Trở Về Thập Niên 70: Làm Thanh Niên Tri Thức, Cùng Chồng Làm Giàu Nuôi Con - Chương 154: Cả Đời Vì Yêu Điên Cuồng Một Lần

Cập nhật lúc: 2025-09-26 02:50:50
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Thanh Thanh chớp mắt: "Anh đang ? Trả thù cái gì? Cố Thiệu Huy và Tô Bằng Trình nước ngoài liên quan gì đến em cả, chỉ là cùng một đợt thôi. Chúng em đều là nhân viên tại chức, du học bằng công quỹ phê duyệt cùng một đợt, nhưng cùng thành phố, càng cùng một trường, rốt cuộc đang cái gì ? Chẳng hiểu gì cả mà cứ năng vớ vẩn để đổ oan cho em."

Hàn Kiến Vũ lạnh một tiếng, : "Anh đương nhiên là chẳng hiểu gì cả, thì thể hiểu cái gì chứ? Làm thể học rộng tài cao như Cố công tử và Tô công tử để tiếng chung với em ?"

Hoắc Thanh Thanh khẩy một tiếng, đáp: "Anh suốt ngày cứ chằm chằm mấy bạn xung quanh em ghen tuông vớ vẩn, thấy mệt ? Theo lời thì em thể bạn bè đồng nghiệp khác giới ?"

Hàn Kiến Vũ bắt đầu giở giọng mặt dày mày dạn, cùn dai: "Cái đó giống . Anh bao giờ can thiệp việc em qua với bạn bè khác giới, nhưng hai đó bao nhiêu năm nay tâm tư gì chẳng lẽ em ? Có điều, cùng thành phố với em thì cũng đấy."

Hoắc Thanh Thanh "xì" một tiếng, : "Lời lẽ đều để hết . Anh bản lĩnh thì đổi hết nhân viên bên cạnh thành đàn ông hết xem ?"

Hàn Kiến Vũ: "Cái đó . Nam nữ phối hợp, việc mệt, đó là câu cửa miệng của trưởng phòng nhân sự, thể can thiệp quá nhiều, kẻo họ việc cho ."

Hoắc Thanh Thanh : "Em thấy chỉ thích cái cảm giác một đám mỹ nữ vây quanh thôi, đừng lấy cớ 'nam nữ phối hợp, việc mệt' nữa, đúng là đạo đức giả."

Hàn Kiến Vũ thích cái dáng vẻ ghen tuông mặt của Hoắc Thanh Thanh, chứng tỏ cô để tâm đến ! Thế là, ai đó bắt đầu đằng chân lân đằng đầu, : "Vậy nếu em yên tâm về như thế, là dứt khoát đừng nữa! Em giỏi giang như còn du học cái của nợ gì nữa? Vợ chồng cả năm trời gặp mặt, thế nào cũng thông !"

Hoắc Thanh Thanh: "Anh , hai chúng bây giờ đang trong tình trạng ly hôn, ai là vợ chồng với hả?"

Hàn Kiến Vũ: "Em nhảm , hai chúng cùng lắm chỉ là ly , thật sự tính là ly hôn, ngay cả giấy chứng nhận ly hôn cũng , hồ sơ ở cục dân chính cũng nhé!"

Hoắc Thanh Thanh: "Chẳng thỏa thuận ly hôn ?"

Hàn Kiến Vũ đầy đắc ý, kéo lòng, siết chặt eo cô, giễu cợt : "Xem bao nhiêu sách vở đều vô ích , đến ngốc ? Anh ký mà em cũng tin ? Em tự ?"

Hoắc Thanh Thanh tức đến nghiến răng nghiến lợi: "Hàn Kiến Vũ, là đồ khốn!"

Hàn Kiến Vũ ghì chặt trong lòng: "Cho nên, tư cách thực thi quyền lợi và nghĩa vụ của một chồng bất cứ lúc nào. Hửm?"

Hoắc Thanh Thanh "phì" một tiếng, : "Anh là tên đại lừa đảo, xem lừa dối em bao nhiêu chuyện ?"

Hàn Kiến Vũ: "Cũng nhiều!"

"Vớ vẩn, cái gì gọi là cũng nhiều? Chuyện lớn như ly hôn mà cũng dám lừa em? Anh xem còn chuyện gì mà dám lừa em nữa?"

Hàn Kiến Vũ: "Chẳng đây là do luật sư bày mưu cho ? Anh cái đầu óc đó chứ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Anh chỉ giỏi tìm giơ đầu chịu báng cho thôi. Buông , em về nhà."

Hàn Kiến Vũ: "Về nhà gì mà về? Đây chẳng là nhà của em ? Anh bây giờ chẳng gì cả, ở cũng là ở nhà của vợ, là một gã đàn ông ăn bám vợ điển hình ?"

Hoắc Thanh Thanh: "..."

Hàn Kiến Vũ : "Được , em sắp nước ngoài ? Vậy em định bàn bạc kỹ lưỡng với về chuyện con cái ? Còn cả nữa, em ? Em thu xếp thỏa cho ?"

Hoắc Thanh Thanh phì vì tức, đăm đăm mắt Hàn Kiến Vũ hồi lâu mới : "Anh... đồng ý ?"

Hàn Kiến Vũ: "Anh đồng ý thì em sẽ nữa ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-lam-thanh-nien-tri-thuc-cung-chong-lam-giau-nuoi-con/chuong-154-ca-doi-vi-yeu-dien-cuong-mot-lan.html.]

Hoắc Thanh Thanh: "Điều đó thì , đồng ý em cũng sẽ ."

Hàn Kiến Vũ véo lấy phần thịt mềm mại má Hoắc Thanh Thanh, hung hăng : "Vậy em còn hỏi đồng ý gì?"

Hoắc Thanh Thanh: "Cái đó giống , vẫn xác định thái độ của một chút chứ!"

Hàn Kiến Vũ cũng đành bất lực với phụ nữ , chỉ thể để cô thì là thôi! Anh đè cô xuống sofa: "Em , hai đứa con chắc chắn sẽ nhiều quan tâm chăm sóc, nhưng thì đây, hửm?"

Hoắc Thanh Thanh: "Những phụ nữ quan tâm chăm sóc Hàn tổng còn thiếu ?"

Hàn Kiến Vũ: "Cái đó giống ? Anh chỉ em quan tâm thôi." Nói ấn đầu phụ nữ n.g.ự.c , : "Em đừng đa tâm nữa ? Anh thật sự bất kỳ tâm tư nào với Phương Văn Thiến cả. Gần đây tâm trạng , ngủ ngon đúng là liên quan đến cô , nhưng đó đều là vì áy náy day dứt kết cục của cô gái đó mà thôi, em nghĩ ngợi lung tung những thứ vớ vẩn đó gì?"

Hoắc Thanh Thanh: "..."

Hàn Kiến Vũ tiếp tục : "Anh tuy nhiều sách như các em, nhưng cũng nhiều sách giải trí. Theo thấy, chỉ cần là sách, đều ích. Cho nên, cũng tin câu đó, một cả đời cũng chỉ thể vì tình yêu mà điên cuồng một , những khác hoặc là lăng nhăng, hoặc là tình . Lần duy nhất trong đời của , vì thích một , yêu một , cùng một kết hôn sinh con, điên cuồng qua , sẽ thứ hai nữa ."

Hoắc Thanh Thanh bất giác đưa tay lên mặt ai đó, nhẹ nhàng mân mê. Bàn tay liền Hàn Kiến Vũ bắt lấy đặt bên môi, hôn nhẹ lên như thể đó là một báu vật: "Vậy còn em thì ? Đã từng vì một mà bất chấp tất cả để điên cuồng ?"

Hoắc Thanh Thanh : "Đương nhiên là . Em giống , em vì một mà điên cuồng đến hai kiếp lận, thể so với em ?"

Hàn Kiến Vũ nâng cằm Hoắc Thanh Thanh lên, mắt nàng: "Người đó là ai?"

Hoắc Thanh Thanh khẽ : "Không cho ."

Hàn Kiến Vũ giở trò nàng: "Có ?"

Hoắc Thanh Thanh: "Nói cũng quen nha!"

Hàn Kiến Vũ vạch đen đầy đầu, ánh mắt cũng lạnh . Hoắc Thanh Thanh vòng tay qua cổ đàn ông, kéo đầu xuống, ghé sát dái tai , thở thơm như hoa lan, : "Là một con heo ngốc to xác đó!"

Hàn Kiến Vũ hô hấp ngưng trệ, trực tiếp bế bổng lên thẳng phòng ngủ. Cả hai cùng ngã xuống chiếc giường lớn, thêm một lời lúc cũng là thừa thãi. Cả buổi chiều hôm đó, ai đó quả thực vô cùng gắng sức.

Sau mấy kết thúc, Hoắc Thanh Thanh trực tiếp ngủ . Tinh thần của Hàn tổng ngược vô cùng , nghiêng, đăm đăm gương mặt say ngủ của phụ nữ hồi lâu, cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng chu của cô, khẽ : "Hôm nay ngoan như ?"

Hoắc Thanh Thanh lẩm bẩm điều gì đó xoay ngủ tiếp, nhưng cảm thấy khó chịu, dùng chân đá nhẹ Hàn Kiến Vũ, hừ hừ : "Ôm em ngủ."

Hàn Kiến Vũ từ phía ôm lấy , tay cũng hề nhàn rỗi, hôn lên vành tai cô, còn đầy gian tà hỏi: "Cảm giác thế nào? Bị bỏ đói quá lâu sung sướng ?"

Hoắc Thanh Thanh xoay lăn lòng ai đó, đưa tay bịt miệng : "Im , đồ hổ."

Rõ ràng bỏ đói quá lâu là chứ bộ? Suýt chút nữa tháo cô thành từng mảnh còn gì?

Hai nhanh chóng chìm giấc ngủ. Lúc hai đứa trẻ học về, trong nhà im phăng phắc. Dì Vương và chị gái của Hàn Kiến Vũ là Hàn Xuân Nga đang nấu ăn trong bếp.

Dì giúp việc vội vàng chạy khỏi bếp: "Hai đứa đừng ồn." Rồi chỉ về phía phòng ngủ chính: "Mẹ các cháu đang ngủ đấy!"

Niệm Niệm : "Mấy giờ còn ngủ nướng nữa? Con gọi con sâu lười dậy."

Loading...