Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 204: Blogger Bạn Đã Theo Dõi Online

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:48:55
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, một fan rải rác khắp cả nước đột nhiên nhận một thông báo hề bắt mắt, nhưng mang tính bùng nổ tuyệt đối.

"Người dùng VIP mến, 'La Thanh Ngư' trong danh sách theo dõi đặc biệt của bạn đang online."

Cái tên xa lạ gây sóng gió lớn trong giới giải trí hoa lệ mỗi ngày, cũng leo lên hot search nhanh chóng như hành động của các ngôi đang nổi. trong một fan club yên lặng từ lâu, nó khác gì một quả ngư lôi thả xuống, tất cả những đang lặn theo dõi âm thầm đều tạc lên.

【 Lâu Đài Dưới Đáy Biển Của Công Chúa Tiểu Ngư 】

"Mau ai cho mắt hoa ..."

"Phải bây giờ, chạy xuống lầu chạy ba vòng quá, nhưng mà đang học..."

"Bài Điếu Cúng Tổ Tiên Vô Quên Cáo Nãi Ông (ngụ ý: Thông báo với tổ tiên). Mẹ ơi, blogger bạn theo dõi cuối cùng cũng online!"

"Ai hiểu cầm điện thoại mà ngay cả mắt cũng dám chớp, sợ nhắm mắt mở , Tiểu Ngư offline."

"Ối trời— Ối trời! Fan của Tiểu Ngư dậy hết cho !"

"Trời ơi, Tiểu Ngư đổi ảnh đại diện con bướm đây !"

"A a a— Ảnh đại diện con bướm yêu thích nhất! Có ý gì ý gì, ai giải mã chút , Tiểu Ngư sát hồi nội ngu ( trở giới giải trí trong nước) !"

"Người , cấp máy thở cho fan của Tiểu Ngư—"

"A— Tiểu Ngư offline 5555..."

"Chuyện gì , hạnh phúc cũng quá ngắn ngủi !"

"Mọi đừng điên cuồng nhắn tin cho Tiểu Ngư nữa, chúng chỉ cần lén trở về là !"

" đúng , chúng lặng lẽ rình, đừng dọa cô ..."

"Phải bây giờ, quá, Tiểu Ngư thật sự trở ..."

La Ngu đăng bất kỳ bài mờ ám nào, mặc dù nhiều lời , nhưng cô cũng chỉ đổi ảnh đại diện về bức ban đầu.

Yên lặng, chỉ những luôn chú ý đến cô mới từng âm thầm trở , tựa như một bí mật nhỏ tâm đầu ý hợp giữa cô và fan.

Khép điện thoại , La Ngu đeo chiếc máy ảnh DSLR nặng trịch lên cổ, xách chiếc giỏ trong tay xuống chân núi. Bên trong là nấm dại cô hái cho những chú heo con.

Hiện tại thời tiết càng ngày càng lạnh, nấm cũng mọc như đây, nên các công nhân cũng còn tập trung hái nữa, ngược lợi cho những chú heo con thường xuyên kiếm ăn trong rừng.

Trước đây chúng tự đào lên ăn, nhưng hôm nay thời tiết , âm u, dường như sắp mưa, nên các chú heo con khỏi chuồng. La Ngu cố ý hái về cho chúng ăn.

Đến chuồng heo, Ngô Kình đang gặm củ cải trắng giòn tan, băm bí đỏ thơm ngọt chiếc thớt lớn, ruột bí vàng ươm, chín tới vặn.

Bên cạnh bếp mới xây đặt một nồi lớn đang nóng hổi, bên trong nấu cháo đặc bằng bột ngô và khoai lang đỏ, còn một ít đậu cô-ve và rau dại. Ngô Kình ném bí đỏ băm cùng, thuần thục dùng muỗng khuấy vài cái.

Trời lạnh, đặc biệt là mùa đông, heo con cũng ăn đồ nóng hổi.

Hương thơm trong nồi bay khắp nơi, những chú heo con trong chuồng sớm ngứa ngáy chịu nổi, con nào con nấy đưa mũi lên đỉnh chuồng, chen chúc về phía .

La Ngu nhịn , rải nấm dại trong giỏ máng ăn , để chúng đỡ thèm.

"Chậc— A Ngu, đừng cho chúng hết, để chút về nấu canh nấm uống..."

Ngô Kình khuấy cháo heo trong nồi, tiếc nuối cả giỏ nấm rừng tươi ngon lũ gia hỏa rầm rì chia ăn hết.

Hiện giờ chấp nhận và quen với việc "tranh giành thức ăn với heo".

"Chú Đắc Bảo trưa nay còn nấu canh sườn khoai sọ, chắc chắn sẽ ăn nổi nấm ." La Ngu lắc lắc chiếc giỏ trong tay, đổ hết , chừa chút cặn nào.

Ngô Kình toe toét miệng, nước miếng bắt đầu tiết , "Hít— Canh sườn khoai sọ ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-204-blogger-ban-da-theo-doi-online.html.]

Khoai sọ ở đây là mao khoai sọ nổi tiếng địa phương, vốn mềm mại tươi ngon, đào núi nhà Hứa Hạ , càng thêm vài phần ngọt thanh tự nhiên. Khi chín mềm nhừ, hoạt(trơn tuột), nhu (mềm mịn), ăn miệng dùng lưỡi nhấp một cái liền tan, chút độ sánh của củ mài, vị thơm ngọt bùi bùi của khoai tây.

Mấy ngày Hứa Đắc Bảo hấp lên, ăn từng miếng một, ăn cũng ngon tả , huống chi là dùng để hầm sườn, càng là tuyệt phẩm.

Trong tiết trời thu đông se lạnh, uống một chén canh nóng, ăn thêm vài củ khoai sọ nhỏ, dày ấm áp, chắc bụng thoải mái.

Ngô Kình hít hít mũi, hầu kết hoạt động lên xuống, nhịn tăng tốc độ múc cháo heo.

Hai cho heo ăn xong, vội vã xuống núi. Vừa đến cửa, liền thấy Thiết Chùy ngoan ngoãn ghế dài, quấn một chiếc áo khoác trắng lớn.

Còn Tam gia gia ngậm túi t.h.u.ố.c lá trong miệng, nheo đôi mắt đầy nếp nhăn, vớt một chiếc khăn lông từ chậu tráng men đang nóng hổi, vắt cho ráo nước, áp mạnh chiếc khăn lông còn đang tỏa trắng lên cái đầu tròn của Thiết Chùy.

"A a— Tam gia gia nóng quá!"

"Ai nha, cạo nhiều như còn quen —"

Tam gia gia dùng bàn tay khô khốc bám chặt chiếc khăn lông xoa nắn một hồi, lúc nhấc lên, đỉnh đầu Thiết Chùy bốc lên khói trắng lượn lờ, hệt như chiếc bánh bao lớn mới lò.

Mộng Vân Thường

Khuôn mặt trắng trẻo đáng yêu của tiểu hòa thượng thì nhăn nhúm thành quả dưa muối đầy nếp nhăn, tai đỏ bừng.

Cảnh tượng cơ bản mỗi tháng đều xảy một , những khác sớm quen, chỉ Ngô Kình đến vui sướng khi gặp họa.

"Ha ha— Sư phụ Chùy, cũng ngày hôm nay..."

Dao cạo lớn ngân quang lấp lánh của Tam gia gia lướt qua lướt đầu Thiết Chùy, thể Thiết Chùy dám cử động dù chỉ một chút, chỉ đôi mắt hướng về phía chọn chọn (liếc lên), hừ một tiếng, "Người Khổng Lồ, giỏi thì giữa trưa đừng ăn khoai sọ đào!"

"Hắc— Ta những ăn, còn ăn ba chén. Hôm nay là giúp cho dê ăn, đây là thứ đáng nhận vì trai và lương thiện."

Ngô Kình đắc ý nháy mắt, bước chân lục nhận cửa.

Trên bếp tạm thời dựng trong sân, nồi sắt lớn hầm sườn khoai sọ đang ùng ục ùng ục sôi lên, tỏa mùi hương quyến rũ.

Hứa Đắc Bảo đang ở trong bếp xào rau, lượng miệng ăn tăng thêm ba mươi mấy trong mấy ngày , khối lượng công việc cũng tăng vọt, mỗi đến giờ ăn, mấy cái bếp đều sử dụng hết công suất.

"Ngô Kình, giúp thêm củi , đừng để lửa tắt—" Hắn hét lớn trong bếp.

"Biết —"

Ngô Kình đáp lời, tiện tay ôm một bó củi qua. Hắn xổm xuống , bên trong những khúc xương bắp cháy đen, chỉ còn một chút lửa đỏ hồng. Hắn vội vàng ném thêm mấy thanh củi mới , lò bếp chỉ bốc một chùm khói trắng gây sặc.

Hắn cảm thấy , đưa tay vơ thứ gì thể quạt gió, thế là trực tiếp ghé miệng , sức thổi một cái.

Lửa than văng tứ tung.

Quả nhiên, củi bốc cháy, nồi sắt bếp cũng bắt đầu sôi ùng ục, đẩy nắp nồi rung lên bần bật.

Ngô Kình chống nạnh dậy, đắc ý nhếch môi. Lúc ngẩng đầu lên, bỗng nhiên phát hiện ánh mắt La Ngu như thấy ma.

"Tóc của ..."

Một mùi gì đó cháy khét hậu tri hậu giác (từ từ, chậm rãi) xộc tới. Chóp mũi khẽ nhúc nhích, đồng thời đỉnh đầu truyền đến một trận đau rát.

"Ối trời—"

 

 

 

 

 

Loading...