Đây là giọng của đàn ông.
Ngay đó, tiếng thét chói tai càng sắc nhọn hơn vang lên.
"A a..."
DTV
"A... Cứu mạng... A a..."
Hai giọng nữ khác , tiếng thét hoảng sợ đến cực hạn truyền từ trong rừng tới, âm thanh đó, khác , nhưng Mạnh Phất Yên lập tức .
Lông mày của cô nhướng lên, trong mắt tràn ngập hứng thú.
Giọng , rõ ràng là của Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương!
Gặp dã thú ư?
Tiếng kêu thảm thiết trong rừng vẫn còn tiếp tục, tuy cách khá xa, nhưng dù cũng là ban đêm yên tĩnh, tiếng kêu thảm thiết kêu phá âm vẫn lực xuyên thấu.
Đây rõ ràng là gặp nguy hiểm, tất cả đều thấy , từng đều vẻ mặt hoảng sợ dậy, hoảng sợ về phía cánh rừng đen như mực.
"Chuyện ... Đã xảy chuyện gì thế!"
"Trời ạ! Bọn họ gặp sói ư?"
"Sao giọng nữ? Phụ nữ tiến nơi sâu như , đây là sống nữa ?"
"Phụ nữ nhà ai hiểu chuyện như thế?"
"Chuyện ... Mau mau, đều tụ tập hết ."
Vợ của đại đội trưởng sợ hãi, vội vàng bảo xung quanh tụ tập .
Có mấy con đường núi thôn, nhưng hôm nay là ngày đại đội săn, cho nên bên ngoài cơ bản tập trung cùng một chỗ, dù trời tối, chỉ xem náo nhiệt ai dám chạy loạn.
Bên ngoài ba nhóm nhỏ, vốn dĩ đều tách , tiếng hét thảm thiết dọa sợ đều vội vàng tập trung .
"Đốt lửa, đốt đống lửa cháy to một chút, đừng trong rừng, dã thú cũng sẽ phát cuồng, nhỡ ngoài chúng sẽ thảm mất, đều gần đống lửa chút."
Phụ nữ và trẻ em đều sợ hãi, mỗi đều tụ tập mặt đống lửa, phụ nữ còn tìm cây gậy nắm chặt trong tay.
Một đàn ông tham gia săn bên ngoài vòng vây bảo vệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-103.html.]
Mạnh Phất Yên chằm chằm trong rừng, tiếng kêu thảm thiết trong đó vẫn còn liên tục, tiếng thét chói tai đều phá âm.
"A a... Cứu mạng a... Sói... Có sói..."
Giọng Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương, giọng đàn ông khác, mấy tiếng Mạnh Phất Yên cũng phân biệt , là Lưu Thắng Lợi.
Trùng hợp như , ba đều gặp sói ư?
Thực cô vốn biện pháp khiến cả bốn đều diệt, nhưng dù cũng là mạng , lập tức c.h.ế.t nhiều như thế ảnh hưởng quá lớn, cho nên cô mới tạm thời tay với Ngô Thừa Nghiệp, nghĩ tới mấy vẫn gặp .
Tiếng kêu thảm thiết to như , săn trong rừng thấy , cho nên căn bản cần đám phụ nữ trẻ em gì, trong rừng qua cứu .
Rất nhanh tiếng s.ú.n.g vang lên.
Khoảng bốn mươi phút , đám dần .
Nhìn thấy , lập tức giơ đuốc tiến lên đón.
Lưu Thắng Lợi, Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương đều khiêng , Lưu Thắng Lợi thương nghiêm trọng nhất, bả vai cắn thương, còn đang chảy máu, bộ áo chỗ bả vai m.á.u tẩm ướt.
Ngoài còn chân, chân trái cắn đứt từ đầu gối, bộ cẳng chân đều thấy.
Ngô Mỹ Hương cắn là cánh tay, Ngô Tư Vũ tương đối nghiêm trọng, là gương mặt và bả vai.
Lưu Thắng Lợi hôn mê bất tỉnh, Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương còn đang kêu .
Mọi thấy tình cảnh thảm thiết , đều sợ tới mức gương mặt trắng bệch, đám phụ nữ đều che mắt đứa bé nhà , sợ đứa bé sợ hãi.
Gương mặt đại đội trưởng khó coi chết: "Lão tam, lão tam ? Mau lái máy kéo, đưa bọn họ đến bệnh viện."
"Lão Lưu, lão Lưu, mau tới đây khám cho bọn họ."
Lão tam là đại đội trưởng gọi con thứ ba nhà , con trai cả của đại đội trưởng ở thành phố về, con thứ hai thì săn, lão tam ở bên ngoài canh giữ.
Mỗi năm phụ nữ và trẻ em cảm thấy nhiều nguy hiểm nên rừng, con thứ ba thì ở bên ngoài trông chừng phụ nữ và trẻ em.
Còn lão Lưu, là một bác sĩ ở trong thôn, chút y thuật.
mà ông chỉ chút da lông mà thôi, bình thường trị đau đầu nhức óc còn , vấn đề lớn thì đến bệnh viện.
Hơn nữa trong tay ông cũng thuốc, thời buổi thiếu đồ thiếu thuốc, một bệnh viện nhỏ đều trang đầy đủ, càng đừng trong thôn bọn họ căn bản .
Ông cũng chỉ ít thảo dược tự kiếm .