Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 152: Xuất gia rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-26 02:49:59
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân phận của Hoắc Thanh Vũ đặc biệt, thể tự do như những ấm nhàn rỗi khác những tự kinh doanh, thể tùy tiện rời khỏi vị trí công tác. Hoắc Thanh Thanh và Hàn Kiến Vũ dẫn theo mấy về phía Nam, đến quê nhà của Phương Văn Thiến.
Bà cụ chôn cất, sân nhỏ nhà họ Phương khóa , Phương Văn Thiến . Hàng xóm đều cô gái trông vẻ thứ đều bình thường, khi an táng cho bà cụ xong thì , lúc nào nghỉ sẽ về thăm.
Có một hàng xóm nhớ điều gì đó, : "Hai cô đến nhà chú hai của Văn Thiến hỏi thử, họ nó thì ?"
Phương Văn Thiến còn một chú hai? Chưa từng cô nhắc đến. Nhà chú xa, ở ngay trong một con ngõ. Dựa theo sự chỉ dẫn của hàng xóm láng giềng, lúc tìm nhà chú hai của Phương Văn Thiến, Hoắc Thanh Thanh mở rộng tầm mắt.
"Các là là gì của con nhỏ đó? Nó cuỗm mất giấy tờ nhà và một khoản tiền của chúng chạy , các trả tiền nó ! Trông các vẻ giàu ." Người chú của Phương Văn Thiến là một kẻ vô .
Hàn Kiến Vũ định lý lẽ với gã vô đó thì Hoắc Thanh Thanh cản lưng. Cô chú hai du côn và bà thím mái đầu tổ quạ, : "Hai cũng dùng não suy nghĩ một chút, nếu chúng thật sự là bạn của cô , tung tích của cô mà đến hỏi hai ?"
"Vậy các là ai? Định gì?"
Hoắc Thanh Thanh lạnh một tiếng, : "Chúng đến tìm Phương Văn Thiến để đòi nợ, cô nợ chúng nhiều tiền, chúng cũng đến để đòi tiền. Nếu ông là chú hai của cô , thì ông trả tiền cô ?"
Bà thím nổi đóa, nhảy cẫng lên: "Các mơ ? Bảo chúng trả tiền cho con nhỏ c.h.ế.t tiệt đó, cửa , cút , nếu sẽ báo công an, để công an đến bắt hết các ."
Người chú : " đúng đúng, mau cút , nếu chúng báo công an đấy."
Hoắc Thanh Thanh kéo Hàn Kiến Vũ , thấy bà thím "phì" một tiếng, chửi rủa: "Con nhỏ c.h.ế.t tiệt ngoài hơn một năm những chuyện bẩn thỉu gì ? Một đồng cũng cho chúng , còn nợ tiền khác, đúng là thứ của nợ."
Người chú chửi bới: "Đợi tao tìm nó, nhất định sẽ bán nó cho thằng què ở trấn bên cạnh."
Bà thím : "Thế thì mau cho tìm ! Chỉ miệng thì tác dụng gì?"
Đoàn họ một mạch khỏi con ngõ, trong xe mới thở một .
Hoắc Thanh Thanh : "Anh thấy lời họ ?"
Hàn Kiến Vũ gật đầu: "Cô gái đó đúng là một xui xẻo, bên cạnh là những gì ?"
Hoắc Thanh Thanh : "Đi tìm đồng đội của hai !"
Người đồng đội của Hoắc Thanh Vũ, An Bình, là một đáng tin cậy. Nghe xong lời của Hàn Kiến Vũ và Hoắc Thanh Thanh cũng kinh ngạc. Thời đại nào mà mí mắt của còn tồn tại những như ?
"Hai vị cũng cần lo lắng, sẽ khiến gia đình đó an phận. Còn về việc Phương Văn Thiến ở , cũng khó tìm, chỉ là khi tìm thì thế nào? Đưa về? Hay là ?" An Bình .
Hoắc Thanh Thanh : "Trước tiên tìm xem cô ở , an , tạm thời đừng phiền cô ."
An Bình dùng một ngày một đêm tìm tung tích của Phương Văn Thiến. Cô nữ đạo sĩ tại một đạo quán ở vùng ngoại ô Nam Thành.
Lúc Hoắc Thanh Thanh tin kinh ngạc: "Anh là, cô xuất gia ?!"
An Bình nay từng hỏi thăm chuyện về Phương Văn Thiến. Hoắc Thanh Vũ nhờ chăm sóc cô, chỉ cần âm thầm bảo vệ từ xa là . Đến nay Phương Văn Thiến đều một vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô.
An Bình thực sự tò mò chịu nổi, mấy ngày nay qua với vợ chồng Hoắc Thanh Thanh cũng xem như quen , liền nhịn hỏi: "Cô gái đó kích động gì ? Nếu tự dưng xuất gia ?"
An Bình Phương Văn Thiến ở thủ đô hơn một năm, là diễn viên, còn cũng gì khác.
Hoắc Thanh Thanh : "Nói thì dài dòng lắm. Phiền An đưa chúng đến đạo quán một chuyến, các cứ chờ ở chân núi, lên gặp cô ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-152-xuat-gia-roi.html.]
Hàn Kiến Vũ : "Anh cùng em lên núi, trong là ."
Hoắc Thanh Thanh: "Cũng ."
Đạo quán xây dựng men theo sườn núi. Bước lên sân đầu tiên, Hoắc Thanh Thanh thấy một bóng lưng gầy gò đang dùng chổi quét lá rụng. Nghe thấy tiếng động, đó đầu , bốn mắt , cả hai đều sững sờ.
Quả thật là Phương Văn Thiến. Tóc cô dùng một chiếc trâm cài bằng gỗ mun búi lên, bộ đạo bào màu đen mặc cô vặn, nhưng trông là quần áo mới chứ đồ cũ.
"Văn Thiến!"
Phương Văn Thiến ôm cây chổi, chắp tay hành lễ: "Bần đạo Văn Tĩnh..."
"Văn Thiến?!" Hoắc Thanh Thanh ngắt lời cô.
Phương Văn Thiến mím môi lưng Hoắc Thanh Thanh. Hoắc Thanh Thanh đầu , Hàn Kiến Vũ đang ở rìa sân. Địa thế nơi bước lên bậc thang là đến sân, nếu lên thấy cô, Hàn Kiến Vũ quyết sẽ lên đến bậc cao nhất, cũng chỉ vì lo lắng cho Hoắc Thanh Thanh.
Hoắc Thanh Thanh trong lòng hiểu, Phương Văn Thiến: "Cô chuyện với ?"
Phương Văn Thiến gật đầu. Hoắc Thanh Thanh : "Được, còn mấy bạn ở , xuống xem họ một chút." Lúc đến bên cạnh Hàn Kiến Vũ, ghé sát tai cô nhỏ: "Chuyện gì ?"
Hoắc Thanh Thanh : "Cô chuyện riêng với vài câu, em xuống , ở đó đợi ."
Hàn Kiến Vũ sững sờ: "Nói gì với ?"
Hoắc Thanh Thanh mím môi chằm chằm mắt Hàn Kiến Vũ: "Đến lúc còn thật sự ngốc giả ngốc ? Cô lấy để mạo hiểm, là vì ai, thật sự ?"
Nói xong, Hoắc Thanh Thanh thẳng xuống núi.
(Lúc đó Phương Văn Thiến Lâm Mậu và Trương Quốc Hoa đem quà tặng cho Lưu Kim Nguyên, cô lựa chọn thoát kịp thời, đó là nhận một khoản tiền bịt miệng, đó với sự thông minh của cũng thể bịa một lời đe dọa khiến Lưu Kim Nguyên kiêng dè, để ông dám giở trò với cô nữa. Rất nhiều cô gái ông chà đạp đều là nhận tiền, hoặc sắp xếp cho một công việc , những dễ đụng thì trực tiếp cho một suất du học để đưa . Phương Văn Thiến cố tình lấy mồi nhử, lựa chọn ở bên cạnh Lưu Kim Nguyên, chính là để lấy bằng chứng hạ bệ bọn họ, Hàn Kiến Vũ dọn dẹp chướng ngại vật. Những điều Hàn Kiến Vũ đương nhiên , nhưng cũng bất lực, cũng hối hận tại lúc đó chỉ ống kính của cô mà , chính là cô .)
Thở dài.
Hàn Kiến Vũ khẽ thở dài, cất bước về phía Phương Văn Thiến. Phương Văn Thiến cũng tự xưng là "bần đạo" nữa, chỉ lặng lẽ .
Hàn Kiến Vũ : "Nhất thiết con đường ?"
Phương Văn Thiến : "Đối với , đây là con đường nhất, cũng thích nơi ."
"..."
Hàn Kiến Vũ cũng nên gì.
Phương Văn Thiến nhẹ, : "Hai cũng đừng đau khổ sầu não như , gì , ở đây cũng chỉ một , nhiều phụ nữ, còn nhỏ tuổi hơn , chúng sống với ."
Họ đến quá sớm, đạo quán còn khách hành hương nào, trông vắng vẻ vô cùng thê lương.
Hàn Kiến Vũ : "Sao chỉ thấy một cô việc? Ở đây cũng thời gian thử việc cho mới ?"
Phương Văn Thiến cong môi : "Chúng tất cả ngần điện thờ, mỗi phụ trách vệ sinh một nơi, hôm nay phụ trách sân ."
Hàn Kiến Vũ quả thật thấy mấy nữ đạo sĩ khác đang việc ở những nơi khác, gật gật đầu, hỏi: "Các cô dựa cái gì để kiếm sống?"