Hai chị em đợi lâu, cuối cùng cũng đợi Ngô Thừa Gia đến.
Trước khi tới Ngô Thừa Gia vẫn ôm chút hi vọng, tiếp nhận sự thật Ngô Tư Vũ hủy dung, dù cũng là em gái thành niên của , còn là em gái chút đầu óc trông cũng , cứ phế như thế nào thể cam tâm?
Anh đến phòng bệnh, Ngô Mỹ Hương lập tức lóc nhào trong lòng :
DTV
"Anh cả, cuối cùng cũng tới hu hu hu hu..."
Mấy ngày nay cô thật sự sợ hãi, dù chỉ là cô gái nhỏ mười mấy tuổi, đầu tiên thấy dã thú, sợ tới mức hồn đều sắp còn.
Hơn nữa mấy ngày nay ở bệnh viện tứ cố vô , còn mỗi ngày đối mặt với chị gái nổi điên hung ác khác thường, cô đều sắp hỏng mất.
"Em tránh !"
Ngô Mỹ Hương mới hai tiếng, Ngô Tư Vũ xông lên dùng lực kéo , trực tiếp đẩy sang một bên.
Ngô Mỹ Hương đề phòng, cho nên ngã mạnh xuống đất.
"A..."
Cô kêu thảm thiết một tiếng, nhưng mà hai khác ở trong phòng bệnh ai quan tâm cô .
Lực chú ý của Ngô Thừa Gia cũng ở Ngô Tư Vũ, nóng lòng xác định vết thương của Ngô Tư Vũ.
Ngô Tư Vũ là đợi lâu, cuối cùng cũng thấy hi vọng.
Cô nắm lấy cánh tay của Ngô Thừa Gia, biểu cảm điên cuồng :
"Anh cả, cuối cùng cũng tới, thật quá, là cha bảo tới thăm em đúng ? Mau dẫn em đến bệnh viện lớn chữa trị, bệnh viện tồi tàn , căn bản bác sĩ lợi hại. Anh dẫn em đến bệnh viện tỉnh thành , thật sự chúng đến bệnh viện Thượng Hải, nơi đó chắc chắn bác sĩ thể chữa khỏi cho em."
" , con khốn Mạnh Phất Yên , nhất định giáo huấn nó giúp em, chính là nó hại c.h.ế.t Thừa Nghiệp, nó là hung thủ g.i.ế.c . Là nó dụ bọn em trong rừng, cô là cố ý, cô rõ nơi đó dã thú, sói, còn dụ chúng em qua đó, cô chính là cố ý hại chúng em."
"Anh nhanh bảo công an bắt cô dùng hình phạt nghiêm khắc, đúng, dùng hình phạt nghiêm khắc, xử lý con khốn . Đánh cô một trận , dạo phố thị chúng, đó b.ắ.n chết, loại xa trời sinh nên thu thập mới đúng, xem đúng ?"
Ngô Thừa Gia em gái trạng thái tinh thần chút quá bình thường mặt, trong lòng thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-119.html.]
Cho dù hủy dung , cô như cũng nhiều giá trị, gia đình đều chướng mắt cô .
mà Ngô Thừa Gia vẫn ôm chút hi vọng cuối cùng.
"Tư Vũ, em bình tĩnh , hỏi bác sĩ xem, hỏi rõ tình hình đến thăm em."
Sau khi xong Ngô Thừa Gia khỏi phòng bệnh, khiến Ngô Tư Vũ và Ngô Mỹ Hương đều ngây ngốc.
Thái độ , tình cảnh , bọn họ nghĩ tới.
Ngô Thừa Gia tìm bác sĩ chữa trị cho Ngô Tư Vũ, là đàn ông trung niên thoạt nho nhã.
Ngô Thừa Gia hỏi:
"Bác sĩ, là cả của Ngô Tư Vũ, con bé xảy chuyện mới từ nhà tới, hỏi xem mặt của em gái thật sự chữa ? Con bé thể khôi phục đến mức độ nào?"
Bác sĩ là cả của Ngô Tư Vũ, thì thở dài :
"Rất xin , tình huống của cô kỹ, vết thương quá nghiêm trọng, gương mặt bả vai thậm chí là cổ đều cắn thương, mất mạng là vô cùng may mắn, để sẹo là khả năng. Rất đúng lúc lát nữa thuốc cho cô , nếu tận mắt xem mà , lát nữa thể xem."
Nói đến đây, Ngô Thừa Gia cũng hỏi gì thêm nữa, cũng tận mắt xem gương mặt của Ngô Tư Vũ biến thành dáng vẻ gì.
Bác sĩ cầm thuốc đến phòng bệnh, Ngô Thừa Gia theo , cùng còn một y tá trợ thủ.
Khi tới phòng bệnh, cảm xúc của Ngô Tư Vũ vẫn kích động: "Anh cả..."
Cô xong nhào lên, Ngô Thừa Gia ấn cô xuống giường bệnh:
"Em bình tĩnh một chút, nhanh xuống để bác sĩ thuốc cho em, dùng thuốc mới thể khỏi ."
"Bác sĩ, tháo băng gạc mặt em !" Anh sốt ruột .
Bác sĩ chậm rãi tháo băng gạc mặt Ngô Tư Vũ , gương mặt sói cắn thương của cô dần lộ ngoài.
Khi thấy rõ gương mặt , chờ mong trong lòng Ngô Thừa Gia tan biến.