Ông cầm chìa khóa mở phòng cho , dặn dò hai câu mới rời .
Từ Cạnh vô cùng thức thời khiêng hành lý phòng giúp Mạnh Phất Yên:
"Đồng chí, chiến hữu của lão đại chính là chiến hữu của chúng , lão đại dặn dò chúng chăm sóc cô, cô việc gì cứ . Nếu bắt nạt cô, chúng cũng giúp cô đánh trả ."
Mạnh Phất Yên cảm ơn: "Cảm ơn!"
Mọi từng dọn phòng thu dọn.
Nhìn căn phòng là vị đại địa chủ tiền, nhà ở của hạ nhân đều tệ, hơn nữa cả trường đua ngựa đều rộng rãi, nhà ở cũng nhiều, thêm hai ba mươi thanh niên trí thức nữa cũng đủ ở.
Chẳng qua trong đó một phòng ở hỏng, cần tự tu sửa.
Căn phòng của Mạnh Phất Yên ba mươi mét vuông, hình chữ nhật, bên trong một giường đất, chen chúc chút thể ngủ bốn năm .
Ba mặt đều là tường, mặt tường khác cửa sổ và một cánh cửa.
Trong phòng ngoại trừ giường đất thì còn gì.
Mạnh Phất Yên thu dọn căn phòng đơn giản một lát, lau dọn sạch sẽ trải chiếu mới mua lên, đó lấy đệm giường trong túi trải phía , lấy một cái chăn, với em trai:
DTV
"Mệt mỏi thì nghỉ ngơi một lát , vẫn còn sớm!"
Hiện giờ còn tới giữa trưa, ngủ một giấc dậy cũng muộn.
Mạnh Vân Ký trèo lên giường: "Chị, chị cũng ngủ một lát ạ!"
Mạnh Phất Yên gật đầu, trong sân giếng, cô múc ít nước cho em trai rửa mặt, đó ngủ bên cạnh em trai.
Mạnh Vân Ký bên cạnh cô, ôm một cánh tay của cô : "Chị, chúng sẽ sống ở đây ư?"
Mạnh Phất Yên gật đầu:
" ! Đừng lo lắng, đại đội trưởng đều cưỡng ép thanh niên trí thức xuống ruộng, khi tới chị thấy công xã tiểu học, đến lúc đó đưa em học."
"Chúng tiền để , việc cũng đói , đừng sợ."
Mạnh Vân Ký ôm lấy cánh tay của chị gái, vui vẻ đáp: "Vâng ạ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-55.html.]
nghĩ tới ba chị em , Mạnh Vân Ký sợ hãi: "Chị, ba đều ở đây, một chị thiệt ? Vết thương đầu chị đỡ hơn !"
Mạnh Phất Yên :
"Đừng lo lắng, chị chỉ là nhất thời sai lầm mới bọn họ đả thương, khi tới chị còn đánh bọn họ một trận đấy. Bọn họ chỉ là bề ngoài thương mà thôi, thực vẫn còn đau."
"Chị biện pháp đối phó bọn họ, nhưng mà Vân Ký, em nhớ kỹ cách bọn họ thật xa, đề phòng bọn họ tính kế em. Bình thường nhất là đừng ngoài một , cho dù đến lúc đó học, chị cũng sẽ tự đưa đón em."
Mạnh Vân Ký gật đầu, đảm bảo: "Em , em sẽ cẩn thận."
Hai chị em nhanh ngủ say, thanh niên trí thức mới tới xe lửa lâu, cơ bản đều mệt mỏi, lúc ai ầm ĩ.
Mạnh Phất Yên thể lực , ngủ hơn hai tiếng là tỉnh, thấy em trai ở bên cạnh còn ngủ say, cô đánh thức bé, dậy sắp xếp ít quà tặng tìm đại đội trưởng.
Trong túi ít đồ , cô chuẩn quà tặng quý.
Một cân đường đỏ, nửa cân kẹo sữa thỏ trắng, nửa cân thịt khô, nửa cân bột mì trắng, thêm một hộp sữa mạch nha to.
Cô trong nhà đại đội trưởng đứa bé, chắc chắn thích thứ .
Đời tiền bản lĩnh, cô sửa phòng ở một chút, trong thôn sửa nhà đương nhiên dùng nguyên liệu quá , dùng , tìm đại đội trưởng mới .
Nếu là đời , tuyệt đối dám quá như thế, đời ban đầu cô khiêm tốn, tuy cũng là tự sửa sang phòng ở, nhưng phòng ở sửa , tạm chấp nhận ở mà thôi.
một đời , thì cần.
Đời bản lĩnh hưởng thụ, cô tuyệt đối sẽ chịu khổ.
Nghe xong yêu cầu của cô, đại đội trưởng lập tức hiểu.
Hóa là gạch xanh và ngói.
Phòng ở ở khu thanh niên trí thức là nhà đại địa chủ cũ, tuy là cho hạ nhân ở, nhưng đều là nhà ngói gạch xanh.
Những căn nhà hỏng, một là nguyên liệu nào đó mang về nhà xây nhà, cũng là đập vỡ, dư một phần chủ thể cũng là nhà gạch xanh.
Nếu tiền thì thể lấy gạch xanh sửa sang , dù xung quanh đều là nhà ở kiểu , cũng tính bắt mắt.
Làm xong xuôi việc, Mạnh Phất Yên trở về khu thanh niên trí thức.