Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 223: Tinh Dầu Dược Liệu

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:49:09
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc nhà họ La đang trải qua một giai đoạn khó khăn và đầy quyết định quan trọng, thì bên mương nhà họ Hứa, việc di thực cây tuyết tùng núi đang diễn sôi nổi. Chiều hôm đó, cần cẩu bốc bộ tuyết tùng xuống. Hứa Hạ và Hứa Kiến Quốc kiểm tra từng cây một, đó Lưu đội trưởng hậu cần đưa hóa đơn thu mua để Hứa Hạ ký tên.

Lô tuyết tùng đầu tiên tổng cộng 500 cây, đều là những cây lớn từ mười năm tuổi trở lên, mỗi cây cao hơn 6 mét. Đơn giá đương nhiên hề rẻ, dù Hứa Hạ mua lượng ít nhưng giá cả vẫn thể ép xuống quá thấp.

Mấy ngày khi mặc cả, vài thương lượng qua , cuối cùng giá chốt là 480 tệ một cây. Hứa Hạ tổng cộng đặt 1500 cây, tổng giá trị 72 vạn tệ, thanh toán theo từng lô hàng.

Tuy nhiên, hiện tại Hứa Hạ là một tiểu phú bà nắm trong tay hàng chục triệu tệ tiền mặt, hơn nữa tiền hàng tháng thứ hai của nhà họ La cũng sắp chuyển về, thêm hơn 120 vạn tệ sắp tài khoản. Hai khoản bù trừ cho , Hứa Hạ cũng cảm thấy xót xa bao nhiêu.

Lô tuyết tùng kích thước lớn, mỗi cây đều cần sự hỗ trợ của cần cẩu để di thực, tốn nhiều công sức. Dù hai chiếc cần cẩu liên tục tăng tốc, mỗi ngày cũng chỉ thể trồng hơn 30 cây.

Lão hòa thượng Phạn Tâm xẻng đất núi cả một buổi sáng, mệt đến mồ hôi đầm đìa, bực bội trong cũng tiêu tan hết.

Đến ngày hôm , khi tiểu t.ử nhà lôi lên núi, ông kiên quyết chịu.

Ông lấy lý do là đào một ít thảo d.ư.ợ.c cho mấy bệnh nhân núi, đeo cái giỏ trúc lên lưng và chuồn .

Thiết Chùy vẫn còn hào hứng với chiếc cần cẩu lớn, nhưng Hứa Hạ thì khác. Mấy ngày nay, thấy thủ đoạn thần kỳ của vị đại hòa thượng , cô cũng bắt đầu hứng thú với thảo d.ư.ợ.c núi nhà . Cô vác một cái giỏ trúc lên vai và theo .

Dáng Phạn Tâm tuy tròn trịa nhưng khi đường núi nhẹ nhàng như chim én. Nếu Hứa Hạ quen thuộc với đường núi và cơ thể cũng linh hoạt, cô thực sự sẽ lão hòa thượng béo bỏ đến mức thấy bóng dáng.

“Cô bé , chân cẳng quả thực nhanh nhẹn đấy,” Phạn Tâm đặt chiếc giỏ trúc cao nửa xuống bãi đất trống và dừng .

Hứa Hạ lau vệt mồ hôi mỏng trán, : “Ở chỗ chúng ai chút kiến thức về d.ư.ợ.c lý cả. Ngày thường chỉ Thiết Chùy thỉnh thoảng đào mấy loại d.ư.ợ.c thảo kỳ lạ về, tự thấy cũng là mù tịt. Lần theo Đại sư là để mở mang kiến thức.”

“Hắc hắc, Hứa thí chủ, lão nạp từ sớm là mời đến đây tuyệt đối lỗ mà. Cô cứ chờ xem, hôm nay sẽ dạy cô một bài học đàng hoàng.”

Phạn Tâm lấy hai cái xẻng sắt từ trong giỏ, ném cho Hứa Hạ một cái, lập tức về phía sườn dốc ẩm ướt dòng suối chảy qua.

Ông lắc đầu và ngừng xuýt xoa: “Lần lên núi dạo, lão nạp phát hiện núi của cô khắp nơi đều là bảo vật, đáng tiếc là ngoài tên tiểu đồ tham ăn của , căn bản ai hiểu. Hắn tuy chút ít về d.ư.ợ.c liệu, nhưng chỉ đào những thứ ngon miệng để ăn với cơm, càng bào chế, mang về là các cô nấu trực tiếp hết, thực sự là lãng phí của trời.”

Hứa Hạ ngượng nghịu, nghĩ đến củ sâm mập mạp như củ cải hôm qua, khỏi chột mà cầm xẻng theo.

“Hôm nay lão nạp lên núi, chủ yếu là vì loại d.ư.ợ.c liệu .”

Ông chỉ một bụi thảo d.ư.ợ.c rậm rạp bãi đất ẩm ướt gần suối. Bụi cây lớn đến mức một tay ôm xuể, giống như một chậu cây cảnh um tùm nào đó, thoạt như một bụi hẹ dại hỗn độn, chỉ là lá cây to và rộng hơn nhiều. Nhìn kỹ, và rễ của loại thảo d.ư.ợ.c màu đỏ tím nhạt.

“Thảo d.ư.ợ.c to thật, chẳng đào vài cây là thể nấu một nồi .” Hứa Hạ kinh ngạc thốt lên.

Mộng Vân Thường

Phạn Tâm mặt đầy vạch đen, khẩy một tiếng. Hai tay ông thành thục dùng xẻng đào quanh rễ của bụi thảo dược. Không lâu , ông nhấc bộ bụi thảo d.ư.ợ.c khỏi đất.

“Nha đầu cô , giống Thiết Chùy một đức tính thế! Loại t.h.u.ố.c tên là Tần Giao, ích là lá cây, mà là rễ cây.”

Nói , ông rũ bỏ lớp bùn đất bám đầy rễ phiến lá, để lộ bộ rễ đầy đặn, màu nâu nhạt. Ông phẩm chất tuyệt hảo , hài lòng gật đầu, ném giỏ, ý bảo Hứa Hạ cũng đào cùng.

“Dược liệu thông thường công hiệu chính là kiện tỳ tiêu thực, lợi thủy tiêu sưng. khi kết hợp với một d.ư.ợ.c liệu đặc biệt, nó thực sự là một vị thần d.ư.ợ.c thu liễm, bình phục, mờ vết nám, và loại bỏ sẹo.”

Phạn Tâm dứt khoát xẻng một gốc Tần Giao khỏi đất, thản nhiên : “Phương t.h.u.ố.c trị sẹo mà từng nhắc đến, Tần Giao chính là một trong những vị chủ dược.”

Tay Hứa Hạ đang đào thảo d.ư.ợ.c khựng , cô ngượng nghịu đầu , “Cái ... Đại sư, ngài phương t.h.u.ố.c cần bảo mật , thấy điều gì nên ...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-223-tinh-dau-duoc-lieu.html.]

“Thiết—!”

Phạn Tâm trợn mắt, “Phương t.h.u.ố.c đó ba vị chủ dược, phụ liệu mười vị, còn một vị dẫn. Cho dù hết cho cô, thủ pháp bào chế gia truyền của , e rằng cô cũng chỉ thể lực bất tòng tâm mà thôi.”

“À...” Hứa Hạ bĩu môi, tiếp tục nghiêm túc lão hòa thượng lầm bầm.

“Chậc, Tần Giao núi của các cô, bộ rễ thô dài đầy đặn, màu sắc nâu sáng, nhổ khỏi mặt đất mùi d.ư.ợ.c liệu nồng đậm bay đến. Lão nạp khắp nam bắc, cũng hiếm khi thấy loại tươi như thế ...”

Về điều , Hứa Hạ chỉ vờ như thấy, cô nghiêm trang đáp: “ , cũng cảm thấy như . Củ khoai mài dại Thiết Chùy đào về cũng ngon hơn nhiều so với khoai mài bên ngoài.”

Phạn Tâm run râu, nên lời thoáng qua cô hồ ly nhỏ chỉ giả ngây giả dại mặt ông.

ông từng trải, gặp ít ôm giữ bí mật, và ông cũng hiểu rõ một đạo lý: đó là Lý Tiểu Minh sở dĩ sống đến 100 tuổi...

Là vì bớt lo chuyện khác.

Câu , ông luôn khắc ghi trong lòng, tôn thờ như khuôn mẫu.

Ăn ngon uống , chuyện bình an.

Thế là, Phạn Tâm nhanh đặt tâm trí trở với thảo d.ư.ợ.c trong tay, đào giới thiệu cho Hứa Hạ.

“Đây là cây Tục Đoạn thảo, chuyên trị chấn thương, viêm gân cốt, lấy về dùng cho tiểu ca da đen ...” “Đây là Thương Truật, khu phong tán hàn, thông khí và ấm dày...” “Đây là Xuyên Khung, hoạt huyết hành khí, khu phong giảm đau...”

Hứa Hạ lẳng lặng ghi nhớ hình dáng và công hiệu của những loại thảo d.ư.ợ.c . càng , trong lòng cô càng nảy một ý tưởng kỳ lạ.

Nếu hoa thể chiết xuất tinh dầu với công hiệu tuyệt vời, thì d.ư.ợ.c liệu thuộc thực vật, liệu thể chiết xuất tinh dầu ?

“Đại sư, ngài từng trong Trung d.ư.ợ.c cũng thành phần chứa tinh dầu ạ?” Cô kìm nén sự rung động trong lòng, lập tức hỏi.

Lời của Phạn Tâm ngay lập tức giúp cô thông suốt.

“Tự nhiên là . Lão nạp từng một bí phương trị rụng tóc, trong đó vị chủ d.ư.ợ.c chính là Xuyên Khung mà chúng đào , thêm Gừng tươi, rễ Sô đỏ, Hoàng Kỳ..., cùng chưng cất một loại tinh dầu hiệu quả dưỡng phát và bảo vệ tóc tuyệt hảo. Mỗi ngày xoa loại dầu da đầu bằng thủ pháp đặc biệt, quá ba tháng, rễ tóc tự nhiên sẽ dày và dài , mái tóc và rậm rạp.”

“Nếu thêm Hà Thủ Ô cùng chưng cất, còn công hiệu đen tóc, bổ khí dưỡng huyết.”

Về điều , Phạn Tâm ung dung , liền mạch kể nhiều loại d.ư.ợ.c liệu Trung Quốc thích hợp để tinh luyện tinh dầu, ví dụ như Đương Quy, Liên Kiều, Sơn Chi Tử, Hạnh Nhân ngọt, v.v...

Còn Hứa Hạ, , đôi mắt cô càng lúc càng sáng lên.

 

 

 

 

 

Loading...