Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:17:12
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 69: Chẳng Qua Là Thèm Ăn Thôi Mà
Sau khi đóng cửa hàng, việc đếm tiền hôm nay thuộc về Cố Tư Tĩnh. Hàn Đức Nghĩa thấy cô bé chu môi híp mắt đếm từng tờ tiền, : “Tứ Tĩnh, đếm cẩn thận nhé, đếm sai là hổ lắm đấy.”
Cố Tư Tĩnh lén liếc xéo một cái: Chị đây là nghiệp đại học, còn trải qua sự vùi dập của xã hội, đếm tiền mà đếm sai á? Nực .
Ối! Vừa nãy đếm đến mấy nhỉ?
“Chú Hàn, chú thông cảm cho cháu tuổi còn nhỏ, tế bào não phát triển , đừng chuyện với cháu.”
Câu khiến đều bật . Cố Tư Tĩnh thở dài, đếm từ đầu. Lần nhất định đếm đúng.
“Tổng cộng 2241 tệ, lợi nhuận là 1172 tệ.” Cố Tư Tĩnh tính lợi nhuận mà chính cô bé cũng giật . Một ngày kiếm hơn một nghìn tệ, một tháng là hơn ba mươi nghìn tệ. Đừng là bây giờ, ngay cả vài chục năm , thu nhập hơn ba mươi nghìn tệ một tháng cũng thuộc hàng thu nhập cao .
Kinh doanh quả thực kiếm tiền.
Mục tiêu đây đặt quá nhỏ ? Nên đổi thành mua sáu căn Tứ hợp viện ở Kinh Đô, bốn chị em và bố mỗi một căn.
“Được , tính sổ xong , về nhà thôi.” Cố Kiến Quốc cất tiền .
Hai gia đình dọn dẹp đồ đạc, đóng cửa và xe buýt về nhà.
Xuống xe buýt, Cố Kiến Quốc về nhà . Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Huệ đưa ba con chợ rau. Vào chợ, Cố Tư Tĩnh hỏi Cố Nhị Huệ: “Chị Hai ăn gì? Hôm nay tẩm bổ cho chị vui lên.”
Cố Nhị Huệ liền : “Được, hôm nay chị cũng tẩm bổ cho vui. Ăn sườn heo .”
“Được, thì sườn heo.” Vương Nguyệt Cúc thẳng đến quầy bán sườn, mua bốn cân sườn. Có tiền trong tay, mua thịt cũng còn tiếc tay nữa. Nếu là đây, mua hai cân thịt thôi Vương Nguyệt Cúc cũng suy nghĩ kỹ càng.
Mua thêm các loại rau khác, mấy con cùng về nhà.
Trên đường , Cố Tam Tĩnh với Vương Nguyệt Cúc: “Mẹ ơi, ngày mai con cũng tâm trạng , cũng cần tẩm bổ.”
Cố Tư Tĩnh và xong lớn. Cố Nhị Huệ còn hỏi cô bé: “Tam Tĩnh, con ngày mai con sẽ tâm trạng ?”
“Vì thèm ăn thôi mà.” Cố Tư Tĩnh . Cố Tam Tĩnh trúng thì ngượng ngùng, chạy đến định tóm cô bé. Cố Tư Tĩnh vội vàng chạy vọt , Cố Tam Tĩnh đuổi theo .
Hai chị em đuổi chạy về đến nhà. Cố Kiến Quốc đang dọn rác trong sân. Thấy hai chị em hối hả về, : “Mấy hôm nữa hết bận, bố sẽ đưa các con chơi.”
“Thành phố gì vui ạ?” Cố Tam Tĩnh xích gần Cố Kiến Quốc hỏi.
“Có công viên, vườn bách thú, còn cả Cung Thiếu niên nữa.” Cố Kiến Quốc dùng xẻng sắt hốt rác chiếc xe ba gác mượn , thêm: “Ở thành phố, những đứa trẻ bằng tuổi các con đều học vẽ, học múa, học piano. Hai đứa học ?”
Cố Kiến Quốc luôn rằng nên cho con cái học nhiều hơn. Trước đây điều kiện, bây giờ tiền bạc rủng rỉnh, đương nhiên cho con cái hưởng nền giáo d.ụ.c nhất.
Vẽ, múa, piano... Cố Tam Tĩnh đương nhiên từng tiếp xúc. Nghe Cố Kiến Quốc , cô bé mặt mày mơ hồ. Lúc Cố Tư Tĩnh : “Bố ơi, khi nào bố dẫn chúng con đến chỗ nào thể bơi, chị Ba con bơi giỏi lắm đấy.”
Cố Kiến Quốc nhớ chuyện cô bé tham gia Á vận hội, Olympic đó, liền : “Được.”
Anh cũng quá mong con gái trở thành vận động viên, nhưng cứ thử xem , thành công?
Cố Tam Tĩnh vui, trong mắt ánh lên vẻ tự tin. Không đứa trẻ nào trong làng bơi nhanh bằng cô bé.
“Tứ Tĩnh em học gì?” Cố Tam Tĩnh hỏi Cố Tư Tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-69.html.]
Cố Tư Tĩnh: “Em suy nghĩ .”
“Được, Tứ Tĩnh cứ suy nghĩ kỹ nhé.” Cố Kiến Quốc đẩy xe ba gác ngoài. Cố Tam Tĩnh và Cố Tư Tĩnh cũng theo, coi như là để quen với môi trường xung quanh.
Ba bố con đẩy xe ba gác đổ rác. Trên đường , gặp trong hẻm, Cố Kiến Quốc đều chào hỏi. Mua nhà một thời gian, Cố Kiến Quốc quen ít trong hẻm.
Thùng rác xa, bộ một hai trăm mét là tới. Trên đường còn gặp Hàn Chính Bình cũng đổ rác. Đổ rác xong về, Cố Tư Tĩnh hỏi nhỏ Hàn Chính Bình: “Ngày mai còn đến tiệm ?”
“Không.” Hàn Chính Bình cúi đầu cô bé: “Em thì ?”
“Đến cũng giúp gì, em cũng .” Cố Tư Tĩnh .
Hàn Chính Bình: “Ừm.”
Cố Tư Tĩnh nhức răng: Anh ừm một tiếng là ý gì? Chúng đều đến tiệm, ngày mai chơi cùng ? Chơi thế nào? Đi chơi?
Cô bé chợt nhận thiếu niên , ngoài trai, học giỏi, sạch sẽ thì cũng chẳng ưu điểm gì khác. Cái tật ít thật là đáng ghét.
Lại còn để cô, một cô dì mang linh hồn lớn, chủ động mở lời mời chơi. Không tiểu tiên nữ thì thôi, đến cả sự giữ kẽ của phụ nữ trưởng thành cô cũng giữ.
Cố Tư Tĩnh: “Vậy ngày mai qua nhà em chơi nhé.”
Hàn Chính Bình: “Ừm.”
Trắng mắt một cái, Cố Tư Tĩnh nhanh chân về nhà.
Hàn Chính Bình: đắc tội gì với Tứ Tĩnh ?
Về đến nhà, Vương Nguyệt Cúc, Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Huệ đang nấu ăn trong bếp. Cố Tư Tĩnh, Tam Tĩnh và Cố Kiến Quốc cùng dọn dẹp rác trong sân.
Bữa tối sườn heo kho tàu. Cả gia đình ăn bữa cơm thỏa mãn. Cố Tam Tĩnh cũng quên luôn chuyện ngày mai sẽ tâm trạng .
Ăn cơm xong, Cố Kiến Quốc mang một bếp than tổ ong phòng chính. Cả gia đình quây quần bên bếp than sưởi ấm và chuyện.
“Nhị Huệ, hôm nay con đúng,” Cố Kiến Quốc cô con gái thứ hai : “Bình thường chúng gây chuyện, nhưng nếu chuyện tìm đến , chúng sợ, phản kháng . Con cũng cần sợ, binh đến tướng chặn, dù họ lai lịch lớn đến , cả nhà sẽ cùng đối phó.”
“ , như Tứ Tĩnh , cùng lắm thì chúng đổi chỗ khác ăn.” Vương Nguyệt Cúc vỗ tay Cố Nhị Huệ .
Khuôn mặt Cố Nhị Huệ nở một nụ rạng rỡ: “Con .”
Lúc đầu, cô cảm thấy hổ và tức giận, đồng thời cũng lo lắng. Lo lắng gia đình Trương Tử Tuấn và Chu Ngọc Kiều sẽ tìm đến gây chuyện.
bây giờ nghĩ , cô sợ đến , chuyện cần đến vẫn sẽ đến. Chi bằng bình tĩnh để nghĩ cách đối phó.
“Các con cũng cần quá lo lắng. Xã hội mới , chúng nơi để phân trần.” Cố Kiến Quốc . Anh sẵn sàng đấu tranh với của một cơ quan nào đó.
Nói đến đây, chủ đề vẻ nặng nề. Cố Tư Tĩnh chuyển hướng: “Chị Hai, chị Cả học bổ túc buổi tối ?”
“Ừm, chị với Nhị Huệ hỏi tình hình . Những như bọn chị, chỉ cần đến thị trấn xin giấy giới thiệu, bằng nghiệp cấp hai là thể học .” Cố Nhất Mẫn về việc học bổ túc buổi tối chút phấn khích.
Ở làng thì cảm thấy gì, nhưng đến thành phố cô cảm thấy văn hóa thì thiếu tự tin đến mức nào.
“Có thể học những gì ạ?” Cố Tư Tĩnh hỏi.
Vì nhiều năm giáo d.ụ.c gián đoạn, trường bổ túc buổi tối thịnh hành trong thời kỳ . Hơn nữa, bằng nghiệp của các trường học thời kỳ giá trị cao, tuy bằng nghiệp đại học chính quy, nhưng cũng kém là bao.