Mấy tách tìm, Lưu Thắng Lợi một hướng, Ngô Thừa Nghiệp một hướng, Ngô Mỹ Hương và Ngô Tư Vũ một hướng.
Chỗ tối Mạnh Phất Yên thấy bọn họ tách , cơ hội tới, cô lập tức theo Ngô Thừa Nghiệp.
Đợi Ngô Thừa Nghiệp chạy một đoạn, cô mới chạy đến phía mơ hồ lộ bóng dáng, lập tức thấy .
Ngô Thừa Nghiệp kích động vội vàng đuổi theo, định kêu thì thấy bóng dáng Mạnh Phất Yên.
Sợ kêu to sẽ dọa Mạnh Phất Yên sợ hãi chạy mất, vì thế kêu nữa, tự đuổi theo.
Mạnh Phất Yên dụ xa một đoạn, bất tri bất giác kéo giãn cách với mấy khác, tránh ở chỗ tối đợi Ngô Thừa Nghiệp tới.
Ngô Thừa Nghiệp thật sự tới, thấy bóng dáng của Mạnh Phất Yên, còn tưởng là cô ở phía , nên tiếp tục đuổi theo.
Khóe miệng Mạnh Phất Yên nhếch lên, ở chỗ tối bóng dáng , lấy một món đồ chơi như s.ú.n.g b.ắ.n nước ở trong gian , là loại tầm b.ắ.n khá xa.
Súng b.ắ.n nước là nước linh tuyền sớm chuẩn , Mạnh Phất Yên đuổi theo trực tiếp b.ắ.n cổ Ngô Thừa Nghiệp, đó nhanh chóng tiến gian, cùng thả hai con sói đói .
Trong bóng đêm Ngô Thừa Nghiệp chỉ cảm thấy cổ chợt lạnh, hoảng sợ, đầu thì thấy hai đôi mắt xanh mượt âm trầm chằm chằm .
Ngô Thừa Nghiệp ngây ngốc, nhưng mà đợi kịp phản ứng, hai con sói đói cùng nhào về phía .
Đây là hai con sói lúc Mạnh Phất Yên dùng thuốc mê bắt , trong thời gian vẫn luôn nuôi trong gian, để đói bụng mấy ngày , hiện giờ đang là lúc điên cuồng cần đồ ăn.
Con sói Mạnh Phất Yên cho uống nước linh tuyền nhiều , đó nó đói sẽ cho nó ít nước linh tuyền, khiến sói hoang vẫn luôn thèm nước linh tuyền.
Đói bụng đến kêu vang ngửi thấy mùi thơm quen thuộc, đồ ăn ở ngay mắt, con sói hoang mặc kệ cảnh đột nhiên đổi, nhào về phía con mồi theo bản năng.
Ngô Thừa Nghiệp ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn truyền , cắn đứt cổ.
Mạnh Phất Yên nhân lúc con sói hoang đang ăn, khỏi gian chạy trở về.
Thính giác và khứu giác của con sói vô cùng nhanh nhạy, đương nhiên là chúng nó cũng phát hiện Mạnh Phất Yên.
mà trong miệng đồ ăn, đói khát khó nhịn khiến chúng nó rảnh lo nhiều như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-101.html.]
Mạnh Phất Yên dùng tốc độ nhanh nhất chạy về đám cách đó xa, trong tay xách theo một con gà rừng, lấy một con gà rừng còn sống trong gian tung lên, gà rừng tự do lập tức bay lên.
Mạnh Phất Yên cầm ná, b.ắ.n hạ nó.
Âm thanh gà rừng vỗ cánh hấp dẫn vây xem cách xa lắm.
"A, gà rừng!"
Rất nhanh con gà rừng rơi xuống, đó chỉ tiếng của Mạnh Phất Yên, bóng dáng mảnh khảnh chạy khỏi rừng, xách gà rừng trong tay.
Vợ của đại đội trưởng thấy trong tay Mạnh Phất Yên hai con gà rừng, thì vô cùng hâm mộ:
"Thanh niên trí thức Mạnh, cháu đúng là lợi hại!"
Mấy đứa bé lớn hơn chút vây quanh tới, ná trong tay Mạnh Phất Yên thì vô cùng bội phục.
Bé trai sức chống cự đối với mấy thứ , đặc biệt là Mạnh Phất Yên còn thể dùng ná b.ắ.n gà rừng.
"Chị Mạnh, ná chị dùng đúng là lợi hại!"
Những mắt đều là lâu mới gặp, đặc biệt là vợ của đại đội trưởng, cô chỉ mới biến mất nửa tiếng mà thôi.
mà thường quan niệm thời gian quá cao, ở trong ấn tượng của bọn họ, cô chỉ mới rời một lát mà thôi.
Ngô Thừa Nghiệp c.h.ế.t ở nơi cách nơi thật xa, còn ở trong rừng sâu, cách xa như , một cô gái nhỏ chạy tới chạy về, còn thể bắt hai con gà rừng gần như khả năng, huống hồ đường trong rừng dễ như .
Mạnh Phất Yên vẫn luôn ăn uống no đủ, còn từng huấn luyện chuyên nghiệp, trọng sinh trở về vẫn luôn âm thầm huấn luyện .
Hơn nữa nước linh tuyền nuôi dưỡng, thể lực và tốc độ của cô hơn xa bình thường.
Mạnh Phất Yên nhếch miệng :
"Hôm nay vận may tệ, trong núi nhiều , gà rừng đều dọa hoảng sợ chọn đường, b.ắ.n cũng dễ dàng hơn thường ngày một chút."
DTV
Miệng cô dễ dàng, nhưng mà đều , bình thường b.ắ.n cũng dễ dàng.