Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lưu Ngọc nghẹn một chút, nhưng thực mau trấn định phản bác:
“Ngươi lợi dụng công việc để mưu cầu tư lợi, ở giữa kiếm lời riêng, ai cũng  thể g.i.ế.c ngươi, dù  là đại hoàng trông ở cửa lớn nhà chúng   mệnh ngươi cũng   là chuyện gì kỳ quái.!”
“Con nhóc c.h.ế.t tiệt  lớn  nhỏ ——”
Hai  cãi  ầm ĩ, còn một bên Nam Cung Kính chỉ lẳng lặng  Lưu Ngọc, ánh mắt dừng   bộ trang phục của nàng,   gì.
Chiếc váy màu điện thanh,  khắc họa hoa văn tinh xảo bằng ngọc thạch,  ánh trăng phát  ánh sáng huyền ảo, quý phái và mờ ảo như ánh sáng chiếu qua  rực rỡ như mặt trời lặn. Không chút tục khí, chỉ cảm thấy quang thải chiếu nhân, khiến    dám  gần.
Đó   là bộ váy áo và trang sức mà phụ  Lưu Ngọc  sai  chuẩn  khi xuất giá.
Tuy , trang phục và phối sức   đẽ và quý giá hơn cả khi nàng xuất giá vài phần,  hề  dấu hiệu nào của việc vì xa gả đến Cửu U mà  hạ thấp.
Trong đầu Nam Cung Kính  khỏi hiện lên hình ảnh của đêm trăng hôm .
Khi đó, áo lục yêu quỷ  là chúa tể của muôn yêu vạn quỷ, là yêu quỷ chi chủ, là tồn tại mà các đại tiều tiên gia thế tộc đều  sợ hãi và kiêng kị.
 chẳng ai ,  là như thế nào quỳ gối bên ngoài cửa phòng Nam Cung Kính, như một tín đồ thành kính cong xuống sống lưng của , cúi đầu gằn từng chữ một, cực kỳ nghiêm túc trịnh trọng mà hứa hẹn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/127.html.]
“Nếu đến Minh Châu, ngô nhất định trân trọng.”
“Như thế nào trân trọng?”
“Vì  để cho nàng  đọa phàm trần mà sống, vì nàng là tâm nguyện, dù c.h.ế.t cũng  hối hận.”
Bờ sông, hoa lau nhẹ lay, bay phất phơ cùng những con đom đóm lặng lẽ trôi nổi trong  gian.
Nga
Qua một đạo sông Đán Hà, ánh trăng chiếu xuống Thái Bình thành, yên tĩnh và tường hòa. Trong thành, hoa đăng treo khắp nơi, qua hôm nay là đến ngày hội hoa đăng lớn nhất trong năm của đại tiều.
Đáng tiếc, tòa thành trì  sẽ  kịp đón chờ ngày hội hoa đăng  ngày mai.
“Đám yêu quỷ của Lộc Minh sơn đang ở ?"
Thuyền nhỏ  bỏ neo bên bờ, nam tử mặc quần áo đơn giản, cầm cái tẩu  tay,  ở bên mép thuyền nhẹ nhàng hút.
Bên cạnh,thanh niên mặc áo màu đen,   cuốn  lá thuốc, nhẹ nhàng đáp:
“Còn  năm mươi dặm nữa, một nén nhang thời gian chắc là sẽ  sai biệt lắm đến nơi.”
“Long Đoái thành phái đến hai tu giả bảy cảnh  ?”