàn Kiến Vũ lúc mới từ từ thẳng dậy, dựa cánh cửa, liếc Hoắc Thanh Thanh, : "Anh mà mệnh hệ gì thì em phiền phức to đấy."

Hoắc Thanh Thanh "..." Chẳng một lời nào nữa.

Hai giằng co một lúc, Hoắc Thanh Thanh : "Bọn nhỏ ở nhà đang đợi em! Anh tránh ."

Hàn Kiến Vũ: "Vậy đến nhà em ăn chực ? Nhà vốn bếp lạnh tanh , còn em thúc một cái như nữa thì nấu cơm ."

"..."

"Hay là hai chúng ở nhà chút đồ ăn khuya hãy về? Bọn nhỏ một lát thấy em cũng , em gọi điện thoại cho dì Vương dặn dò mấy câu là ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Không ."

Hàn Kiến Vũ: "Sao thế? Ăn bữa cơm thôi mà chẳng lẽ ăn thịt em chắc?"

Hoắc Thanh Thanh: "Vừa ăn cơm xong một lát em đói. Với ly hôn thể ý tứ tránh nghi ngờ ?"

Hàn Kiến Vũ cũng giả vờ nữa, Hoắc Thanh Thanh, thẳng thắn : "Chúng bắt đầu ? Anh theo đuổi em từ đầu, bác sĩ Hoắc, cho một cơ hội nhé?"

Hoắc Thanh Thanh "..."

"Em gì tức là em ngầm đồng ý thể theo đuổi em nhé?"

Hoắc Thanh Thanh thở một , Hàn Kiến Vũ: "Anh thể bình thường một chút ?"

Hàn Kiến Vũ: "Anh chỗ nào bình thường chứ?" Dứt lời, Hàn Kiến Vũ tiến gần Hoắc Thanh Thanh một bước.

Hoắc Thanh Thanh: "Anh cứ đó mà chuyện! Còn dám động tay động chân với em nữa là em kiện tội sàm sỡ đấy."

Hàn Kiến Vũ mặt mày sa sầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-120-la-me-cua-con-toi.html.]

Một lát , Hàn Kiến Vũ : "Ngôi nhà mua từ lâu , trang trí theo phong cách Trung Hoa mà em thích đấy. Định bụng cho em một bất ngờ, kết quả em dứt áo với ."

Hoắc Thanh Thanh tức đến bật , Hàn Kiến Vũ: "Anh câu sợ tự vả miệng ? Rốt cuộc là cái đầu heo nào dứt áo chứ?"

Hàn Kiến Vũ "..." Nếu em cả ngày lòng ở chỗ , động một chút là khuyên tìm khác, đề nghị ly hôn chứ? những lời , Hàn Kiến Vũ cũng chỉ dám lẩm bẩm trong lòng vài câu mà thôi.

Hoắc Thanh Thanh cửa.

Hàn Kiến Vũ: "Không tham quan nữa ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Không."

Hàn Kiến Vũ: "Anh đưa em về nhé? Bên ngoài trời tối ."

Hoắc Thanh Thanh: "Chỉ mấy bước chân thôi mà."

Hàn Kiến Vũ vẫn theo . Hoắc Thanh Thanh thèm để ý đến , cứ lẽo đẽo theo cô, : "Về nhà nhất định nhớ thử xem loại nước đó thế nào nhé?"

Hoắc Thanh Thanh đột nhiên dừng bước. Hàn Kiến Vũ nhanh kịp dừng , hai đ.â.m sầm . Hàn Kiến Vũ đỡ lấy cô: "Đi đường ? Lỡ đ.â.m đàn ông khác thì ?"

Hoắc Thanh Thanh lườm nào đó một cái: "Hễ chuyện gì xảy là chỉ tìm nguyên nhân ở em thôi ? Anh nguyên nhân gì ?"

Hàn Kiến Vũ: "Được , đều là của , là nhanh quá."

Hoắc Thanh Thanh ghét nhất là động một chút dĩ hòa vi quý một cách hời hợt. Nghe thì vẻ như nhận hết chuyện về , nhưng thực chất chỉ là cho qua chuyện. Lườm nào đó một cái, : "Em loại nước , . Còn nữa, nếu hàng tiêu dùng nhanh như tìm một loại nước giải khát cho trẻ con mà chứ? Đời sống sẽ ngày càng hơn, kế hoạch hóa gia đình ngày càng siết chặt, tương lai con một sẽ càng nhiều. Con cái chính là trung tâm của một gia đình, lớn sẵn lòng chi tiền cho con cái. Đương nhiên, chất lượng sản phẩm thật sự đảm bảo mới ."

Hàn Kiến Vũ : "Vẫn luôn tìm kiếm, đến hiện tại vẫn loại đồ uống trẻ em nào khiến hài lòng. Có hai loại đồ uống từ sữa, một loại ở cực Tây, một loại ở cực Bắc, thời hạn sử dụng quá ngắn, chi phí vận chuyển cao, dễ lắm. Có điều một loại nước ngọt Đại Bạch Lê thấy cũng . Tuy cũng ở xa, chi phí vận chuyển cao, nhưng thời hạn sử dụng dài hơn một chút, trẻ con cũng thích uống. Bên đó đồng ý gửi mấy thùng hàng qua cho chúng thử xem, nếu ý định thể gặp mặt bàn bạc tình hình đại lý. Đồ uống thực phẩm giống quần áo, đáng sợ nhất là vấn đề chất lượng. Cho nên, cũng do dự."

Hoắc Thanh Thanh từng uống loại nước Đại Bạch Lê , : "Cái cũng . Vậy thôi, em về đây, cũng về đừng theo em nữa, khác thấy ."

Hàn Kiến Vũ: "Người quen đều là chồng em, chứ? Người quen thấy thì quan hệ gì? Anh thăm bọn nhỏ, mấy hôm gặp hai đứa nó. Không từ chối nhé, em lúc nào cũng thể về nhà thăm con mà."

Hoắc Thanh Thanh "..."

Mặt tiền mới mở thêm mấy cửa hàng: tiệm hoa, tiệm trái cây. Hàn Kiến Vũ kéo Hoắc Thanh Thanh : "Mua chút trái cây cho bọn nhỏ ."

Hoắc Thanh Thanh: "Mua trái cây thì mua trái cây, đừng kéo qua kéo ?"

Lúc Hoắc Thanh Thanh đang chọn trái cây, Hàn Kiến Vũ tiệm hoa bên cạnh, mua một bó hoa hồng lớn mà chủ tiệm mới bó xong ôm thì Hoắc Thanh Thanh đang trả giá với chủ tiệm trái cây. Cô mua nhiều, chỉ trái cây mà còn hạt dưa, lạc, óc chó các loại.

Hàn Kiến Vũ hỏi bao nhiêu tiền, chủ tiệm tổng cộng ba mươi tám đồng sáu hào.

Hàn Kiến Vũ thầm nghĩ trái cây và các loại hạt cũng kiếm tiền như ?

"Được , tiền lẻ đây." Hàn Kiến Vũ đưa đủ cả tiền chẵn lẫn tiền lẻ cho chủ tiệm.

Hoắc Thanh Thanh lườm một cái, cô chính là đang bớt tiền lẻ mà.

Cùng lúc dúi bó hoa tươi tay Hoắc Thanh Thanh, Hàn Kiến Vũ cầm lấy túi trái cây tay cô.

Chủ tiệm : "Người yêu ? Anh trai thật đấy!"

Hoắc Thanh Thanh đang định trả lời thì nào đó lên tiếng .

"Là của con !"

Hoắc Thanh Thanh "..."

Loading...