Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 264: Vị thần duy nhất trong giới bánh bao
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:49:57
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng qua tâm trí Tư Nam Tinh đặt bàn ăn, lẽ cô còn chẳng rõ Hứa Hạ gì, liền vội vàng nhét một miếng bánh bao miệng.
Cao Nguyên định khuyên một câu đành ngậm miệng, chỉ hy vọng vị đại tiểu thư nuông chiều từ bé nhà đừng nôn tại chỗ, l..m t.ì.n.h huống khó xử.
Thế nhưng cảnh tượng dự đoán xảy , Tư Nam Tinh nuốt một miếng xuống, hai má phồng lên như sóc con, nhai nhai nhai.
Nhìn đôi mắt nhỏ lấp lánh , cô cảm thấy khá ngon?
Cao Nguyên thấy lạ, lắc đầu sang cũng cầm lấy chiếc bánh bao c.ắ.n một miếng.
miệng, liền hiểu vì Tư Nam Tinh biểu cảm đó.
Nếu với đây là nhân củ cải, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng tin bánh bao nhân củ cải thể ngon đến thế.
Vỏ bánh bao mềm như mây, lên men đủ, bên trong dường như thêm chút mỡ heo, khá mềm mại và độ đàn hồi, kéo còn thể tạo thành sợi.
Phần củ cải sợi bên trong hẳn xào qua, chút mùi hôi vị cay nào, tự mang một vị ngọt thanh tự nhiên, còn hút đầy vị tươi ngon của tôm khô, mềm mại đậm đà, nước sốt sánh đặc, hành lá xanh biếc điểm xuyết bên trong, ăn một miếng xuống thơm ngon, vị tươi đầy đủ.
Quách Hữu Cương bên cạnh ăn một miếng xong cũng tấm tắc khen ngợi, “Hứa tổng, món bánh bao củ cải nhà ngài quả là tuyệt hảo, hồi nhỏ nhà nghèo, già cũng thường xuyên cho chúng ăn, nhưng so với cái thì kém một chút .”
Tiểu Nhậm và Tiểu Trương ở bàn bên , mỗi ôm một chiếc bánh bao ăn ngấu nghiến lời nào, chỉ liên tục gật đầu, rõ ràng cũng cực kỳ yêu thích hương vị .
Sợ vài vị khách ngại ngùng, Hứa Hạ dùng muỗng lớn múc cho mỗi một bát canh sườn khoai sọ, :
“Củ cải núi chúng năm nay quả thực lớn lên , ăn sống cũng ngọt, chút mùi lạ nào, hơn nữa tay nghề đầu bếp nhà chúng quả thực tệ, món bánh bao củ cải sợi nhiều , đám trẻ núi đều ăn đủ.”
Tư Nam Tinh cuối cùng lọt vài phần đối thoại bàn, cuối cùng cũng nếm mùi vị, trời ơi, đây là bánh bao củ cải!
Miệng cô vẫn còn nhét đầy, ngơ ngác chiếc bánh bao c.ắ.n nửa chừng trong tay, giống như một con cá trê.
Củ cải thể ngon đến thế ? Vậy những thứ cô ăn đây là gì!
Lúc Hứa Hạ múc một bát canh đưa qua cho cô, cô vội vàng nhận lấy lời cảm ơn, ngượng nghịu dùng muỗng uống một ngụm.
Đôi mắt tròn xoe lập tức sáng lên.
Canh ngon quá, vị ngon mang một vị ngọt khác so với bánh bao củ cải.
Khoai sọ mềm mại gần như hòa quyện nước canh màu trắng ngà, tất cả vị ngọt tự nhiên của nguyên liệu nấu ăn đều hầm canh, hòa lẫn với mùi thịt đậm đà, miệng trơn tru, mượt mà.
Cắn một miếng khoai sọ nhỏ xinh, trắng trẻo, béo múp, mềm dẻo, tan chảy ngay khi nhấp đầu lưỡi.
Ngon quá ngon quá.
Tư Nam Tinh lập tức biến thành con chuột hamster nhỏ chỉ nhét đồ ăn miệng, tiếp tục nhai nhai nhai.
Sườn còn ăn xong, món gà trống nhỏ xào ớt cay tươi ngon múc đến.
Cô cay đến xuýt xoa hít hà, nhịn mút sạch cả xương gà.
Nó thơm quá.
Cao Nguyên tuy bản cũng ăn đến mồ hôi đầy đầu, nhưng thấy Tư Nam Tinh khác biệt so với thường ngày bên cạnh, trong lòng cũng chút ngạc nhiên.
Đại tiểu thư nhà họ, từ bao giờ ăn như .
Ngay lúc Tư Nam Tinh cay đến mắt đờ đẫn, tai bốc khói, may mắn món bánh trôi nhỏ ủ rượu hoa hồng kỷ t.ử đen ngọt ngào dọn lên bàn, cô sốt ruột bưng một bát đến.
Nóng hổi uống một ngụm xuống, đầu lưỡi run lên, sảng khoái đến tận đỉnh đầu.
Hơi nóng kích thích đến chân lưỡi đều chút tê dại, nhưng ngay đó vị ngọt thanh và mùi rượu liền tràn ngập khoang miệng.
Bữa cơm ăn thật là thăng trầm, lật đổ cả trời đất.
Tư Nam Tinh thở phào một nhiệt khí, dễ chịu.
Bụng tuy no căng, nhưng canh vẫn thể uống thêm một bát.
Thế là Tư Nam Tinh ngượng ngùng thêm đầy một chén, tự cầm muỗng nhỏ từ từ uống, chỉ đầu lưỡi, trong lòng cũng ngọt ngào.
Bụng no, tâm trí liền nhịn bắt đầu phát tán bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-264-vi-than-duy-nhat-trong-gioi-banh-bao.html.]
Cô nhai bánh trôi mềm mại, đưa mắt sang bàn bên cạnh.
Trong lòng giống như một con nai con, loảng xoảng loảng xoảng nhảy loạn xạ, lặng lẽ hét lên trong lòng.
“Trời ơi, bảo bối của ăn cơm cũng đáng yêu quá , giống thỏ con thế !”
“Sắc của công chúa Tiểu Ngư hôm nay cũng hoạt động bình thường!”
“Bảo bối của dù chỉ nửa khuôn mặt, cũng là sự tồn tại thể đ.á.n.h bại tức thì đám dưa vẹo táo nứt ngoài !”
“Muốn trượt cầu trượt lông mi bảo bối quá ~”
“Kẻ nào ngôi nhất định thấy mắt của bảo bối Tiểu Ngư của !”
Tư Nam Tinh mắt bốc lửa tình, ngây ngốc La Ngu đang ăn cơm từng miếng nhỏ ở đối diện, ngay cả bánh bao tay cô cầm cô cũng cảm thấy đặc biệt trắng trẻo mập mạp, đến ngây .
“Ai bánh bao củ cải hôi, bánh bao củ cải thật sự quá ngon!”
Mộng Vân Thường
“ nguyện xưng bánh bao củ cải là vị thần duy nhất trong giới bánh bao!”
Có lẽ là ánh mắt của Tư Nam Tinh quá nóng bỏng, Ngô Kình bên cạnh La Ngu lập tức nhạy bén bắt nguồn nhiệt ý .
Cậu nhét nốt nửa chiếc bánh bao còn miệng, mặt mày khó chịu đầu .
Ánh mắt hung ác thiện ý lập tức quét từ xuống Tư Nam Tinh đang đỏ bừng mặt.
Cô bé nhà họ Tư đang cái gì ?
Tư Nam Tinh sửng sốt cả , đôi mắt tràn đầy nhu tình cũng lập tức cứng đờ, vội vàng rụt ánh mắt , ngón chân bấu chặt xuống đất, giả vờ tiếp tục uống chè trong chén.
Còn Cao Nguyên bên cạnh Tư Nam Tinh cũng lập tức đối diện với ánh mắt của Ngô Kình.
Hai lời nào, nhưng trong khoảnh khắc giao lưu ánh mắt, dường như điều gì đó.
Không cần nhiều, cả hai đều nhận phận của đối phương.
Đặc biệt là Cao Nguyên, giờ phút cuối cùng xác nhận đàn ông tóc ngắn mặt chính là phó lãnh đạo trướng thủ đoạn tàn nhẫn của nhà họ La, Ngô Kình.
Anh sắc mặt phức tạp, khẽ gật đầu với đàn ông đối diện, tỏ ý kính trọng.
Còn Ngô Kình “hừ” một tiếng, ánh mắt lạnh băng , tiếp tục đưa tay cầm lấy một chiếc bánh bao ăn ngấu nghiến.
Cậu còn rõ ý đồ chuyến của nhà họ Tư là gì, rốt cuộc ẩn giấu tiểu tâm tư thể để khác .
Đương nhiên lười biếng cho hai sắc mặt .
Đặc biệt là vị đại tiểu thư nhà họ Tư , là một con điên ngày ngày giả thần giả quỷ, vặn hợp thành một cặp với tên vị hôn phu điên suốt ngày lăng nhăng của cô .
Họ đến cái thôn nhỏ chim thèm ỉa thể chính sự gì chứ.
“Ngô Kình...”
La Ngu uống một ngụm bánh trôi ủ rượu ngọt ngào, Ngô Kình đang cau mày, “Hôm nay kỳ lạ thế?”
Ngô Kình miệng nhét đầy bánh bao, hừ hừ hai tiếng.
Tuy nhiên, một miếng bánh bao mắc kẹt trong cổ họng, trong khoảnh khắc, dường như nắm bắt điều gì đó.
Cậu đầu xem xét bàn bên cạnh, bảo vệ vẻ mặt khổ sở và vị đại tiểu thư nhà họ Tư lén lút.
Đã rõ .
Chắc chắn là do vị đại ca bệnh lao của cô sắp bại lộ !