Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Một canh giờ .
Cực Dạ cung nội.
“—— Số lượng yêu quỷ xuất hiện trong Thái Bình thành  nhiều gấp bảy, tám  so với thường lệ,  lẽ là tiên gia thế tộc thực hiện một vài động tác nhỏ, tuy nhiên, xem các hành động thì    dấu hiệu vượt rào. Tôn chủ nếu   chỉ thị khác, chúng  sẽ vẫn theo lệ cũ,  can thiệp…”
Trong căn phòng huyễn đèn rũ xuống tỏa  ánh sáng ma mị, bóng dáng yêu quỷ chi chủ thấp thoáng  bình phong, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn. Hắn vẫn  lập tức lên tiếng đáp , giống như vẫn còn đang suy tư điều gì đó.
Đóng giữ biên quân Thần Đồ Úc Lũy hai   thấy tôn chủ trầm tư, liền lấy mắt phong đánh giá khởi  mấy tháng  thấy Cực Dạ cung lầu chính.
Hai   Thần Đồ Úc Lũy, đóng giữ biên quân, thấy tôn chủ trầm tư liền cũng   thêm gì, ánh mắt họ thả trôi bắt đầu đánh giá lầu chính Cực Dạ cung, chỉ mấy tháng  thấy mà nơi  giờ  trông xa lạ nhu .
Tràn ngập vẻ  đẽ quý khí, mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng lan tỏa.
Thành hôn a, quả thật chính là trở nên khác biệt, lầu chính , từng ngóc ngách đều mang dấu vết của vị Tôn hậu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/138.html.]
"Nhấc hết mấy cái chân thối của các ngươi lên cho !"
Nghe tin, Sơn Tiêu vội vã tới nơi,  bước  cửa  thấy Thần Đồ và Úc Lũy hai  mặc giáp trụ chỉnh tề, ung dung đạp lên tấm thảm trong nội đường. Cảnh tượng  mắt khiến  tối sầm mặt mày. Nhìn kỹ hơn , quả nhiên  thảm đầy dấu chân của hai  họ ,   một chỗ nào là   đám chân thối đó giẫm đạp lên .
Nga
Hắn đối thượng thần đồ Úc Lũy hai  khó hiểu ánh mắt, hung tợn :
Hắn đối diện với ánh mắt khó hiểu của Thần Đồ Úc Lũy . Gương mặt  thoáng nét giận dữ , hung tợn  :
“ Ở ngoài dính đầy nước bùn mà cứ thế bước thẳng  ? Các ngươi   tấm thảm  quý giá thế nào  ? Lần  còn dám  nhà mà   cởi giày , thì khỏi nghĩ đến chuyện bước chân lên lầu chính nữa!”
Thần Đồ   mắng  ngẩn  ngạc nhiên , lúc  liền mở giọng châm chọc :
“ Sơn Tiêu đại nhân của chúng  là học ở   cái  tật  nha ? Còn cởi giày ? Ta thì chẳng  , cởi giày chỉ là chuyện nhỏ , quan trọng là  chỉ sợ  khi cởi  ... Các ngươi một đám liệu còn dám ở trong phòng  nữa  ?”