Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 62
Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:12:03
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 62: Chị Đến Đây Để Xem Làm Trò Hề Không?
Vương Minh Viễn rời khỏi văn phòng giám đốc, liền đạp xe đến cửa hàng của Lục Yến Bình. Suốt quãng đường , ngừng suy nghĩ về cách giải quyết vấn đề sắp tới.
Bị khiển trách thông báo là chuyện nhỏ, chỉ sợ cơ quan công an và hải quan thực sự cuộc điều tra vụ Lục Yến Bình bán hàng buôn lậu. Cố Kiến Quốc tố cáo công khai tên, hơn nữa họ còn quen Chu Khánh Quân, Trưởng đồn công an.
Nếu Chu Khánh Quân lập công, liên kết với hải quan để điều tra hàng buôn lậu thì ? Đến lúc đó, khi gán tội bao che. Giờ đây, vô cùng hối hận vì đây giúp Lục Yến Bình đối phó với nhóm Cố Kiến Quốc.
Đến cửa hàng của Lục Yến Bình, thấy Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa về, liền gật đầu chào họ mới bước tiệm của Lục Yến Bình.
Vì Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Huệ ầm ĩ lên, nhiều đều quần áo nhà cô bán là hàng cũ buôn lậu, thể là lột từ xác c.h.ế.t xuống.
Vì , cửa hàng lạnh lẽo một bóng khách. Thấy Vương Minh Viễn đến, Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy vội vàng dậy: “Anh rể, đến .”
Vương Minh Viễn mặt nặng trịch "ừ" một tiếng, : “Đóng cửa!”
“Cái gì? Đóng cửa gì cơ?” Lục Yến Bình ngơ ngác. Sao bảo đóng cửa? Cả ngày họ chẳng mấy khách, còn đang mong khách đây .
“ đóng cửa!” Giọng Vương Minh Viễn bực bội xen lẫn giận dữ. Đường Thiệu Huy vội vàng nhanh cửa đóng cửa.
Bình thường Vương Minh Viễn hiền, ít khi nổi giận. Bây giờ đột nhiên như khiến Lục Yến Bình cũng lo lắng: “Anh rể, chuyện gì ?”
“Có chuyện gì ?” Vương Minh Viễn đưa tay chỉ đống quần áo trong nhà hỏi: “Cô thật , quần áo từ ?”
“Từ từ là ? Em... em lấy hàng từ Thâm Quyến về.”
Lục Yến Bình hàng là buôn lậu ?
Khi cô lấy hàng, mặc dù Đoạn Hưng Hoa là buôn lậu, nhưng cô lấy hàng ở bến cảng, hơn nữa những chiếc quần áo khi nhập về đều bẩn thỉu, cô giặt và ủi mới bán .
Cô lờ mờ đoán nguồn gốc hàng đàng hoàng, khi Cố Kiến Quốc tố cáo cô , cô mới khẳng định hàng là buôn lậu.
buôn lậu thì chứ? Tổng chi phí của cả đống quần áo chỉ hơn hai trăm tệ, cô mở cửa hàng mấy ngày thu hồi vốn . Có thể thấy loại hình kinh doanh lợi nhuận cao đến mức nào.
“Lục Yến Bình, đến giờ cô còn thật ?” Vương Minh Viễn gầm lên với cô : “Cô , hàng xóm của cô tố cáo công khai tên đấy.”
“Tố cáo thì ? Mấy thằng chân đất mắt to đó, rể, sợ họ ?” Lục Yến Bình coi nhóm Cố Kiến Quốc gì, nếu cô cũng sẽ hành động mặc kệ hậu quả như .
Vương Minh Viễn cô em vợ cho tức : “Lục Yến Bình, họ là chân đất mắt to, cô là gì? Hai vợ chồng cô việc , nhà cửa, chẳng là dựa cái mối quan hệ nhỏ nhoi của gia đình ? khi cô dùng quan hệ gia đình, cô nghĩ đến nhà ?
Cô thể , Cố Kiến Quốc bọn họ quen Trưởng đồn công an Đông Thành, quan hệ còn tệ. Bây giờ thể đồn công an và hải quan chuẩn điều tra hàng của cô . cho cô Lục Yến Bình, đến lúc đó nếu cô dám kéo , sẽ tha cho cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-62.html.]
“Sao... ...” Lục Yến Bình sợ hãi đến mức tay run rẩy, nên lời. Cô ngờ sự việc nghiêm trọng đến mức .
Đường Thiệu Huy vẫn còn giữ bình tĩnh. Anh Vương Minh Viễn: “Anh rể, xem bây giờ ? Hay là, chúng đến xin hàng xóm? Thực giữa chúng cũng chuyện gì to tát.”
“Xin ? Hai nghĩ đơn giản quá. Nếu Chu Khánh Quân thành tích chính trị thì hai ngăn ?” Đây là điều Vương Minh Viễn lo sợ nhất. Bất cứ ai việc trong cơ quan nhà nước đều thăng tiến, nhưng thăng tiến cần thành tích. Chu Khánh Quân bỏ qua cơ hội ?
“Chỉ điều tra hàng hóa của một cửa hàng nhỏ như chúng thì gọi là thành tích gì?” Lục Yến Bình trấn tĩnh một chút, cảm thấy Vương Minh Viễn đang to chuyện.
“Cửa hàng nhỏ của cô chắc chắn là thành tích, nhưng nếu họ nhắm kênh nhập hàng của cô thì ? Nếu họ dùng cái củ cải để kéo theo cả bụi bẩn phía thì ?” Vương Minh Viễn cặp vợ chồng như hai kẻ ngốc. Như thế mà cũng ăn buôn bán, sớm muộn gì cũng lỗ hết cả vốn lẫn lời.
Nhìn mấy kẻ chân đất mắt to bên cạnh xem, đến Lật Châu bao lâu, bắt mối quan hệ với Chu Khánh Quân, hơn nữa việc kinh doanh của họ ăn phát đạt.
“Vậy... ?” Lần Lục Yến Bình thực sự lo lắng. Cô lo lắng trong nhà: “Bây giờ chỉ thể tìm bà cô thôi, chỉ bà cô mới giúp chúng . Không thể để đồn công an và hải quan điều tra .”
“Dượng cô cũng chỉ là một Trưởng phòng, tác dụng gì chứ?” Vương Minh Viễn .
“Anh quên là con gái của bà cô, Ngọc Kiều, đính hôn với công tử nhà Bí thư Trương ?” Lục Yến Bình cảm thấy Chu Ngọc Kiều chính là cứu tinh của . Cô : “Bây giờ em sẽ tìm Kiều Kiều, nhờ cô với công tử Trương một tiếng.”
Cô định ngoài. Vương Minh Viễn cũng cảm thấy đây là lối thoát duy nhất, nên ngăn cản cô .
Lục Yến Bình đạp xe đến nhà họ Chu. Nhà họ Chu trong khu nhà của Tỉnh ủy. Dượng của Lục Yến Bình, Chu Thiên Lâm, là Trưởng phòng Nhân sự của Tỉnh ủy.
Giờ là giờ ăn cơm, nhà họ Chu đang ăn cơm. Thấy cô đến, họ bảo cô xuống ăn cùng.
Lục Yến Bình xuống nhưng ăn, mà bắt đầu lau nước mắt. Cô ruột của cô , Lưu Hồng Vân, thấy vội hỏi chuyện gì. Lục Yến Bình lau nước mắt : “Con và Thiệu Huy đều việc , định ăn buôn bán để kiếm sống. cửa hàng bên cạnh bán áo phao, vì ghen ghét chúng con giành mất khách nên tố cáo hàng của chúng con là hàng buôn lậu. Con liệu đồn công an và hải quan điều tra chúng con .”
Chu Thiên Lâm lời cô liền đặt đũa xuống, hỏi: “Vậy rốt cuộc hàng của con là buôn lậu ?”
“Con... con cũng rõ. Con đầu ăn, những chuyện vòng vo . Có với con chỗ đó bán quần áo rẻ nên con lấy hàng.”
Chu Thiên Lâm nhíu chặt mày. Nghe cô là ngay hàng của cô là hàng buôn lậu. Ông quản chuyện . Chưa đến việc ông quản , mà cho dù quản, chừng cũng vạ lây.
“Chú quan hệ ở đồn công an và hải quan ,” Chu Thiên Lâm tỏ vẻ bất lực.
Lục Yến Bình thấy thái độ đó, liền lo lắng nắm lấy tay Lưu Hồng Vân: “Cô ơi, cô giúp con chứ.”
Lưu Hồng Vân vẻ mặt khó xử: “Cái lũ hàng xóm nhà cháu cũng thế, ăn thì cạnh tranh lành mạnh, đ.â.m lưng thế ? cô chú cũng thật sự quan hệ ở đồn công an và hải quan.”
“Chẳng Kiều Kiều đính hôn với công tử nhà Bí thư Trương ? Cứ để Kiều Kiều với công tử Trương một tiếng, chắc chắn cách.”
Lục Yến Bình nịnh nọt Chu Ngọc Kiều. Chu Ngọc Kiều lời cô , đập mạnh đũa xuống bàn một tiếng: “Chị họ, chị đến đây để xem trò hề đúng ?”