Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 139: Hôn nhân giả
Cập nhật lúc: 2025-09-25 03:30:17
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoắc Thanh Thanh những mắng mà ngược còn mỉm , : "Vậy thì cảm ơn vì 'thượng mã phong' đấy, nếu kết quả sẽ là hoặc chết, hoặc em chết, dù thì hai chúng chỉ thể sống một , hoặc là ai sống nổi cả."
Hàn Kiến Vũ vội : "Cho nên mới chỉ nghĩ trong đầu chứ dám thật mà!"
Hoắc Thanh Thanh đưa tay véo mạnh lên má Hàn Kiến Vũ, hung hăng : "Dù thì cũng chẳng lành gì."
Hàn Kiến Vũ nhướng mày: "Anh mà ? Vậy như thế nào mới gọi là ?"
Hoắc Thanh Thanh lắc đầu: "Em , nhưng em nhớ lúc đó với em là để đối phó với đám ở công xã nên cuộc hôn nhân bắt buộc diễn , còn chỉ là kết hôn giả. Thế mà đêm tân hôn động tay động chân với em."
Hàn Kiến Vũ vội thanh minh: "Hôm đó uống nhiều rượu quá, đầu óc tỉnh táo." ( đêm tân hôn đúng là chẳng gì cả, chỉ ôm cô lòng hôn một chút mà thôi.)
Hoắc Thanh Thanh tiếp tục véo má : "Tóm là âm mưu từ lâu, đúng ?"
Hàn Kiến Vũ ánh mắt thẳng thắn: "Chuyện còn ? Anh chắc chắn là ngay từ đầu ý đó với em ! Nói thật với em, đầu tiên thấy em ở trong làng, trong đầu nghĩ nhất định cùng em sinh một đứa con gái. Ái da, véo nát mặt thì ngoài gặp ?"
Hồi tưởng
Dù thì hai họ kết hôn mấy tháng đến Tết. Hai ngủ chung một giường gạch mấy tháng trời, thực đều là ai ngủ phần nấy, nhưng mối quan hệ hòa hợp, chút ý vị tương kính như tân. Thế nhưng cái đêm hai thực sự xảy quan hệ đó mơ mơ màng màng, dường như thể là của riêng ai .
Đêm ba mươi Tết, cả nhà cùng đón giao thừa, Hàn Kiến Vũ uống nhiều rượu, nhưng thực say, chỉ là mặt uống đỏ bừng, chuyện líu lưỡi, vững, còn thứ đều bình thường. Lúc về đến phòng là nửa đêm về sáng, nhà nhà bắt đầu đốt pháo, trong sân nhà họ Hàn đông con nhiều cháu nên vô cùng náo nhiệt. Hàn Kiến Vũ phòng ngã vật xuống giường gạch, lệch , ngã ngay lên Hoắc Thanh Thanh.
Hoắc Thanh Thanh đẩy đẩy, đẩy liền cởi giày cho chuyển lên giường, giúp cởi áo khoác, đắp chăn cho . chân cô đè lên, thế nào cũng rút , đành để đè lên như . Hơn nữa hai còn đắp chung một chiếc chăn, chiếc giường gạch ấm sực là do Hàn Kiến Vũ đốt, ngủ thoải mái. Sau khi tiếng pháo dứt, vạn vật tĩnh lặng, mùi thuốc s.ú.n.g trong khí cũng che giấu mùi hương cơ thể và trong thở của .
Nửa đêm đó, Hoắc Thanh Thanh vẫn cứ trằn trọc ngủ vì nhớ nhà, nhớ . Lúc đầu óc cô trống rỗng, dường như ngay cả khuôn mặt của cha và trai cũng trở nên mơ hồ. Đã quá lâu cô gặp , cũng tin tức gì của họ, mà chuyện lớn như cô và Hàn Kiến Vũ kết hôn từng báo cho gia đình .
Dù cũng chỉ là một cuộc hôn nhân giả, báo báo cho họ thì quan hệ gì? cuộc hôn nhân giả rốt cuộc kéo dài bao lâu? Một năm? Mười năm 20 năm? Cứ mãi giả vờ như , cũng công bằng với Hàn Kiến Vũ?
Trước đó, Hoắc Thanh Thanh chỉ thể là thích Hàn Kiến Vũ, cũng ghét, thậm chí là vô cùng vô cùng cảm kích , vì gặp trong lúc cô thê thảm nhất. Còn về thì ? Cô, một tiểu thư mới mười tám tuổi, mà ?
Bỗng nhiên, cơ thể Hàn Kiến Vũ ôm lòng, đôi môi ấm nóng liền áp lên. Đầu óc Hoắc Thanh Thanh trống rỗng trong giây lát, cô đẩy nhẹ, đàn ông càng hôn mạnh hơn, lật một cái đè cô . Hoắc Thanh Thanh hành động của dọa sợ, trừng mắt mà quên cả ngăn cản.
Lúc Hoắc Thanh Thanh kịp phản ứng , cô đẩy Hàn Kiến Vũ: "Anh uống say , tỉnh , chúng là kết hôn giả mà, hu hu~" Cô đàn ông nữa hôn lên, chặn tất cả những lời .
Thực đêm đó cũng xảy chuyện gì, chỉ là Hàn Kiến Vũ ôm ngủ hơn nửa đêm. Sáng hôm tỉnh dậy, Hàn Kiến Vũ hề chút tự trách ngượng ngùng nào, nhắm mắt : "Mọi đều cả ."
Lúc đó Hoắc Thanh Thanh vẫn đang trong lòng , còn kịp mắng , ngược hỏi một câu: "Biết gì cơ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-139-hon-nhan-gia.html.]
Hàn Kiến Vũ : "Biết hai chúng ngủ chung một giường mà chẳng gì cả."
"..."
Hoắc Thanh Thanh im lặng lâu mới : "Vậy bây giờ? Cũng chuyện đó bao giờ mới qua ?"
Hàn Kiến Vũ : "Còn thể nữa? Hoặc là em về thành phố luôn, hoặc là chúng giả thành thật, sinh một đứa con cũng là ."
Hoắc Thanh Thanh như điện giật, một cước đá văng Hàn Kiến Vũ , lăn khỏi chăn, dậy trừng mắt Hàn Kiến Vũ đang ngái ngủ, : "Không ."
Hàn Kiến Vũ nhướng mày: "Sao ? Nhỡ mười năm nữa em về thành phố thì ?"
Hoắc Thanh Thanh mím môi , cô cũng . bảo cô cùng Hàn Kiến Vũ giả thành thật sinh con, thà g.i.ế.c cô còn hơn. Cùng kết hôn giả lẽ còn đường lui, nhưng một khi thật sự sinh con thì hết cách, cả đời chỉ thể ở đây một nông dân, cô cam lòng.
Mồng một Tết dậy sớm. Hàn Kiến Vũ bò dậy mặc quần áo ở mép giường xỏ giày, với Hoắc Thanh Thanh đang ngây lưng: "Đề nghị của , em thể suy nghĩ một chút."
Hoắc Thanh Thanh cần suy nghĩ, : "Cảm ơn giúp em nhiều, nhưng chuyện cần suy nghĩ. Ra Tết xem tình hình , nếu thể chúng sẽ ly hôn, sẽ lỡ dở chuyện của ."
Hàn Kiến Vũ giày xong, đất, Hoắc Thanh Thanh, chút tức giận nào, hỏi: "Em thích ?"
Có ?
Người thích cô thì nhiều, nhưng dường như cô chẳng cảm giác gì cả. Gia đình xảy chuyện, bản cô trở nên nhạy cảm đa nghi, cảm thấy bất kỳ khác phái nào đối với đều là ý đồ bất chính. cô tin tưởng Trương Quốc Hoa đối với cô là thật lòng. Và trong lúc cô suy sụp nhất, đúng là Trương Quốc Hoa khai sáng cho cô, chọc cô , kể chuyện cho cô cho đến khi thấy cô mới thở phào nhẹ nhõm, một câu: "Em cuối cùng cũng , em lên thật sự , vẫn nên nhiều hơn, đừng lúc nào cũng trưng bộ mặt đưa đám như !"
cô gả cho Hàn Kiến Vũ , còn thích cô nữa ?
Lúc đó Hàn Kiến Vũ cứ mím môi Hoắc Thanh Thanh, dường như nhất quyết đợi cô cho một câu trả lời.
Hoắc Thanh Thanh lắc đầu, : "Không còn nữa." (Trước , bây giờ còn nữa.)
Hàn Kiến Vũ : "Nếu thích, thì suy nghĩ đến ! Anh cho em điều kiện sống như thành phố, nhưng đảm bảo cho em bình an, lo cho em cơm ăn áo mặc lo nghĩ thì vẫn thể."
Lời lúc đó của Hàn Kiến Vũ, Hoắc Thanh Thanh tin thể . Dù thì cuộc sống của cô cũng hơn những cô gái khác ở khu thanh niên trí thức, ít nhất cần công, mỗi ngày nửa buổi sáng lên lớp dạy học, nửa buổi chiều đồng chút việc nhẹ nhàng xước tay mỏi chân, tính mấy công điểm thì tính, đối với cô quan trọng, cô dựa công điểm để sống.
Sau khi kết hôn giả, cuộc sống của Hoắc Thanh Thanh càng hơn, ngay cả việc nhẹ nhất cũng cần , Hàn Kiến Vũ đều cô hết. Các chị em dâu nhà họ Hàn đều phiên nấu cơm, riêng cô thì cần, nhiều nhất cũng chỉ phụ giúp Hàn Kiến Vũ một chút mà thôi.
Phong tục ở Hàn Gia Thôn là mồng một Tết thăm họ hàng, đều là nhà quây quần ăn cơm với . Trên bàn cơm, Hàn hỏi Hàn Kiến Vũ: "Lão Tứ, hai đứa kết hôn mấy tháng bụng vợ mày chẳng động tĩnh gì cả?"