Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bốn mắt  , Mặc Lân  chằm chằm nàng hồi lâu, trường mi như mây đen áp trầm.
“…… Ngươi là Tôn hậu nơi Cửu U , ngươi  quyền, triệt  , ngươi quyết.”
Trên gương mặt tái nhợt mà ủ dột    bất kỳ cảm xúc nào, Mặc Lân từ   Lưu Ngọc thu hồi tầm mắt, ngữ điệu lãnh đạm :
“ nếu bọn họ  dĩ hạ phạm thượng, hướng ngươi khiêu chiến, ngươi cũng   đủ năng lực và chấp nhận gánh vác hậu quả, chính  nghĩ kỹ, vì chút việc như  mà đáp mệnh ở xa xôi Cửu U, đáng  ..”
Giọng điệu chính là việc công xử theo phép công, giống như đơn giản chỉ là báo cho nàng tiếp nhận địa vị  đồng nghĩa với  quyền và nghĩa vụ gì,  hề kèm theo chút cảm tình cá nhân nào.
 mà Triều Minh   thấy tiểu thư nhà  cong lên khóe môi,   đang  cái gì.
Triều Minh cảm thấy hoài nghi,  gì đáng để  ?
Có     xảy  chuyện gì mà bọn họ  ?
Sau khi thành hôn, tiểu thư tựa hồ  chút…… biến hóa. Không  là ? Hay ?
Thấy Mặc Lân thế nhưng cam chịu cho Lưu Ngọc thực quyền của một vị Tôn hậu nên  , Lãm Chư rốt cuộc  thể nhịn  nữa, sát ý cùng yêu khí mãnh liệt dâng lên:
“Mới  gả tới Cửu U liền dám nhúng tay  việc nội vụ Cửu U , Âm Sơn Lưu Ngọc, ngươi thật nghĩ rằng khắp thiên hạ đều  phủng các ngươi  đám con cháu thế tộc thối——”
Một chiếc trâm đen  rút  khỏi đám tóc mây, trâm  bao bọc bởi luồng sáng kim sắc tỏa hàn khí bốn phía.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-truoc-khi-yeu-quy-phu-quan-vi-ta-chet-tran/25.html.]
Không chờ Lãm Chư  xong, ánh sáng kim sắc ngưng tụ , chiếc trâm chớp mắt liền hóa hình thành một thanh trường kiếm   bọc kiếm khí lạnh băng ầm ầm đánh nát lớp phòng hộ bằng yêu khí quanh  Lãm Chư, thẳng tắp hướng mặt  đánh tới!
Tranh ——!
Lãm Chư  mũi kiếm chỉ cách con ngươi của  một tấc, cả  cứng đờ,  tự giác nuốt nuốt nước miếng.
Nga
Chúng yêu quỷ xung quanh chứng kiến cảnh tượng như  trong lòng thầm than.
Không hổ là tiên khôi trẻ tuổi nhất của Linh Ung đại hội,  nối nghiệp  kỳ vọng của Âm Sơn thị, kiếm khí hóa hình chỉ ở một cái chớp mắt, ng·ay cả mười hai Na Thần  đầu Lãm Chư nhất thời cũng  chống đỡ .
“Âm Sơn Lưu Ngọc…… Ngươi……”
“Ngươi kêu  cái gì?”
Mũi kiếm  tiến nửa tấc, thiếu nữ  khanh khách, nhưng ánh mắt  như cảnh cáo.
Lãm Chư do dự ở lựa chọn mắt mù cùng tôn nghiêm một chút, kiến định cắn răng hàm  phát  tiếng:
“…… Tôn hậu.”
Sát ý như nước mùa xuân dạng khai, quy về hòa hoãn.