Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Từ những học sinh xuất    nhưng  thiên phú vượt trội  tuyển chọn,  khi  nghiệp, phần lớn sẽ  phân công  các vị trí quan trọng tại các điền trang và cửa hàng của Âm Sơn thị.
Cũng  những học sinh vô cùng xuất sắc, liền sẽ  Âm Sơn thị đề cử  Linh Ung học cung.
Chỉ cần   Linh Ung học cung, đó sẽ tương đương với việc đặt một chân lên Thanh Vân Thê, mở  cơ hội   triều phong quan.
Dù chỉ là một chức quan thấp kém, nhưng vẫn khác biệt hẳn so với tầng lớp thứ dân phía , là thứ mà tầng lớp thứ dân cả đời chỉ  thể theo đuổi trong vô vọng. Từ đó trở , qua vài thế hệ, nếu  khả năng tranh đua, thậm chí  thể  cơ hội vươn lên gia nhập tầng lớp thế tộc.
Yến Vô Thứ...  chính là   đề cử từ Tiên Đạo viện của Âm Sơn thị  lên.
Lưu Ngọc lặng lẽ nhấm nháp những lời  trong lòng, cảm nhận rõ ràng sự trớ trêu của vận mệnh.
“Không nhớ rõ.” Lưu Ngọc  cầm chiếc đũa lên, với vẻ mặt bình thản, nhẹ nhàng gắp cho  một miếng bò kho. “Nếu ngay cả những tiểu nhân vật như  mà cũng  nhớ rõ, thì lúc ở Linh Ung học cung,  cũng chẳng cần   những việc khác nữa.”
Triều Minh thực sự  dùng ánh mắt để cướp  chiếc đũa trong tay Lưu Ngọc.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/103.html.]
Lưu Ngọc     để ý đến biểu cảm của Triều Minh, mà ngẩng đầu lên,  với Sơn Tiêu một câu:
"Món     tồi."
Món   Lưu Ngọc nhớ  những ngày tháng từng ẩn  ở phía tây của Ngu Uyên, trong một cái phá miếu những ngày đó.
Khi đó, các thế tộc trong thành  nhận  tin tức và phái binh mãn thành đuổi bắt Lưu Ngọc. Nàng  dám lộ diện, chỉ dám trốn trong hầm  nền miếu đổ nát, sống suốt mười ngày chỉ bằng nước cơm. Đói đến mức, khi ngủ, trong mơ nàng cũng chỉ mong  ăn một miếng thịt, dù chỉ là một chút.
Sơn Tiêu ở phía đối diện nhe răng, vẻ đắc ý lộ rõ, đến mức nguyên hình  thể che giấu. Cái đuôi phía  thẳng tắp, lướt qua và vung vẩy, vươn lên chạm  xà nhà.
Thấy , tiểu thư nhà bọn họ quả thật chính là càng thích đồ ăn Cửu U!
Không uổng công  giờ Mẹo canh ba liền  rời giường,  chằm chằm thiện phòng chuẩn  bữa sáng cho các chủ tử. Ngay cả thực đơn cho ngày mai  cũng  nghĩ kỹ , nhất định sẽ  cho vị đại tiểu thư  ăn đến thật  lòng!
Triều Minh  thấy Sơn Tiêu  khen đến mặt mày hồng hào, vẻ mặt đắc ý, chỉ  lắc đầu mà trợn trắng mắt.