Phụ  tuyệt vọng nhắm mắt .
 
Mẫu  kề sát tai , thì thầm:
 
“Ngươi nghĩ  ngươi  ngứa điên dại giữa tiệc? Sao phu nhân bệnh giả hóa bệnh thật? Sao đại tiểu thư nôn mửa,   uống nước phân để giải độc?”
 
Phụ  co giật,  lịm .
 
Trước khi rời , mẫu  đốt thêm hương, lấn át mùi hôi trong phòng.
 
17
 
Vài ngày ,  vẫn cùng mẫu  đến hầu phụ , khiến  thấy hai  liền run sợ như gặp ma.
 
Một hôm gần rời , lão phu nhân tới.
 
Phụ  như bắt  cọng rơm cứu mạng, mắt liên tục chớp, nước mắt đảo quanh hốc mắt.
 
Dáng vẻ thương con  khiến lão phu nhân cảm động,  lau nước mắt  gọi: “Con …”
 
Mẫu  đỡ bà , dịu dàng :
 
“Thật là tình mẫu tử sâu đậm. Lão gia thấy lão phu nhân, mừng đến    nên lời. Nay bệnh nặng, nếu  phu nhân thường tới thăm, chắc hẳn lão gia sẽ vui hơn.”
 
“Phu nhân gần đây  tới hầu hạ ?”
 
“Bẩm lão phu nhân, gần đây phu nhân bận việc cửa hàng, chắc  rảnh chăm sóc lão gia. Vẫn nên để   hầu hạ thì hơn.”
 
Mẫu     dịu dàng lau mồ hôi trán phụ , liếc  vẻ mặt căm tức bất cam của ông .
 
Không ngờ lão phu nhân nổi giận thật sự.
 
“Giờ chăm sóc cho Hưu nhi là việc trọng yếu nhất! Cửa hàng    chẳng quan trọng, nàng  đúng là trốn việc!”
 
Sau hôm đó, phu nhân  về   lão phu nhân  lệnh đến hầu phụ .
 
Đêm đó,  ngủ  phòng bệnh.
 
Hai ngày , mẫu  và  đang yên giấc sớm, thì  đánh thức bởi một trận hỗn loạn.
 
Phủ tướng quân... đại loạn.
 
Phụ , mất .
 
18
 
Phu nhân mới chỉ hầu hạ phụ  một đêm... phụ  liền bạo bệnh qua đời.
 
Người  tình nghi lớn nhất,  ai khác ngoài bà .
 
Lão phu nhân nổi trận lôi đình, khẳng định chắc nịch là phu nhân  tay, chỉ để sớm trút bỏ gánh nặng.
 
Để tìm chứng cứ, bà lập tức  lệnh lục tung viện của phu nhân.
 
Cuối cùng, trong một rương hồi môn, phát hiện một loại dược phấn kịch độc.
 
Mời đại phu đến xem, quả nhiên xác nhận là độc dược.
 
Lại tra xét lư hương trong phòng, phát hiện tàn tro  kịp dọn sạch — chính là Tuyệt Mệnh Tán.
 
Phu nhân lập tức  giam lỏng, chỉ  ăn cơm thừa canh cặn, bên ngoài  bảo là do “lo nghĩ quá độ mà ngã bệnh”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-bien-cuong-mau-than-san-bang-tuong-phu/8.html.]
 
Ninh Khuynh Nhược  cầu tình, nhưng  lão phu nhân sai  nhốt .
 
Lão phu nhân tự  chấp chính đại cục, lo liệu tang sự cho con.
 
Chưa qua mấy hôm, đêm khuya, Ninh phủ  đại loạn.
 
Nghe  phu nhân trốn  khỏi nơi giam lỏng, lợi dụng bóng đêm lẻn  phòng lão phu nhân, dùng d.a.o đ.â.m c.h.ế.t bà ngay tại chỗ.
 
Gia nhân gác đêm hoảng sợ, gọi  đến bắt giữ  lập tức giải quan.
 
Mãi đến lúc dẫn tới nha môn,   mới xác nhận — đúng là phu nhân!
 
Ninh Khuynh Nhược  chuyện,  dùng bạc chuộc .
 
Chỉ tiếc chứng cứ rành rành, phu nhân  áp giải  đại lao, khó thoát tử hình.
 
Tướng phủ huy hoàng một thời, nay chỉ còn  ba : , mẫu  và Ninh Khuynh Nhược.
 
Khuynh Nhược dựa   phận trưởng nữ, thẳng thừng  thừa nhận mẫu  là  thất, càng  chấp nhận  là thiên kim tiểu thư của Ninh phủ.
 
Ta và mẫu , trong ánh mắt thương hại của  đời, chỉ đành gom góp hai bọc hành lý rách nát, âm thầm rời khỏi phủ.
 
Chúng   ,  tỏ vẻ “luyến tiếc  rời”.
 
 một khi bước  khỏi cổng thành — liền lập tức lên chiếc xe ngựa  chuẩn  sẵn từ .
 
Kinh thành, từ đây... vĩnh biệt.
 
19
 
Trước khi rời , mẫu  đưa  đến một nấm mộ vô danh, thắp một nén hương.
 
Mắt  đỏ hoe.
 
“Nàng từng là nha   cận của . Năm   đến thăm dì, nàng đang bệnh, nên ở  phủ. Dùng thuốc xong ngủ say như chết, đến khi lửa cháy mới giật  tỉnh , may mắn trốn  .”
 
“Nàng mồ côi từ nhỏ, là  nhặt về nuôi. Kẻ  hại nàng mất kế sinh nhai, chỉ đành  ngoài ăn xin. Ai ngờ càng lớn càng xinh , liền  kẻ  bán  kỹ viện...”
 
Mẫu    tiếp, nhưng   hiểu rõ tất cả.
 
Vậy nên...  cha  của , c.h.ế.t  oan!
 
Trên xe ngựa, mẫu  mở bọc hành lý cũ kỹ, từ trong đống ngân phiếu, sổ đất, rút  một tờ thư từ hôn.
 
Nàng  hồi lâu.
 
“Từ nay về , mẫu    tự do.”
 
Nét chữ  khó mô phỏng, quan trọng nhất là dấu triện đỏ tươi.
 
 , mẫu   tự do.
 
Còn , từ lúc hồi kinh tới nay,  từng  ghi tên  gia phả, chẳng qua là  ngoài phủ.
 
Cái tàn tích  của Ninh phủ, cứ để cho Ninh Khuynh Nhược tiếp tục lo liệu .
 
Còn những cửa hàng ? Mẫu   sớm đổi thành ngân phiếu, mua lương thực phát cho dân nghèo .
 
HẾT.