Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:25:14
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 78: Bị Hói Đầu

Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy là bạn học cấp ba, cùng về nông thôn thanh niên tri thức. Năm 1978, khi kỳ thi đại học khôi phục, cả hai đều tham gia thi, nhưng đều trượt.

Sau họ về thành phố, nhưng vì quá nhiều thanh niên tri thức trở về, thành phố đủ vị trí công việc. Gia đình hai bên bình thường, thể giúp họ tìm việc .

Lục Yến Bình từng tìm cô của là Lục Hồng Vân, nhưng lúc đó Chu Thiên Lâm cũng mới công việc trong chính phủ nhờ mối quan hệ với nhà họ Trương, nên thể giúp cô.

Vợ chồng họ trở thành thất nghiệp, chỉ thể sống bằng việc thêm.

Sau , chính sách nhà nước mở cửa, nhiều bắt đầu kinh doanh. Hai cũng rục rịch. tiền tiết kiệm của họ quá ít, nếu thua lỗ thì sẽ mất sạch, nên họ cứ do dự mãi nên kinh doanh, và kinh doanh cái gì.

Cứ do dự như hơn một năm. Cho đến khi thấy Cố Kiến Quốc và bán áo phao ăn phát đạt, hai rục rịch trở .

Họ tìm hiểu về Cố Kiến Quốc và , họ Lật Châu, đều là nông dân trồng trọt ở quê, hai bỗng dưng trở nên tự tin.

Đặc biệt là Lục Yến Bình, cô châm biếm với Đường Thiệu Huy: “Một lũ chân đất mắt to học thức còn ăn , lẽ nào chúng bằng họ?”

, hai dốc hết tiền tiết kiệm, vay thêm một ít tiền, gom góp một ngàn tệ theo Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa đến Thâm Quyến.

Ban đầu Đường Thiệu Huy từng đề nghị, mời Cố Kiến Quốc và ăn cơm, vợ chồng họ cùng họ để lấy hàng. Lục Yến Bình xong c.h.ử.i thẳng là đồ ngu, còn : “Đồng nghiệp là kẻ thù. Họ lừa chúng lắm , còn giúp chúng ?”

Vợ chồng họ luôn là Lục Yến Bình át vía, Đường Thiệu Huy chỉ thể lời cô .

Đến Thâm Quyến Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa bỏ rơi, hai thể là mù tịt, để lấy hàng. Mãi mới tìm nhà máy sản xuất áo phao, nhưng họ hết hàng. Họ năn nỉ ỉ ôi, lấy vài chục chiếc áo phao với giá 35 tệ một cái.

Đang lúc đau đầu lấy thêm mặt hàng gì, thì gặp Đoạn Hưng Hoa bán hàng lậu, còn dẫn bến cảng xem. Họ tận mắt thấy, quần áo chất thành đống, bán tính theo cân. Một trăm cân quần áo chỉ 200 tệ.

Hai họ ngốc, những bộ quần áo đó rõ nguồn gốc, nhưng lợi nhuận khổng lồ khiến họ chỉ nghĩ đến tiền, nghĩ gì khác. Dù nghĩ đến, họ cũng may mắn cho rằng sẽ phát hiện.

Hai cân 200 tệ tiền quần áo tàu hỏa về Lật Châu. Về đến nơi, họ giặt, là, bận rộn một tuần mới treo quần áo lên bán.

Ngày khai trương buôn bán , vì áo phao bán ngay bên cạnh, hơn nữa mẫu mã và màu sắc của họ nhiều hơn. Họ đành bán rẻ hơn.

Áo phao rẻ hơn quả nhiên dễ bán, chỉ vài ngày là hết. Những bộ quần áo cũ cũng từ từ bán , nhưng vì mỗi kiểu chỉ một cái, và tất cả đều là áo bông, công việc kinh doanh của họ trở nên khó khăn.

Nhìn việc kinh doanh của hàng xóm đỏ lửa, Lục Yến Bình ghen tị đến mức mấy đêm ngủ . Suy tính , cô cảm thấy thể để hàng xóm hưởng lợi, liền bắt đầu giá lấy hàng của áo phao cho khác .

Quả nhiên việc kinh doanh của cửa hàng bên cạnh ảnh hưởng nhỏ. Hai ngày đó cô vui vẻ đến mức hát. ngờ hàng xóm tố cáo hàng của cô là hàng lậu.

Tuy nhiên, cô dập chuyện thông qua Chu Thiên Lâm, tố cáo ngược hàng xóm. Cô hàng của hàng xóm hàng lậu, điều tra là sẽ rõ.

gây khó dễ cho họ cũng , hơn nữa điều tra cần thời gian. Đóng cửa vài ngày cũng đủ ảnh hưởng đến việc kinh doanh của họ.

Chỉ là cô ngờ, lũ chân đất mắt to hàng xóm quen Trưởng đồn công an khu Đông Thành, hơn nữa quan hệ vẻ tồi. Mọi chuyện giải quyết ngay trong ngày, đồng thời họ công an và Hải quan để mắt tới.

Bây giờ mất cả chì lẫn chài, Lục Yến Bình chỉ c.h.ế.t.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-78.html.]

Lửa cháy hơn hai mươi phút thì tắt. Người của Hải quan dẫn Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy , còn xử phạt cả hai.

Người của Hải quan , đám đông cũng lượt rời . Cũng nhiều cửa hàng, Cố Nhị Huệ và bận rộn trở .

Hàng còn vốn nhiều, đợt bận rộn , áo phao chỉ còn một chiếc, quần jean còn năm chiếc. Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa bàn bạc quyết định đóng cửa . Chiếc áo phao còn , Cố Kiến Quốc sẽ lấy, mang về cho già Ngô Đại Ni.

Mặc dù Ngô Đại Ni thiên vị, nhưng là con trai thì hiếu thảo với bà. Lần về quê ăn Tết, cả nhà họ mặc quần áo mới, nếu mang cho bà cái áo mới, cần nghĩ cũng Ngô Đại Ni sẽ gây chuyện.

Ngày Tết, bỏ tiền mua sự bình yên .

Vương Nguyệt Cúc cũng gì về chuyện . Với Ngô Đại Ni, cô một nguyên tắc: những chuyện bề ngoài, để khác nắm thóp cô bất hiếu.

Đóng cửa, hai nhà bắt đầu tính sổ chia tiền.

Tiền hàng của các đợt họ chia , bây giờ chủ yếu chia tiền hàng của đợt cuối. Đợt cuối họ lấy 800 chiếc áo phao, 1000 chiếc quần jean. Số hàng tổng cộng bán 57200 tệ, mỗi nhà chia 28600 tệ.

Nghe thấy con , Cố Tư Tĩnh bắt đầu nghĩ đến những điều cô bé ở kiếp : Tứ hợp viện ở Kinh Đô những năm tám mươi bán bao nhiêu tiền.

giá nhà đất cứ tăng mãi, Tứ hợp viện ở Kinh Đô trở nên đắt đỏ. Có nhiều phương tiện truyền thông về giá Tứ hợp viện ở Kinh Đô những năm tám, chín mươi. Dường như là những năm tám mươi, giá Tứ hợp viện chỉ mười ngàn tệ (10.000 tệ).

Nói cách khác, bây giờ nhà cô bé ít nhất thể mua một căn Tứ hợp viện.

Tim Cố Tư Tĩnh bắt đầu đập nhanh hơn. Mục tiêu nhỏ lẽ sắp thực hiện (hò reo!).

thế nào để bố đồng ý đến Kinh Đô mua Tứ hợp viện đây?

“Bố ơi, tiền thì tiêu chứ. Chúng Kinh Đô mua nhà !”

Bố sẽ phản ứng thế nào khi câu ? Ước chừng bố còn phản ứng gì, đồng chí Vương Nguyệt Cúc sẽ cầm cây cán bột đuổi theo cô bé. Mãi mới trở thành hộ vạn nguyên ( 10.000 tệ), còn ấm chỗ hết , phá gia chi tử thì là gì?

“Bố ơi, chúng Kinh Đô mua nhà . Đến lúc đó bố sẽ là ông chủ nhà ở Kinh Đô, oai bao!”

Đồng chí Cố Kiến Quốc sẽ : “Bố cần những thứ hư danh đó.”

Cố Tư Tĩnh bắt đầu gãi đầu. Ôi! Thật là một chuyện đau đầu.

“Tứ Tĩnh, em ngứa đầu ?” Cố Tam Tĩnh thấy cô bé gãi đầu thì hỏi.

Cố Tư Tĩnh: Chị ngứa đầu, chị hói !

“Lát nữa đưa hai đứa nhà tắm công cộng tắm.” Vương Nguyệt Cúc hai chị em .

Cố Tư Tĩnh: “...”

Thôi , tắm thì tắm .

Chia xong tiền, Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa gói tiền nhét ngực. Cố Tư Tĩnh n.g.ự.c bố phồng lên, thấy nóng lòng. Đó là một căn Tứ hợp viện đó!

Loading...