Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 137: Bà Dì Ghé Thăm Thật Không Đúng Lúc

Cập nhật lúc: 2025-09-24 03:44:08
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Thanh Thanh Hàn Kiến Vũ nửa dụ nửa dỗ kéo đến một rạp chiếu phim tư nhân. Không gian bên trong lớn, nhưng đẳng cấp trang trí gần bắt kịp tiêu chuẩn của các rạp phim tại gia đời .

Ghế là loại sofa lưng cao êm ái, ngoài phía đối diện với màn hình thì ba mặt còn đều bao bọc bởi lưng ghế và tay vịn cong cong, che chắn kín đáo, tạo cảm giác riêng tư tuyệt đối. Hơn nữa, mỗi cặp ghế đều bố trí so le , ai che khuất tầm của ai, càng chuyện ảnh hưởng đến . Bên trong khu vực ghế bán khép kín còn một chiếc bàn , đó bày đủ các loại đồ ăn thức uống.

Hoắc Thanh Thanh xuống cảm thấy như đống lửa, trong lòng ngừng liên tưởng đến cảnh Hàn Kiến Vũ cùng phụ nữ khác ở đây xem phim.

"Anh thường xuyên đến đây xem phim ?" Hoắc Thanh Thanh hỏi.

Hàn Kiến Vũ: "Đây là đầu tiên đến. Cả rạp mới đến tổng cộng hai , đầu là bàn chuyện với mấy , nhưng phòng , nơi đó còn nhỏ và kín đáo hơn."

Hoắc Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, : "Hai ? Anh lừa con nít chắc?"

Hàn Kiến Vũ nhếch môi, : "Anh phát hiện dạo em càng ngày càng thích ghen tuông đấy. Chuyện gì mà dám thừa nhận? Chưa đến thì là đến! Vé ở đây cũng rẻ, rảnh rỗi ngày nào cũng chạy đến đây gì?"

Hoắc Thanh Thanh: "Nơi kín đáo thế đương nhiên là để phục vụ cho mấy ông chủ trong giới của các chuyện !"

Hàn Kiến Vũ thật sự cách chọc tức điên, : "Em ngốc ? Thật sự chuyện cũng đến nơi chứ? Chỗ cùng lắm chỉ là nơi hẹn hò của giới trẻ thôi, thì đừng bừa."

Hoắc Thanh Thanh: "Anh là giới trẻ chắc?"

Hàn Kiến Vũ nghiến răng: "Anh trẻ , chẳng lẽ em còn ?"

Rất nhanh, bộ phim bắt đầu. Không gian yên tĩnh đến mức Hoắc Thanh Thanh ngỡ như cả rạp chỉ hai họ đang xem. Đó là một bộ phim nước ngoài đang nổi gần đây, một tác phẩm kinh điển, lưu truyền mấy chục năm vẫn giữ nguyên giá trị.

Cả hai đều xem nhập tâm, cho đến khi xuất hiện những cảnh chiến tranh, mới thể thấy tiếng thét của các cô gái. Hoắc Thanh Thanh thì khá hơn, hét lên, nhưng cô cũng lo lắng đến toát mồ hôi hột cho nam nữ chính, cả căng cứng, tay cũng nắm chặt thành quyền. Hàn Kiến Vũ đưa tay kéo cô lòng , vỗ nhẹ lên vai cô, khẽ hỏi: "Có uống gì ?"

Hoắc Thanh Thanh lắc đầu: "Không uống." Uống sẽ vệ sinh.

Đã là một bộ phim kinh điển về tình yêu và chiến tranh, chắc chắn thể thiếu những cảnh tình tứ và mật của nam nữ chính. Cứ mỗi khi đến cảnh mật của họ, Hoắc Thanh Thanh cũng căng lên. Hàn Kiến Vũ thì khác, sẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô buông, khóe mắt còn len lén quan sát phản ứng của cô.

Hoắc Thanh Thanh thử rút tay mấy đều , dám gây động tĩnh quá lớn kẻo hoặc bên cạnh phát hiện, thật quá ngượng ngùng!

Thế nhưng, ngay lúc Hoắc Thanh Thanh đang suy nghĩ vẩn vơ, cặp tình nhân trẻ ở phía đối diện xéo gây chút động tĩnh, chiếc ghế sofa rung lên một trận. Lần thì cả hai đều dọa đến căng cứng dám động đậy. Rốt cuộc là nên màn hình lớn phía , lưng ghế sofa ở phía đối diện đây!

Cuối cùng bộ phim cũng kết thúc, Hoắc Thanh Thanh bật dậy, liền Hàn Kiến Vũ kéo ngược lên đùi . "Vội cái gì? Đợi bớt chúng hãy ."

Hoắc Thanh Thanh: "Anh để em ghế ."

Hàn Kiến Vũ mím môi buông tay, ở hai bên và phía dậy ngoài chắc chắn sẽ thấy tình cảnh của hai họ bây giờ!

Hoắc Thanh Thanh tức đến mức véo mạnh Hàn Kiến Vũ một cái, giọng điệu như cầu xin: "Bị thấy thì thể thống gì chứ? Anh đừng quậy nữa."

Hàn Kiến Vũ: "Vậy em hôn một cái, sẽ để em xuống?"

Hoắc Thanh Thanh: "Đồ hổ, bao giờ ngoài với nữa."

Hàn Kiến Vũ liền vội vàng đặt cô ghế, hỏi: "Buổi hẹn hò thế cảm giác thế nào?"

Hoắc Thanh Thanh lườm ai đó một cái: "Em thấy giống như vụng trộm hơn." Cô kịp nuốt chữ "tình" trong từ "vụng trộm".

Hàn Kiến Vũ là thông minh đến mức nào chứ? Anh đầy ẩn ý, : "Giống cái gì? Vụng trộm tình ái?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-137-ba-di-ghe-tham-that-khong-dung-luc.html.]

Hoắc Thanh Thanh: "..."

Hàn Kiến Vũ : "Muốn ăn gì nào?"

Hoắc Thanh Thanh: "Em về nhà."

Hàn Kiến Vũ: "Khó khăn lắm mới hẹn hò một buổi, ăn một bữa cơm chứ? Dù hôm nay cũng trông con ."

Hoắc Thanh Thanh: "..." Người lên cơn nghiện diễn ?

Hàn Kiến Vũ: "Đồ ăn Tây và buffet, ăn cái nào?"

Hoắc Thanh Thanh: "Cảm thấy đồ ăn Tây chẳng món nào đặc biệt ngon, buffet cũng chẳng , còn bằng cơm ở nhà hàng của chúng nữa!"

Hàn Kiến Vũ : "Ở Tiền Môn một nhà hàng Tây mới mở ăn khá , thử xem ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Nếu ngon sẽ xong với em ."

Hàn Kiến Vũ: "Nếu ngon, về nhà món ăn vặt quê cho em."

Hoắc Thanh Thanh mím môi , và ai đó cũng ngây ngô theo.

Vừa lên xe bao lâu, Hoắc Thanh Thanh cảm thấy một luồng nóng đột ngột trào từ bên , bụng trướng lên vô cùng khó chịu. Thôi xong, "bà dì" rối loạn nữa , một dấu hiệu báo ghé thăm.

Thấy Hoắc Thanh Thanh đột nhiên căng , hai chân kẹp chặt im nhúc nhích, Hàn Kiến Vũ liền cho xe tấp lề đường: "Sao ? Khó chịu ở ?"

Hoắc Thanh Thanh liếc ai đó: "Không ăn đồ Tây nữa, về nhà."

Hàn Kiến Vũ mím môi Hoắc Thanh Thanh một lúc, : "Có 'họ hàng' nhà em đến ?"

Hoắc Thanh Thanh lườm một cái: "Anh phiền hả?"

Hàn Kiến Vũ bên ngoài, : "Xuống xe ?"

Hôm nay Hoắc Thanh Thanh mặc một chiếc quần sáng màu, chắc chắn dính quần . Cô lắc đầu: "Chắc là quần bẩn ."

Hàn Kiến Vũ: "Cứ yên đó." Dứt lời, xuống xe xông một cửa hàng tiện lợi, mua mấy bịch băng vệ sinh, còn mua thêm một cuộn giấy vệ sinh, một hộp quần lót nữ và một hộp sô cô la. Anh sang cửa hàng thời trang nữ bên cạnh mua một chiếc váy dài sẫm màu, lúc mới xe, đưa cả một túi lớn đồ cho Hoắc Thanh Thanh: "Anh xuống xe hút điếu thuốc, em hàng ghế đồ ."

Hoắc Thanh Thanh đồ xong, lót băng vệ sinh cẩn thận, lúc đẩy cửa xe bước , Hàn Kiến Vũ đang xổm bên cạnh xe, một tay kẹp điếu thuốc, một tay cầm tờ báo đang xem.

Hoắc Thanh Thanh : "Xong ."

Lúc Hàn Kiến Vũ ngẩng đầu lên, Hoắc Thanh Thanh đang mặc chiếc váy dài kẻ caro sẫm màu mua. Thân hôm nay cô mặc một chiếc áo len cổ tròn màu đỏ, chiết eo, bên ngoài khoác một chiếc áo bò ngắn, vô cùng hợp với chiếc váy , thoáng chốc khiến cô trông càng nhỏ nhắn hơn. Cộng thêm sự tô điểm của mái tóc ngắn, khiến Hàn Kiến Vũ ngỡ như đang thấy khung cảnh đầu gặp cô ở thôn Hàn Gia Thôn nhiều năm về .

Hoắc Thanh Thanh giật lấy tờ báo trong tay Hàn Kiến Vũ: "Chưa thấy mỹ nhân bao giờ ? Đáng ghét."

Hàn Kiến Vũ chút ngượng ngùng. Hoắc Thanh Thanh lúc giống hệt như lúc mới đến thôn Hàn Gia năm đó, trông yểu điệu mỏng manh, một chút cũng dễ chọc, mãi cho đến tố cáo suýt công xã đưa đấu tố, mới đổi thành một khác.

Lần đầu tiên Hàn Kiến Vũ cũng cô chằm chằm như , trong đầu nghĩ thầm, tiên nữ nào hạ phàm xuống thôn của họ thế ? Đây mà là vợ , thì con sinh sẽ xinh đến nhường nào? Lúc đó còn Hoắc Thanh Thanh lườm cho một cái cháy mặt, còn lẩm bẩm mắng một câu "đồ lưu manh thối" nữa chứ.

 

Loading...