Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 186: Đầy Sao Tắt
Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:37
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giữa trưa trở tiểu viện, Hứa Hạ dặn dò Hứa Đắc Bảo thêm vài phần đồ ăn, riêng trong sân bày một bàn. Vẫn là cơm nhà nông thôn miền núi, dù Nhị gia La và bà chủ Tô đều là giàu , thịt cá hẳn là ngán. Ngược , chính là cái khí chất pháo hoa nhân gian ( thở đời sống thường nhật), dễ chạm đến trái tim phàm nhất.
Ngoài , Hứa Hạ còn cố ý nhờ Thanh Mai nấu một nồi cháo củ mài hoa hồng thanh đạm, dễ tiêu hóa. Dù La Ngư gầy yếu đến kỳ cục, ăn nhiều đồ dầu mỡ chỉ sợ sẽ tiêu chảy.
Tô Cẩn Hà lén liếc Nhị gia La đang ở ghế , trong lòng còn khá ngạc nhiên, bởi vì vị gia ít khi ăn ngoài, càng đến một tiểu viện nông thôn đơn sơ như thế .
Mộng Vân Thường
Trong chớp mắt, ánh mắt cô đổ dồn về phía ở góc, dựa sát bên Hứa Hạ, mặc áo hoodie thỏ con trắng như tuyết chỉ để lộ một đôi mắt. Khẩu trang rộng vẫn phủ mặt, ngón tay xoắn xuýt .
Nhị gia La đến đây tầm thường, chỉ sợ cũng là vì vị .
rốt cuộc là ai...
Tô Cẩn Hà càng đôi mắt càng thấy quen thuộc, trong lòng thầm thắc mắc.
Hứa Hạ bưng một chén cháo củ mài hoa hồng ấm áp tới, đưa đến mặt La Ngư, “Nếu những thứ khác ăn , thì uống chút cháo .”
Vừa trong phòng thấy xương sườn nổi rõ cô thiếu nữ , Hứa Hạ liền đoán cô nhất định bệnh chán ăn nghiêm trọng. Những món cơm canh bình thường trong mắt cô , chỉ sợ đều giống như hồng thủy mãnh thú.
Và Hứa Hạ cũng vì , đối với cô bé giấu kín bí mật , luôn một cảm giác thương xót từ dâng lên. Cô nhớ Thanh Mai lúc nhỏ cũng đáng yêu như , ánh mắt luôn vô thức truy đuổi cô.
La Ngư ôm chiếc chén sứ nóng hổi trong tay, phía đang bay lên làn trắng lượn lờ mang hương hoa hồng. Những cánh hoa tươi tắn lấm tấm rải rác cháo. Củ mài mềm mại nấu nhừ, gần như hòa quyện hạt gạo trắng như tuyết, hòa một. Khuấy nhẹ bằng muỗng thậm chí thể kéo sợi trắng thon dài.
À, ngay cả bên trong chiếc muỗng, cũng giấu hình vẽ con thỏ đáng yêu, giống như quần áo của cô , thật ấu trĩ.
Chính là con thỏ mắt đỏ, đang dán chiếc muỗng, vui vẻ với cô .
Khóe miệng La Ngư giấu khẩu trang cũng nhẹ nhàng kéo kéo, ý đồ chào hỏi nó.
Dần dần, ngón tay cô nhẹ nhàng xoa xoa bên tai, móc lấy sợi dây mảnh treo tai.
Ngô Kình một bên nín thở, cố gắng liếc mắt sang nơi khác, sợ một tia chú ý nhỏ nhất cũng sẽ quấy rầy cô .
La Tĩnh Khôn gì, chỉ là ngón tay nắm lấy chiếc ly cũng lặng lẽ căng chặt.
Ngay cả Chu Hồng Ngọc và Tô Cẩn Hà cũng nhịn lén dùng ánh mắt liếc . Ngay lập tức, bộ bàn ăn chỉ còn Hứa Hạ vẫn đang lo ăn cơm của .
La Ngư từ từ tháo khẩu trang treo tai xuống, từng tấc một.
Khoảnh khắc đó, khí tươi mới của núi rừng còn ngăn cản, vô tư chui khoang mũi, mang đến một tia thở cây cỏ tươi mát cho lồng n.g.ự.c hỗn độn.
Hình như, cũng khó như tưởng tượng.
Ngô Kình nắm chặt đôi đũa, nhịn hít sâu một .
Khuôn mặt cô gái trong góc vẫn thấp thoáng chiếc mũ trùm rộng, đổ bóng lớn. Tô Cẩn Hà chỉ thể rõ vết sẹo uốn lượn xuyên qua giữa chiếc cằm tinh xảo và chiếc cổ thon dài. Nó giống như một con rắn độc âm lãnh, bò cô gái, hút cạn sinh mệnh lực của cô .
Giống như càng gần đến đáp án đó, Tô Cẩn Hà nhíu mày, trong đầu dường như hình ảnh nào đó sống động hiện .
Trong thoáng chốc, nửa khuôn mặt tinh xảo của cô gái lướt qua mũ trùm. Trong khoảnh khắc, một cái tên xa xăm mạnh mẽ bổ đỉnh đầu Tô Cẩn Hà.
La Thanh Ngư!
Ngôi mới nổi như băng vụt sáng ba năm . Chỉ dựa một tác phẩm đầu tay, cô giành các giải thưởng lớn trong nước và quốc tế đến mức mỏi tay, là tân binh quái vật kinh ngạc bộ giới điện ảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-186-day-sao-tat.html.]
Cho dù cô gái ở xa gầy đến mức đổi tướng mạo, nhưng đường nét khuôn mặt và khung xương cực kỳ sắc sảo, trôi chảy , vẫn khắc sâu cái tên La Thanh Ngư.
Đây là một khuôn mặt tất cả các đạo diễn lớn đ.á.n.h giá là thích hợp lên hình nhất, cảm giác xương cốt cực kỳ mạnh mẽ, thanh lãnh, quật cường, vĩnh viễn chịu thua.
La Ngư, La Thanh Ngư...
Thân Tô Cẩn Hà cứng . Nhìn thấy vết sẹo lan rộng từ cổ về phía của cô gái, cô cuối cùng cũng hiểu vì cô thiếu nữ từng rực rỡ như mặt trời ban trưa nhanh chóng thoắt ẩn thoắt hiện như hoa quỳnh, mất hẳn tin tức, chỉ còn một đám hâm mộ và fan điện ảnh tiếc nuối.
Hóa , cô là hậu bối của Nhị gia La.
Cũng , nếu như Nhị gia La hộ tống, tin tức của cô cũng sẽ giấu kín kẽ đến mức , mặc cho hâm mộ đào bới ba tấc đất, cũng thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào mạng.
lúc Tô Cẩn Hà đang ngây , Hứa Hạ cũng bỗng nhiên phát hiện, nửa khuôn mặt thương của cô gái , đến mức chói mắt.
Càng gầy gò đến cực điểm, ngược càng thể nổi bật đường nét sắc sảo, trôi chảy. Mỗi một tấc đều như là tác phẩm trời cao tỉ mỉ điêu khắc.
Tuy nhiên, cũng chính vì thế, khi khuôn mặt đối lập đến cực điểm hiện mặt , sự đau lòng và đáng tiếc càng thêm sâu sắc, mặc cho ai thấy cũng sẽ khỏi cảm thán.
Có lẽ vì thời gian La Thanh Ngư hoạt động trong giới giải trí quá ngắn ngủi, Hứa Hạ cũng nhận phận đằng cô bé tên La Ngư , chỉ coi cô là một cô gái nhà bên thương ngoài ý .
Khẩu trang La Ngư tháo xuống, nhưng sự kháng cự bản năng của cơ thể đối với thức ăn vẫn cho phép cô dũng khí đưa muỗng miệng. Cô thiếu nữ mím mím môi tái nhợt, ánh mắt xinh lướt qua một tia mất mát, ủ rũ buông chén xuống.
đúng lúc , bỗng nhiên, một bàn tay ấm áp từ bên cạnh duỗi tới, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay lạnh lẽo của cô . Thuận thế đẩy bàn tay cầm muỗng của cô về phía , một muỗng cháo củ mài hoa hồng mềm mại thơm ngọt liền đưa miệng.
Đầu tiên là sự buồn nôn và ghê tởm theo bản năng, nhưng đó hương hoa hồng nhàn nhạt từ đầu lưỡi lan tỏa đến khoang mũi, từ từ xoa dịu cảm giác khó chịu đó. Sau đó, cô từ từ nếm vị ngọt thanh tự nhiên của củ mài dại, vị ngai ngái độc đáo của cánh hoa hồng, cùng với vị tinh khiết và thơm của hạt gạo mềm nhừ sền sệt.
Hình như, cũng tệ lắm.
Thử thăm dò nuốt xuống, ấm áp, vặn, cảm giác nôn .
“Ngon chứ, tay nghề nấu cháo của Thanh Mai cũng là tuyệt nhất đó!”
Hứa Hạ đắc ý nhướng mày, ngước mặt La Ngư tiếp tục ăn cháo, luôn cảm thấy giống như biến thành một bà già, đang dỗ em bé ăn cơm.
cái “em bé” lớn lên xinh , ăn cơm cũng mắt, thật đáng yêu.
Lúc , Ngô Kình im lặng quan sát bên cạnh rốt cuộc lộ vẻ kích động khó tả, mừng rỡ như điên, vội vàng về phía La Tĩnh Khôn.
La Tĩnh Khôn chậm rãi buông chén đũa, chiếc mặt nạ tươi đầy mưu tính dần dần gỡ bỏ, lộ bản sắc kiêu ngạo xa cách. Trong ánh mắt khó che giấu sự thâm trầm, ông khỏi một nữa xem xét kỹ lưỡng vị bà chủ Hứa nhỏ tuổi .
Ông vô cùng may mắn vì đưa La Ngư từ Yến Thành lặn lội ngàn dặm đến đây.
Có lẽ, vụ ăn lớn nhất thành hôm nay, là mật hoa quế dại giá trị ngàn vàng.
Mà là tương lai ánh sáng của cháu gái La Ngư.