Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 187: Hai Vụ Làm Ăn Khác

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:38
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một bữa cơm đơn giản và thoải mái kết thúc, La Tĩnh Khôn cũng đưa quyết định trong lòng.

“Bà chủ Hứa, thể cho mượn một bước chuyện ?” Ông một nữa nheo hai mắt , mỉm với Hứa Hạ.

“Được.” Hứa Hạ sửng sốt một chút, gật đầu, đoán Nhị gia La đang úp mở chuyện gì.

Hai phòng trong yên tĩnh xuống, La Tĩnh Khôn mới rõ ý đồ.

“Bà chủ Hứa, La mỗ hợp tác với cô thêm hai vụ ăn khác...” Ông Hứa Hạ với ánh mắt đầy ẩn ý.

Hứa Hạ tỏ thái độ, “Ngài cứ thử.”

“Chắc hẳn trong nhà bà chủ Hứa, một loại hương liệu quý hiếm nào đó...”

Hứa Hạ do dự, còn kịp trả lời, liền thấy vị Nhị gia La tự tiếp: “Chuối tây diệp thượng gió thu bích, muộn mưa nhỏ tua ướt. Tân ấm mộc tê trầm, hương muộn đấu trướng thâm.”

Ông chậm rãi xong, khẽ một tiếng, “Mộc tê trầm của tiểu bà chủ Hứa quả thực giống bình thường, thể cho đ.á.n.h giá .”

Hứa Hạ khỏi kinh ngạc trong lòng, cái mũi của bà chủ La thính đến . Cô thậm chí còn đốt hương, chỉ là lấy hương hong khô một chút. Thiết Chùy thì cũng thôi , hiện tại cách buổi sáng lâu như , ông còn thể ngửi thấy.

mà, thứ cô mang để chơi thì cũng là trâu nhai mẫu đơn. Hứa Hạ vốn dĩ cũng định tự dùng.

Kiến Sơn Trà Thất, quả thật là một nơi .

Hứa Hạ nhướng mày, phòng lấy hương phong trong vại.

“Lô mộc tê trầm đầu tiên ủ chế, cho nên lượng nhiều.”

Hứa Hạ nhẹ nhàng mở nắp sứ trắng, những hạt hương châu tròn trịa, rõ ràng ngoan ngoãn bên trong. Từng viên tròn đầy đặn như trân châu, đúng như cổ nhân miêu tả: “Phi sinh trai xác viên còn sáng trong, nếu so long tiên phức càng thanh” (Hương châu sinh từ vỏ sò vẫn tròn và trong sáng, nếu so với long tiên phức càng thêm thanh khiết), chính là mô tả hương châu mộc tê trầm .

Ánh mắt La Tĩnh Khôn đột nhiên ngưng trọng, chớp mắt chiếc vại sứ nhỏ. Một luồng hương thơm thanh u thoát tục, mát lạnh, hương gỗ phiêu tán trong khí. Trầm hương dày dặn nổi bật hương hoa quế dại mát lạnh đến cực kỳ thấu triệt, nồng đậm mà thanh linh, phảng phất như đang đắm trong rừng núi yên tĩnh, rộng lớn và khoáng đạt. Bên tai dường như thể mơ hồ thấy tiếng gió thu xào xạc, xuyên qua rừng, tiếng sương lạnh nhỏ giọt lá chuối tây.

Chỉ trong một khoảnh khắc như , dường như xuyên qua một dòng thời gian dài đằng đẵng.

Lúc mở mắt , La Tĩnh Khôn khỏi nhẹ nhàng tới gần, dùng đầu ngón tay ôn nhuận bảo dưỡng nhúm lấy một viên hương châu, đặt trong lòng bàn tay tinh tế quan sát.

Chưa cần lên lò đốt hương, thể mùi hương như . Trong tiểu viện nông thôn nhỏ bé , quả nhiên ngọa hổ tàng long.

đó nghĩ đến cánh rừng hoa quế dại khắp núi, cùng với mật hoa quế dại kinh ngạc lòng , La Tĩnh Khôn lập tức hiểu . Tuy nhiên, thần sắc vẫn nghiêm nghị, dù trầm hương kỳ nam phẩm chất như cũng là hiếm .

Bất kỳ một loại nguyên liệu chủ hương nào phẩm chất kém hơn một chút, cũng thể tạo nên mộc tê trầm mỹ .

“Bà chủ Hứa, nguyện ý cắt nhường chút ít ?”

La Tĩnh Khôn đặt hương trong tay về chỗ cũ, một nữa ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực về phía Hứa Hạ. Chỉ loại kỳ hương , mới xứng với khách quý của Kiến Sơn Trà Thất của họ.

“Mười vạn tệ một viên.” Hứa Hạ cong mắt, đáp bằng một nụ , đồng thời thầm mắng trong lòng. Con dê béo như ông chủ La , nhất định thường xuyên đến để cô thịt.

Đối với những ông chủ giàu như , cô thịt ít nhất sẽ quá chột .

Mộng Vân Thường

“Không thành vấn đề.” La Tĩnh Khôn lấy một chiếc khăn trắng tinh lau lau hương phấn tay, tiếp tục : “Kiến Sơn Trà Thất của , tự nhiên chỉ một . Bà chủ Hứa, mộc tê trầm của cô, thể giống mật hoa quế, cung ứng đúng hạn hàng tháng ?”

Hứa Hạ ngẩng đầu suy nghĩ một chút. Những nguyên liệu khác đều dễ , chỉ khối trầm hương Mạnh Tinh đưa là dùng một chút thiếu một chút. Đó đều là hương liệu quý thể tái sinh. Khối dùng xong, tìm khối khác e rằng khó khăn.

may mắn là, lượng trầm hương sử dụng cũng lớn, đủ khả năng chống đỡ một thời gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-187-hai-vu-lam-an-khac.html.]

“Chúng thể ký hợp đồng một năm . Ít nhất trong một năm, bên thể cung cấp ba mươi viên mỗi tháng. Còn về , chúng sẽ bàn thời điểm năm .”

“Bà chủ Hứa sảng khoái, vụ ăn cứ thế định.” La Tĩnh Khôn mỉm gật đầu. Chỉ trong vài câu , ba trăm vạn tệ trôi trong một năm, nhưng đối với một vật khổng lồ như La gia, căn bản đáng là gì.

“Vậy... vụ ăn thứ hai mà ông chủ La là gì?”

Hứa Hạ thực sự chút tò mò. Cô thầm nghĩ trong đầu một lượt, thật sự vị Nhị gia La còn thể coi trọng cái gì nữa?

“Vụ ăn khác thì càng đơn giản hơn, thể tốn chút sức lực nào của bà chủ Hứa, tuyệt đối là một món hời lỗ vốn.”

La Tĩnh Khôn đầy ẩn ý, ánh mắt sâu sắc và trịnh trọng, nhấn mạnh từng chữ: “ cho La Ngư ở núi.”

Đôi mắt Hứa Hạ từ từ mở to, định gì đó, La Tĩnh Khôn tiếp: “Mỗi tháng thể trả thêm cho cô mười vạn tệ, coi như phí ăn ở hàng ngày của cô bé. Những việc vặt còn sẽ quyền chịu trách nhiệm.”

“Không cần chăm sóc thêm.”

Giọng nhàn nhạt chảy từ miệng ông . Trong mắt La Tĩnh Khôn hiếm hoi hiện lên một tia từ ái và dịu dàng, “Cô bé ngoan, cứ để cô gì thì đó là .”

Ba năm qua, đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà ông thể nắm lấy.

Đứa trẻ lớn lên từ nhỏ, ông cầu gì khác, chỉ hy vọng La Ngư thể sống một đời bình dị như bình thường, mỗi năm đều vô ưu vô lo, ông liền mãn nguyện.

“Hoặc là cô còn yêu cầu nào khác, cũng thể cùng đề xuất, chỉ cần La Tĩnh Khôn .”

Hứa Hạ nhất thời nghẹn lời. Cô vẫn thể lý giải thế giới của giàu , chuyện chủ động đưa tiền như , thật sự là đầu tiên thấy.

Nằm cũng kiếm tiền, đời còn chuyện như thế .

Tuy nhiên, con dê đầu đàn Nhị gia La tuy béo, nhưng Hứa Hạ cũng là nguyên tắc, sẽ tùy tiện khai đao.

“Thật thích cô bé La Ngư . Cô bé thể ở đây, nhưng cần ngài đưa nhiều tiền như . Cứ để cô bé việc núi như những khác là , việc nào tính việc đó, cũng sẽ trả lương đúng hạn cho cô bé.”

mà...” Hứa Hạ La Tĩnh Khôn một cách nặng nề, “ cần chuyện gì xảy với cô bé, tình trạng sức khỏe của cô rốt cuộc như thế nào...”

thể tùy tiện đặt một quả b.o.m hẹn giờ bên cạnh . Nếu cô bé xảy vấn đề gì, trách nhiệm gánh nổi.”

hiểu sự băn khoăn của cô.” La Tĩnh Khôn gật đầu, chậm rãi kể.

“Tình trạng của con bé quả thực tồi tệ. Do chán ăn và trầm cảm dẫn đến một loạt phản ứng dây chuyền, cơ thể cực kỳ suy yếu. Báo cáo kiểm tra cụ thể đó thể gửi bộ cho cô.”

“Nếu chuyển biến đến mức còn cách nào, cũng nỡ để con bé ở nơi xa như ...”

Ánh mắt La Tĩnh Khôn u ám, ngón trỏ chậm rãi vuốt ve chiếc nhẫn ngọc bích ngón cái.

“Còn về chuyện từng xảy với con bé, mặc cho dùng hết thủ đoạn truy tra, vẫn chỉ thể định tính là một vụ tai nạn.”

Hồi tưởng cảnh tượng t.h.ả.m khốc lúc đó, lâu như trôi qua, ông vẫn rõ ràng như mắt, đau đớn thấu tim.

“Đó là ba năm , tiểu Ngư Nhi mới mười tám tuổi...”

 

 

 

 

 

Loading...