Trở Về TN80: Dẫn Cả Nhà Sáu Miệng Sống Tốt Đẹp - Chương 86

Cập nhật lúc: 2025-11-13 10:30:47
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 86: Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga

Khi Cố Tư Tình rời khỏi nhà Trương Tiểu Cường, Quách Huệ Lan đạp xe đưa Trương Tiểu Cường đến nhà thi đấu. Dù cách xa, Cố Tư Tình vẫn thấy ánh mắt bất lực và mệt mỏi khuôn mặt Trương Tiểu Cường.

Kỳ vọng con quá mức, thực sự là điều .

Trưa hôm đó, Cố Kiến Quốc về rằng họ vẫn sẽ dùng cửa hàng cũ, còn nhà họ Hàn dùng cửa hàng mới, như hai nhà coi như tách biệt .

Buổi chiều, Cố Kiến Quốc mang hai bao lạc và Hàn Đức Nghĩa mang hai bao ngô, cùng đến nhà Khâu Vĩ Quang và Chu Khánh Quân, xem như là để chúc Tết muộn.

Năm ngoái cả hai họ đều giúp đỡ họ nhiều, những món quà là nên gửi. Hơn nữa, các mối quan hệ của con đều trở nên khăng khít hơn qua việc .

Chu Khánh Phân, vợ Khâu Vĩ Quang, hai bao lương thực : “Với sự hào phóng của hai chiến hữu , chắc chắn họ sẽ ăn .”

“Bây giờ họ ăn ,” Khâu Vĩ Quang hút t.h.u.ố.c : “Họ mua nhà ở Lật Châu .”

“Thật ? Bán quần áo kiếm tiền đến thế ư?” Chu Khánh Phân kinh ngạc, “Họ mới ăn bao lâu chứ?”

Khâu Vĩ Quang mừng cho Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa, cảm thấy chút áp lực. Có lẽ lâu nữa sẽ nhờ vả đến họ.

“Lão Khâu, là em cũng bán quần áo ?” Chu Khánh Phân Khâu Vĩ Quang hỏi.

Khâu Vĩ Quang cau mày: “Em đừng bừa, đang thì bán quần áo kiểu gì?”

Chu Khánh Phân nghĩ một lát : “Công việc của em nhàn, thuê một mặt bằng, nhập một ít hàng, bảo con bé Tiểu Linh nhà chị em trông cửa hàng cho.”

“Em đang bừa ? Anh Kiến Quốc họ , họ nhập hàng cũng khổ lắm, em .” Khâu Vĩ Quang từ chối cần nghĩ ngợi.

Chu Khánh Phân hừ một tiếng: “Em nhập hàng, lấy hàng từ chỗ Cố Kiến Quốc họ, bảo họ bán rẻ cho em, em kiếm ít lời .”

Khâu Vĩ Quang vẫn cau mày , Chu Khánh Phân lườm : “Anh đừng lo, em sẽ về bàn với họ.”

Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa Chu Khánh Phân lấy quần áo từ chỗ họ để bán. Hai họ chuẩn lên đường Thâm Quyến nhập hàng.

Trong bữa tối, Cố Kiến Quốc về việc nhập hàng, còn : “Lần Học Cường sẽ cùng bố.”

Đã tách khỏi Hàn Đức Nghĩa, họ thể nhập hàng cùng , nhưng thì chắc. Mà nhập hàng một thì , ở Thâm Quyến tàu hỏa đều lộn xộn, ít nhất hai cùng.

Cố Học Cường là con trai khỏe mạnh, đưa hợp lý. Đương nhiên, Cố Kiến Quốc cũng ý dạy dỗ .

Mọi đều ý kiến gì về quyết định , nhưng Cố Nhị Huệ : “Bố ơi, con cũng .”

Cô cũng ngoài mở mang tầm mắt.

Cố Kiến Quốc suy nghĩ một lát : “Được, con cũng theo. Ngày mai con và Học Cường ga tàu mua vé.” Nói ông sang Cố Nhất Mẫn, “Lần Nhất Mẫn theo.”

Cố Nhất Mẫn vui vẻ gật đầu, cô cũng ngoài xem .

Mọi việc định, mua vé xong họ lên đường Thâm Quyến. Vương Nguyệt Cúc lương khô cho họ nữa, bảo họ ăn tàu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tn80-dan-ca-nha-sau-mieng-song-tot-dep/chuong-86.html.]

Người cùng Hàn Đức Nghĩa còn Mã Phi Nhạc, con trai của chị cả Điền Huệ Anh, cũng giống như Cố Học Cường theo học ăn. điều khó chịu là Mã Phi Nhạc luôn tìm cách gần Cố Nhị Huệ để chuyện, là những câu vô vị.

May mắn là khi Cố Học Cường phát hiện, liền kéo Mã Phi Nhạc chuyện, để cơ hội tìm Cố Nhị Huệ.

Ngồi tàu ba ngày, may mà mua vé giường , nếu cái hình nhỏ bé của Cố Nhị Huệ chịu nổi. Lần họ vẫn tìm nhà nghỉ quốc doanh, Cố Kiến Quốc thuê phòng cho Cố Nhị Huệ ngay cạnh phòng của ông và Cố Học Cường.

“Buổi tối ai gõ cửa cũng mở, dù vệ sinh cũng gọi bố cùng,” Cố Kiến Quốc dặn dò lải nhải một hồi mới về phòng nghỉ ngơi.

Kết quả là ông về phòng một lát, gõ cửa phòng Cố Nhị Huệ: “Nhị Huệ, là Mã Phi Nhạc đây, mang cho em một bình nước nóng.”

Cố Nhị Huệ bĩu môi đắp chăn giả vờ như thấy gì, bên ngoài Mã Phi Nhạc gõ một lúc thấy ai mở cửa đành bỏ .

Ngày hôm , Mã Phi Nhạc nhân lúc chỉ hai hỏi Cố Nhị Huệ: “Hôm qua mang nước nóng cho em, em mở cửa?”

Cố Nhị Huệ: “Em cứ tưởng là .”

“Em nhận giọng ?” Mã Phi Nhạc tiến sát Cố Nhị Huệ một bước, cô lùi hai bước, lạnh lùng : “Em cũng chắc mà?”

Mã Phi Nhạc: “…”

Sao mà cô thẳng thừng thế!

Cố Nhị Huệ thèm để ý đến nữa, nhanh chóng về phòng thu dọn đồ đạc. Lát nữa nhất định với bố chuyện Mã Phi Nhạc gõ cửa phòng cô tối qua, thật là quá đáng.

Vừa thu dọn đồ xong, Cố Kiến Quốc và Cố Học Cường đến, Cố Nhị Huệ cùng họ đến khu nhà máy sản xuất quần áo. Vừa kể chuyện Mã Phi Nhạc gõ cửa phòng cô tối qua, Cố Kiến Quốc xong mặt lạnh : “Lát nữa bố sẽ với chú Hàn của con.”

Cố Nhị Huệ cũng ý đó, để Hàn Đức Nghĩa , đều giữ thể diện.

Trước cửa nhà nghỉ họ gặp Hàn Đức Nghĩa và Mã Phi Nhạc, Cố Học Cường chắn ngay Cố Nhị Huệ, Mã Phi Nhạc cô một cái cũng .

Nhà nghỉ xa khu nhà máy, thể bộ đến. Trên đường , Cố Kiến Quốc kể chuyện Mã Phi Nhạc, Hàn Đức Nghĩa xong nhíu mày thành cục: “Lát nữa sẽ nó, Kiến Quốc yên tâm, sẽ để nó quấy rối Nhị Huệ nữa.”

Trong lòng Hàn Đức Nghĩa, Mã Phi Nhạc thích Cố Nhị Huệ chẳng khác gì cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Thật là gan lớn.

Đến khu nhà máy họ chia , Cố Kiến Quốc dẫn Cố Nhị Huệ và Cố Học Cường đến nhà sản xuất áo phao , Trương nhân viên bán hàng vẫn còn ở đó, thấy Cố Kiến Quốc : “Ông chủ Cố, phát tài nhé!”

Cố Kiến Quốc xã giao với , Cố Nhị Huệ những bộ quần áo trong phòng, là áo khoác và áo vest nhỏ dành cho phụ nữ mặc mùa xuân. Cô nghĩ loại quần áo mang về, ít nhất là bây giờ sẽ bán chạy.

Hiện tại Lật Châu vẫn còn lạnh.

Cố Kiến Quốc cũng ưng quần áo của nhà lắm, chuyện với Trương nhân viên bán hàng một lúc dẫn Cố Nhị Huệ họ rời .

Suốt buổi sáng, ba xem xét các khu nhà máy. Buổi trưa họ ăn cơm ở một quán nhỏ, Cố Kiến Quốc hỏi họ: “Các con thấy nhập loại quần áo nào là hợp lý?”

Cố Học Cường hiểu gì, dứt khoát lắc đầu . Cố Kiến Quốc sang Cố Nhị Huệ, cô : “Áo khoác da nam, áo khoác nữ.”

Cố Kiến Quốc uống ngụm nước hỏi: “Vì ?”

Cố Nhị Huệ suy nghĩ một chút : “Hai loại quần áo giá gần bằng áo phao, khách hàng của chúng thể chấp nhận . Hơn nữa, hai loại thích hợp để bán bây giờ, ít nhất thể bán một hai tháng. Ngoài , Lật Châu hai loại quần áo .”

Cố Kiến Quốc xong gật đầu, ông cũng ưng hai loại quần áo , bây giờ lời Nhị Huệ , ông càng thêm chắc chắn.

Loading...