Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 138: Gạo sống nấu thành cơm

Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:29:46
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Kiến Vũ dụi tắt điếu thuốc, dậy mở cửa ghế phụ, nhét Hoắc Thanh Thanh trong xe, : "Trong túi sô cô la, ăn tạm hai miếng lót ."

Hoắc Thanh Thanh ăn hai miếng sô cô la, cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cô ngả ghế, : "Anh mua băng vệ sinh với quần lót nữ thấy ngại ?"

Hàn Kiến Vũ đáp gọn: "Không."

Hoắc Thanh Thanh mím môi , gò má của , : "Anh dối, xem đầu tai đỏ hết cả lên kìa. Nói xem, lúc mua đồ cô bán hàng ?"

Hàn Kiến Vũ gắt: "Không , yên đừng bậy."

Hoắc Thanh Thanh: "..." (Quả nhiên là cho ngượng .)

Hàn Kiến Vũ về nhà Hoắc Thanh Thanh mà lái xe thẳng về căn biệt thự lớn của .

Hoắc Thanh Thanh ngạc nhiên: "Sao đến đây?"

Hàn Kiến Vũ đáp: "Bên yên tĩnh, em cứ nghỉ một lát cho khỏe, nấu đồ ăn ngon cho em."

Hàn Kiến Vũ đây mỗi đến kỳ, cô đau bụng thì cũng đau lưng, tóm nào thuận buồm xuôi gió. Sau khi về thành phố điều lý một thời gian đỡ hơn nhiều, nhưng thỉnh thoảng vẫn còn đau.

Vừa nhà, căn phòng sạch bong một hạt bụi, giống nơi lâu ở.

Hoắc Thanh Thanh hỏi: "Anh lâu về ở mà nhà cửa vẫn giữ sạch sẽ thế ?"

Hàn Kiến Vũ nhướng mày trêu chọc: "Trong nhà giấu phụ nữ, cho nên sạch sẽ."

Hoắc Thanh Thanh hùa theo: "Vậy ? Thế thì em đây? Kẻo cô vợ bé bỏng của hiểu lầm."

Hàn Kiến Vũ phá lên , : "Không , cô vợ bé bỏng giờ nhà, khi cô về chắc chắn sẽ tiêu hủy dấu vết, để cô phát hiện phụ nữ từng đến."

Hoắc Thanh Thanh "phì" một tiếng: "Tra nam."

Hàn Kiến Vũ hỏi: "Cắm chăn điện cho em nhé?"

Hoắc Thanh Thanh đáp: "Không cần , túi chườm nóng là ."

Hàn Kiến Vũ vẫn cắm chăn điện cho cô, đổ đầy nước túi chườm nóng nhét lòng cô: "Em cứ một lát, pha cho em một cốc nước đường đỏ."

Hoắc Thanh Thanh : "Không cần , đau lắm, chỉ là bụng trướng lên khó chịu thôi."

Hàn Kiến Vũ vẫn kiên quyết: "Uống để phòng lỡ đau."

Hoắc Thanh Thanh uống xong nước đường đỏ liền ngủ . Chiếc chăn điện ấm áp khiến cô nhanh chìm giấc ngủ. Lúc cô tỉnh dậy, cơm nước nấu xong, quần lót và quần dài của cô cũng giặt sạch sẽ.

Hoắc Thanh Thanh quần áo ban công: "Anh giặt đồ bẩn của em ?"

Hàn Kiến Vũ thản nhiên đáp: "Giặt càng sớm càng dễ sạch! Đây là lời em ?"

Canh cà chua trứng gà và bột viên, bánh trứng rán hẹ, khoai tây thái sợi xào Lão Can Ma, là những món ăn nhà mà Hoắc Thanh Thanh yêu thích.

"Lâu nấu cơm, trong tủ lạnh thịt, là đồ chay." Hàn Kiến Vũ .

Hoắc Thanh Thanh đáp: "Rất ngon, em chỉ thích ăn những món thôi."

Hàn Kiến Vũ hỏi: "Vậy ngày nào cũng nấu cho em nhé?"

Hoắc Thanh Thanh liếc một cái thèm trả lời, cúi đầu ăn lấy ăn để.

Bỗng một mùi thịt thơm lừng lan tỏa, Hoắc Thanh Thanh ngẩng đầu: "Anh đang hầm gì ?"

Hàn Kiến Vũ đặt đũa xuống chạy bếp, mở nắp nồi đất , mùi thơm càng nồng nàn hơn.

Rất nhanh, Hàn Kiến Vũ dùng khăn lót tay bưng một nồi đất khỏi bếp: "Canh gà táo đỏ đến đây."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-138-gao-song-nau-thanh-com.html.]

Hoắc Thanh Thanh nồi canh gà trông vô cùng hấp dẫn: "Anh trong tủ lạnh thịt ? Lấy ?"

Hàn Kiến Vũ đáp: "Anh mượn nhà lão Liễu."

Hoắc Thanh Thanh kinh ngạc: "Mượn? Thịt mà cũng mượn ?!" Đây là Hàn Gia Thôn, động một tí là mượn gạo, mượn dầu, mượn muối.

Hàn Kiến Vũ giải thích: "Anh gọi điện hỏi lão Liễu, đang ở nhà chăm vợ con! Anh hỏi nhà nguyên liệu gì đại bổ , gà, còn là gà , sáng nay mới từ ngoại ô gửi lên."

Hoắc Thanh Thanh ngắt lời: "Anh đợi , An An sinh ?" Sao cô ?

Hàn Kiến Vũ: "Chưa!"

Hoắc Thanh Thanh: "Thế đang chăm vợ con!"

Hàn Kiến Vũ đáp tỉnh bơ: "Con ở trong bụng thì cũng là con chứ!"

Hoắc Thanh Thanh: "..."

Hàn Kiến Vũ dùng muỗng múc một thìa canh gà, thổi cho nguội bớt, đưa đến bên miệng Hoắc Thanh Thanh, một tay đỡ cằm cô: "Nếm thử xem thế nào? Cẩn thận, nóng đấy." Nói tự nếm thử mới đưa đến miệng cô, "Hết nóng ."

Hoắc Thanh Thanh đảo mắt lườm một cái, mới uống thìa canh đó, chép chép miệng: "Ừm! Ngon thật! Rất tươi, gà đúng là ngon."

Hàn Kiến Vũ gắp một miếng thịt gà, thổi nguội đút cho cô. Hoắc Thanh Thanh : "Anh ăn phần của , em tự gắp ."

Hàn Kiến Vũ đáp: "Anh mất m.á.u , tất cả đều là để bồi bổ cho em."

Hoắc Thanh Thanh càu nhàu: "Anh phiền hả?"

Hàn Kiến Vũ khẽ hai tiếng, vẻ hờn dỗi đáng yêu của Hoắc Thanh Thanh, : "Một mỏng manh yếu đuối như thế , năm đó rốt cuộc sống sót ở Hàn Gia Thôn bằng cách nào nhỉ? Nghĩ , thấy thật khó tin."

khó tin.

Luật pháp thời đó hỗn loạn, kẻ thì ngang nhiên bậy. Một cô gái xinh cả gia đình hạ phóng như Hoắc Thanh Thanh, đến một môi trường như , nếu tài giỏi bảo vệ, kết cục chỉ thể là thảm nỡ . Mà cô còn phụ nữ độc ác nhất ở khu thanh niên trí thức căm ghét vì một gã đàn ông vớ vẩn, lúc nào cũng hại c.h.ế.t cô, trong khi gã đàn ông đó là một tên tra nam ích kỷ, tâm cơ sâu nặng.

Hoắc Thanh Thanh cúi đầu liên tục múc canh ăn. Hàn Kiến Vũ thấy liền cau mày, ngăn : "Uống từ từ thôi, còn nhiều mà!"

Hoắc Thanh Thanh đột nhiên dừng , Hàn Kiến Vũ, hỏi: "Anh từ nhỏ gan lớn lắm ?"

Hàn Kiến Vũ ngạc nhiên: "Gì ? Anh là đàn ông mà gan thì sống để gì?"

Hoắc Thanh Thanh thẳng mắt , : "Năm đó ở đội sản xuất, giúp em việc, còn bảo chị gái gọi em đến nhà chị ăn cơm ké, giúp em công việc dạy học ở trường học trong thôn, thật sự sợ ?" Thời đó đừng là nông thôn, ngay cả ở thành phố cũng đàn ông nào dám công khai đối với một cô gái như ? Ngay cả mấy tên du côn trong thôn qua với góa phụ cũng dám công khai như thế.

Nước bọt của đời thể dìm c.h.ế.t .

Hàn Kiến Vũ đáp: "Anh chính là để đều ý đồ bất chính với em, như sẽ ai dám suy nghĩ xa với em nữa!" Anh là duy nhất trong cả đại đội thể lái xe ngựa lớn, dù là cán bộ đại đội đội trưởng đội sản xuất, ai dám đắc tội với ? Mấy lái xe ngựa nhỏ trong thôn đều do Hàn Kiến Vũ chỉ bảo, mấy cái máy xay bột cũ nát mua về cũng Hàn Kiến Vũ tham gia sửa chữa mới dùng , nếu chỉ là một đống sắt vụn. Anh sợ ai chứ!

Hoắc Thanh Thanh : "Lại đây?"

Hàn Kiến Vũ hỏi: "Làm gì?"

Hoắc Thanh Thanh: "Trên mặt dính gì kìa."

Hàn Kiến Vũ thật sự vòng qua bàn tròn, ghé sát gần Hoắc Thanh Thanh. Cô đưa tay ôm lấy mặt , đặt lên môi một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước.

Hàn Kiến Vũ mím môi, yết hầu của trượt lên xuống, một giây bế bổng cô lên đặt bàn ăn, nâng mặt cô lên và hôn ngấu nghiến.

Hoắc Thanh Thanh thở hổn hển, ngửa đầu : "Anh đừng mà, đang khỏe... Anh đáng ghét~"

Hơi thở của cả hai đều định. Hàn Kiến Vũ lo lắng cho cơ thể cô lúc nên kết thúc nụ hôn vội vàng đó. Anh mắt cô, : "Lần đầu tiên chị , lúc em hẹn hò với gã Trương tri thức đó, em trong lòng nghĩ gì ?"

Hoắc Thanh Thanh chớp mắt: "Nghĩ gì ạ?"

Hàn Kiến Vũ , giọng khàn : "Kéo em trong ruộng ngô '', gạo sống nấu thành cơm cho xong chuyện."

 

Loading...