Lần xuống thị sát, còn mang theo dự án, một khi ở đại đội Bản Kiều bọn họ, sẽ là chuyện đối với dân chúng ở đây.
Cả buổi sáng hôm nay, ông chuyện đều luôn cẩn thận.
Không chỉ đại đội trưởng, Mạnh Phất Yên thấy mấy lãnh đạo của đại đội ở đây, nghĩ thầm chuyện lớn gì ?
Thấy đại đội trưởng còn do dự, Cố Đình Chi bất đắc dĩ :
"Chú Lý, hôm nay cháu chỉ tới đây xem, dẫn theo những khác, nơi cháu quen thuộc nên cần khách sáo với cháu. Giữa trưa cháu ở nhà bạn ăn cơm là , buổi chiều việc, chúng xem mấy nơi khác."
Đại đội trưởng dáng vẻ của cũng dám nhiều lời, gật đầu : "Vậy , chúng về , buổi chiều chừng nào việc thì bảo gọi bọn chú một tiếng."
Kế toán ở bên cạnh lập tức tiếp: " đúng , gọi bọn chú một tiếng là , bảo đám gọi đến là đến."
Mạnh Phất Yên ở bên cạnh thấy cảnh , cảm thấy phát ngốc!
Bởi vì chuyện phát triển, thoát khỏi quỹ đạo vốn .
Đám Ngô Tư Vũ xuống nông thôn, đó là vì khi cô trọng sinh trả thù, bên Cố Đình Chi là vì ?
Đời lăn lộn kém xa hiện giờ, lúc còn là đàn ông đáng thương kế chèn ép bắt xuống nông thôn.
Đời xuống nông thôn thì thôi, còn chức vị cao như thế?
Lúc ở trong huyện thành tìm Cố Đình Chi, vẫn luôn hỏi chức vị của , cô chỉ cho rằng là viên chức nhỏ, dù còn trẻ tuổi, nghĩ tới...
Là phó huyện trưởng?
Ông cụ Cố tỉnh ngộ ư?
Hay là , đây là bồi thường đối với Cố Đình Chi, một là xong, đều tài nguyên ủng hộ?
Cố Đình Chi thấy cô đang ngẩn , : "Em ngây ngốc cái gì?"
"Hả? Không... Không gì..."
Cố Đình Chi cũng rối rắm, chỉ đồ ở cốp xe :
"Hôm nay xuống đây chút chuyện, thuận miệng mang kính và xi măng em cần tới. mà xi măng chỉ ba túi, chỉ thể trải một tầng mỏng, trải bộ phòng thì ."
Mạnh Phất Yên kinh ngạc vui mừng : "Nhanh như kiếm ạ? Thật quá, thể tệ, trải một mảng nhỏ là ."
"Ừm!" Cố Đình Chi gật đầu: "Phòng em ở ? Người trong thôn tay nghề , dẫn theo sư phụ tới, bảo ông nhanh, hôm nay thể xong."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-77.html.]
"Lần yêu cầu gì, gọi điện thoại với ."
Mạnh Phất Yên ngây ngốc, lập tức nhớ tới lúc Cố Đình Chi từng với cô, thấy Cố Đình Chi cũng , ý trong mắt rõ ràng bảo cô .
"Trong thôn điện thoại."
Đại đội trưởng định , thấy những lời đôi mắt lóe sáng, bỗng nhiên dừng bước .
Cố Đình Chi đầu về phía đại đội trưởng: "Trong còn điện thoại ạ?"
Đại đội trưởng lắc đầu: "Chưa ."
Cố Đình Chi : "Chuyện giao cho , mùa đông đường khó , thể thường xuyên tới đây, em việc trực tiếp gọi điện cho là ."
Lần là với Mạnh Phất Yên, nhưng mà đại đội trưởng ở bên cạnh xong kích động đến mức suýt nữa nhảy bật lên.
DTV
Điện thoại đấy!
Thông điện thoại!
Ông về phía Mạnh Phất Yên đôi mắt lập tức hiền từ hơn ít, ánh mắt Cố Đình Chi và Mạnh Phất Yên qua mấy vòng, lập tức kéo kế toán và ghi công điểm còn đang kích động tỉnh táo rời .
Người trẻ tuổi mà!
Ông hiểu!
Không thể ở bóng đèn.
Sau khi đại đội trưởng rời , Cố Đình Chi và Mạnh Phất Yên liếc , ý trong mắt lẫn đều hiểu.
Mạnh Phất Yên lấy chìa khóa mở nhà mới: "Chính là nơi , ngoại trừ mặt đất và cửa sổ, những thứ khác đều chuẩn ."
Cố Đình Chi phòng một lát, phòng ở nguyên bản chủ thể đều là phòng của nhà địa chủ, tổng thể vẫn to.
Một gian to ba mươi mét vuông, đều dài hơn, phía hành lang, còn phòng bếp, phía mới là phòng, phía còn thêm sân nhỏ, trong sân đào xong hầm.
Giường đất trong phòng xây xong, nếu trải xi măng, sắp xếp đồ nội thất, tổng thể sẽ hơn.
Thực Mạnh Phất Yên ở một , ở phòng hơn khá nhiều nhà ở trong thôn, nhà ngói gạch xanh cũng đủ cao.
mà thì thế nào?
Cô vốn cần chịu khổ .