Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 224: Công Dụng Tuyệt Vời Của Hoa Cam Đắng
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:49:10
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lão hòa thượng núi đào bới cả một buổi sáng, hai cái giỏ trúc đều chất đầy, trong đó nhiều nhất đương nhiên là Tần Giao, loại d.ư.ợ.c liệu cần dùng với lượng lớn.
Phạn Tâm dọn một chiếc ghế đẩu nhỏ giữa sân, đổ bộ d.ư.ợ.c liệu đào về , phân loại và tiến hành bào chế.
Chất lượng của d.ư.ợ.c liệu, ngoài phẩm chất bản của thảo dược, thì thủ pháp bào chế cũng vô cùng quan trọng, như mới thể bảo lưu tối đa d.ư.ợ.c tính của nó.
Ví dụ như Tần Giao , khi rửa sạch và cắt bỏ phần đầu, cần trải qua ngâm rửa bằng nước ấm, vớt để ráo nước thừa, dùng bao tải thoáng khí ủ cho d.ư.ợ.c liệu mềm . Có như mới thể thái nghiêng thành lát mỏng, đặt trong sàng phơi khô.
Hứa Hạ xem lão hòa thượng xử lý d.ư.ợ.c liệu một cách thuần thục, cầm một cuốn sổ nhỏ ghi chép bên cạnh. Ngoài những d.ư.ợ.c liệu hái hôm nay, cô còn hứng thú với phương t.h.u.ố.c mọc tóc mà Phạn Tâm kể.
“Đại sư, dùng mộc tê trầm để đổi lấy một liều phương t.h.u.ố.c sinh tóc đen của ngài ?” Cô chớp mắt, chút nịnh nọt.
Giờ lão hòa thượng quả thực tài năng trong lĩnh vực y lý, Hứa Hạ đương nhiên sẽ bỏ qua bất cứ cơ hội nào để 'moi' bí kíp. Tuy nhiên, quyền sở hữu tri thức cần tôn trọng, vì thế cô chỉ thể dùng thứ ông thích nhất là mộc tê trầm để dụ hoặc.
Phạn Tâm dùng d.a.o nhỏ gọt bỏ tạp chất rễ Tần Giao, hờ hững nhướng mắt, thở dài thườn thượt:
“Hứa thí chủ , cô thật sự coi lão nạp như con lừa kéo cối xay của đội sản xuất ...”
“Thôi , phương t.h.u.ố.c cũng là do lão nạp vô tình trong lúc vân du giang hồ, tặng cho cô cũng .”
Hứa Hạ tuy kinh ngạc, nhưng vẫn chút ngại ngùng, “Đại sư, ngài thực sự cần thù lao ? Không cần tiết kiệm tiền cho .”
“Thiết, lão nạp cũng thể mỗi tháng công nhận ba viên mộc tê trầm . Dù cũng chỉ là một phương thuốc, trong bụng lão nạp còn nhiều.”
Thịt mỡ mềm mại mặt Phạn Tâm khẽ rung rinh, dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt, “Nghe ý của Hứa thí chủ , là chiết xuất tinh dầu từ các loại thảo d.ư.ợ.c Trung Quốc công hiệu đặc biệt ?”
Hứa Hạ gật đầu, ôm cuốn sổ nhỏ lòng, “Đại sư đấy thôi, khi tất thủ tục đất đai, đầu năm , chúng sẽ xây một nhà máy chế biến ở phía tây ngọn núi . Hoa hồng núi, cùng với tuyết tùng di thực, đều là nguyên liệu thô để gia công tinh dầu và thủy lộ (hydrosol).”
“ hai loại tinh dầu thì quá ít, gần đây cũng đang nghiên cứu xem thể thêm loại mới nào nữa ...”
Phạn Tâm cúi đầu trầm tư một lúc lâu, đột nhiên ngẩng lên, nghiêm trang phân tích giúp Hứa Hạ: “Hoa hồng thể kháng lão hóa da, tuyết tùng thể thu liễm dịu, còn phương t.h.u.ố.c của thì là sinh tóc đen. Nói như , quả thực một loại thảo d.ư.ợ.c khác tiến cử cho cô.”
“Là gì ạ?” Mắt Hứa Hạ sáng lên, lập tức hứng thú.
“Thật mấy ngày nay lão nạp cũng đang suy nghĩ về việc dùng t.h.u.ố.c của La tiểu hữu...”
“Trong đó một vị, chính là Chỉ Xác Hoa. Nó công hiệu đặc biệt xuất sắc trong việc thúc đẩy tái tạo mô, mờ vết nám, vết sẹo, và bản nó còn là một loại thực vật hương liệu, hàm lượng tinh dầu cao hơn nhiều so với các loại thảo d.ư.ợ.c Trung Quốc thông thường.”
Mộng Vân Thường
“Chỉ Xác Hoa?” Hứa Hạ chút nghi hoặc, cái tên khá xa lạ.
Phạn Tâm sảng khoái, dường như hiểu điều cô băn khoăn, giải thích: “Chỉ Xác Hoa là cách gọi trong Trung y, nếu đổi tên khác, cô sẽ ngay thôi.”
“Quýt sinh ở Hoài Bắc thì gọi là Chỉ. Loại Chỉ Xác Hoa , thực chính là Khổ Hoa Cam mà chúng , phương Nam thường gọi là cây cam đắng.”
Nghe , Hứa Hạ liền hiểu , nhưng cho cùng, cô cũng chỉ qua tên, sự hiểu về loại thực vật vẫn còn ít.
Lão hòa thượng tiếp tục lắc đầu phổ cập khoa học, “Cây cam đắng là giống lai giữa bưởi và quýt. Ngoài quả ăn , nó thể coi là là bảo vật. Quả chín thể chế thành Chỉ Thực, quả chín thu hoạch thể chế thành Chỉ Xác, ngay cả Chỉ Xác Hoa cũng là một vị t.h.u.ố.c .”
“Tinh hoa chiết xuất từ Khổ Hoa Cam tính ôn hòa, chỉ thể trị sẹo mờ nám, mà còn hiệu quả kỳ diệu đối với vết rạn da sinh trong quá trình phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i và sinh nở. Thời xưa, dân gian thường phụ nữ nghiền nát Khổ Hoa Cam , trộn với mỡ cừu, mỗi ngày đắp một lớp mỏng lên bụng, hiệu quả .”
Khóe miệng Hứa Hạ càng càng nhếch lên, cô vội vàng lấy cuốn sổ nhỏ ghi chép bộ lời lão hòa thượng . Qua lời giới thiệu của ông, cô thật sự hứng thú lớn với cây cam đắng .
“Ha ha, , càng lúc càng cảm thấy giữ lão nạp núi là một chuyện chỉ lời lỗ !”
Phạn Tâm đắc ý ngẩng đầu, đôi mắt híp thành một đường, lớp mỡ bên cạnh chèn ép , trông càng nhỏ hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-224-cong-dung-tuyet-voi-cua-hoa-cam-dang.html.]
“Đa tạ Đại sư.”
Hứa Hạ cũng tươi, ánh mắt cô long lanh như chứa đầy một vũng nước sáng. Lời cảm ơn của cô là thật lòng. Cô đặt cuốn sổ xuống, cầm lấy con d.a.o nhỏ, vụng về bắt chước Phạn Tâm xử lý d.ư.ợ.c liệu.
Chỉ là Phạn Tâm lòng gật đầu, còn kịp khen vài câu, sắc mặt đột nhiên hoảng hốt:
“Trời ạ, tiểu tổ tông, cô nhẹ tay một chút! Một nhát d.a.o xuống mất nửa rễ , trong nhà mỏ vàng cũng thể phá như ...”
“À, thấy ngài cũng cắt bỏ những rễ tạp mọc mà...”
“Lão nạp cắt là rễ tạp, cái cô cắt là cây đấy!!”
“À...”
“Cô cô cô... Ngộ tính của cô còn bằng Thiết Chùy!”
Làm tiểu d.ư.ợ.c đồng nửa nén hương, Hứa Hạ Phạn Tâm chút nương tình đuổi . Ngược , Mạnh Bắc Dã, đó đến giúp, kỹ năng nhanh nhẹn. Anh thường xuyên dẫn đội ngoài nên ít nhiều cũng hiểu một chút kiến thức thảo d.ư.ợ.c khẩn cấp dã ngoại và một thủ pháp xử lý thảo d.ư.ợ.c đơn giản.
Mấy ngày nay đều lên núi xem náo nhiệt, chỉ Phạn Tâm dặn dò dùng sức quá mạnh nên khi cho tiểu bò cái ăn xong, về sân tìm việc gì đó .
Không lâu , cùng lão hòa thượng bào chế xong bộ thảo d.ư.ợ.c hái hôm nay, thứ cần thái thì thái, thứ cần phơi thì phơi, thứ cần thì .
Bào chế xong d.ư.ợ.c liệu, Mạnh Bắc Dã dọn dẹp sân sạch sẽ. Phạn Tâm hài lòng gật đầu, vẻ mặt hớn hở vì học trò dễ dạy. Sau đó ông thoáng qua Hứa Hạ đang bên cạnh ăn kẹo táo gai, vẫy tay gọi cô .
“Cô tuy thiên phú trong việc bào chế thảo dược, nhưng thấy dáng cô khỏe khoắn, tay chân linh hoạt lực, lẽ trong thủ pháp xoa bóp, cô thể thông suốt vài phần mấu chốt. Đến đây, xem lão phu thế nào.”
Phạn Tâm bảo Mạnh Bắc Dã yên mặt, một tay véo cổ tay trái của , hiệu cho Hứa Hạ nắm lấy cổ tay khỏe mạnh còn của .
“Đầu tiên là mặt cổ tay , chỗ lõm của gân duỗi ngón tay, đây là huyệt Dương Trì. Dùng mặt trong ngón tay cái ấn huyệt vị, dùng lực khéo léo ấn điểm...”
Ông linh hoạt động tác ngón tay, thủ pháp của Hứa Hạ bên , mắt nở nụ , “Ai, đúng... Chính là như , tồi, cứ ấn theo tần suất , tiếp tục...”
“Tiếp theo là huyệt Dương Cốc giữa mỏm xương trụ và xương tam giác, dùng thủ pháp tương tự ấn điểm 80 ...”
Hứa Hạ ngậm kẹo táo gai trong miệng, lời khen hiếm hoi của lão hòa thượng, cô, đả kích nặng nề, lập tức lấy tự tin, nghiêm túc học theo thủ pháp độc môn của lão hòa thượng.
Hai tay cô áp sát bàn tay to của Mạnh Bắc Dã, lúc thì ấn điểm nhẹ nhàng, lúc thì xoa vuốt, dần dần, nhiệt độ từ bàn tay to khớp xương rõ ràng trong tay cô từ từ tăng lên.
Kết hợp với lời giải thích của Phạn Tâm, cô chỉ cảm thấy là thủ pháp của vô cùng xuất sắc, ấn trúng chỗ quan trọng.
“Ha ha, xem quả thực chút thiên phú...” Hứa Hạ vẻ mặt đắc ý, nheo cả mắt, tiếp tục cắm đầu ấn bóp.
Chỉ lão hòa thượng véo eo, vẻ mặt khó hiểu đối phương vẻ mặt từ cổ tay hồng lên đến tận vành tai hồng ấm áp.
Thủ pháp thực sự sức mạnh lớn đến ?