Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 269: Lão Xuyên Tử bị bệnh

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:50:06
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ là trong lòng hổ thẹn, Tư Nam Tinh vốn dĩ chỉ tính toán đóng giả thực tập sinh, giờ thật sự theo đoàn đội Tư Phát bắt đầu điều tra thực địa, nghiêm túc vai trò cái đuôi nhỏ của .

Nói đến, chuyên ngành đại học của cô là thiết kế, tuy thiên về thiết kế nghệ thuật, nhưng kỳ thật cũng thể dính líu đến quy hoạch một chút, nếu cũng thể đưa đến Tư Phát tạm giữ chức.

Lúc thật sự chăm chỉ việc, ngay cả Cao Nguyên cũng chút bất ngờ.

Đại tiểu thư tiến bộ, tự nhiên sẽ ngăn cản.

Còn về phía Hứa Hạ, cô song hành hai tuyến, một mặt thường xuyên kết nối với đội ngũ Tư Phát, nhanh chóng thúc đẩy bản phác thảo phương án quy hoạch, mặt khác, núi cũng tiếp tục tiến hành một công trình lớn.

Hiện tại cây đào và cây sung núi rụng hết lá, nếu sang năm cây kết quả nhiều , nhất định tiến hành tu bổ khi mùa xuân đến.

Hơn nữa cành cây sung cắt tỉa thể trồng thứ hai, dễ sống.

Tuần Hồ Quân Vĩ tiến hành huấn luyện cơ bản cho công nhân núi, cành nào nên cắt, cành nào nên giữ, những rõ ràng.

Dưới sự chỉ đạo của , công nhân chia thành hai nhóm, một nhóm phụ trách cắt tỉa, một nhóm phụ trách trồng, thế là ngọn núi mấy ngày yên tĩnh bắt đầu náo nhiệt.

Còn Hứa Hạ thì dẫn những còn núi nhà lồng hái dâu tây.

Đợi thêm một thời gian, dâu tây Tuyết Hương núi một nữa chín rộ nhiều, đừng tổng cộng đến một mẫu đất Tuyết Hương, sản lượng thật sự chút vượt quá tưởng tượng.

Đợt vẫn như cũ, chuẩn đặt hàng trong nhóm khách hàng, thống nhất kéo đến huyện thành để bán.

Chẳng qua hôm nay Hứa Hạ mới bận rộn trong nhà lồng một lát, một con ch.ó đen to lớn với bộ lông đen nhánh bóng loáng liền vội vàng chạy .

Hắc Đản với một bên tai cụp xuống dùng răng kéo kéo ống tay áo của Hứa Hạ, bốn cái móng vuốt bất an chấm chấm mặt đất.

“Làm gì, Hắc Đản, ăn dâu tây ?”

Hứa Hạ nắm một quả dâu tây to bằng nắm tay trẻ con đưa phía , chú ý đến đôi mắt nóng như lửa đốt của Hắc Đản.

“Hửm?”

Hứa Hạ phát hiện Hắc Đản luôn thích ăn dâu tây những lập tức nhận lấy, ngược càng thêm dùng sức kéo rách tay áo cô.

“Làm ?”

Cô buông rổ trong tay xuống, , cuối cùng cũng nhận thấy sự khác thường của Hắc Đản.

Thấy Hứa Hạ cuối cùng cũng qua, Hắc Đản lập tức ngậm góc áo cô kéo bên ngoài.

Lúc sắc mặt Hứa Hạ cũng trở nên nghiêm túc và căng thẳng hơn, cô chạy theo nó một mạch, cuối cùng thấy Lão Xuyên T.ử đang bò ở bờ ao đỉnh núi, mắt lờ đờ.

“Ngao ngao ——”

“Ngao ngao ngao ——”

Năm con sói con hiện giờ hình lớn hơn vài phần, tuy vẫn giống ch.ó con, nhưng dựng tai nhọn uy thế.

Thấy Hứa Hạ và Hắc Đản cuối cùng cũng chạy đến, chúng nó đang lo lắng cũng bắt đầu chi chi kêu loạn.

Lão Xuyên T.ử ...

Hứa Hạ lo lắng sốt ruột xổm xuống, vỗ vỗ đầu to của nó.

Lão Xuyên T.ử chỉ chậm rì rì mở mắt, đảo lộc cộc, cả một bộ dáng lười biếng, động đậy.

Hứa Hạ nhíu mày, âm thầm truyền cơ thể nó một tia linh khí.

Lão Xuyên T.ử chỉ hữu khí vô lực động đậy mí mắt, vẫn dậy.

Nhìn thấy bộ dáng , trong lòng cô khỏi lộp bộp một tiếng.

Hỏng .

Mộng Vân Thường

Theo lời tam gia gia , Lão Xuyên T.ử 28 tuổi, quả thật xem là một con lừa già trường thọ, thể nuôi đến bây giờ thật dễ dàng.

Ngay cả linh khí cũng tác dụng, lúc sẽ thật sự sắp qua khỏi chứ...

“Các ngươi ở đây trông chừng nó, tìm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-269-lao-xuyen-tu-bi-benh.html.]

Hứa Hạ một nữa lên, hít một , dặn dò Hắc Đản và mấy đứa nhỏ một tiếng, liền vội vàng chạy xuống chân núi.

Không lâu , tam gia gia, Lưu Thái Nhất cùng Phạn Tâm ba lão gia hỏa tề tựu một đường, cùng Hứa Hạ lên núi tìm Lão Xuyên Tử.

Đến nửa đoạn Lưu Thái Nhất sức lực xương cốt già yếu chịu nổi, Hứa Hạ trực tiếp một tay cõng lên, gần như là khiêng lên núi.

Chân cẳng tam gia gia kỳ thật cũng nhanh nhẹn, may mắn Phạn Tâm tuy béo, nhưng tương đối linh hoạt, nửa đỡ nửa dìu cũng đưa lên.

Khó khăn lắm mới lên đến đỉnh núi, tam gia gia còn kịp thở, thấy Lão Xuyên T.ử đang mặt đất nhắm mắt liền nước mắt lưng tròng.

“Xuyên T.ử ...”

Ông lảo đảo nhào qua, ôm lấy đầu to lông xù của nó, vuốt tai lau nước mắt.

Còn Lưu Thái Nhất Hứa Hạ khiêng lên càng suýt chút nữa thở nổi, khó khăn lắm mới đặt chân xuống đất, cũng trời đất cuồng, “Ai da...”

“Lưu đại phu, xin ạ, nhanh...”

Tuy rằng đ.á.n.h giá vị lão thú y tám phần cũng là bó tay, nhưng chuyện quá khẩn cấp, Hứa Hạ cũng chỉ thể còn nước còn tát.

Ít nhất là để ông xem rốt cuộc là bộ phận nào cơ thể vấn đề, là các cơ quan suy kiệt, ch**ết già tự nhiên.

Lưu Thái Nhất đỡ eo định , lúc mới vội vàng xách hòm t.h.u.ố.c qua, đối với Lão Xuyên T.ử đang hữu khí vô lực mặt đất gõ gõ đập đập, tay sờ từ đầu đến chân.

Qua một hồi lâu, ông mới tháo ống bệnh tai xuống, vẻ mặt cổ quái.

“Lưu đại phu, ?” Hứa Hạ lập tức hỏi.

“Chậc... Chuyện lạ...”

Lưu Thái Nhất gãi râu tóc lấm tấm bạc của , “Ta... Thật sự thấy chút bệnh tật nào.”

“A?”

Hứa Hạ ngây , nước mắt tam gia gia cũng ngừng trong hốc mắt, trừng mắt về phía , chuyện gì thế ?

“Con lừa già tuổi thì lớn thật, nhưng tim đập hữu lực, lưỡi hồng nhuận, ánh mắt cũng tan rã...”

Lưu Thái Nhất nhíu mày vài câu, vẫn còn chút khó hiểu, “Quái lạ, theo thấy, cũng chỉ thể là Lão Xuyên T.ử tuổi cao, chân cẳng còn khỏe như , tự nhiên liền lười biếng một chút...”

Nói trắng hơn, là ăn no rửng mỡ, sống quá thoải mái.

lời Lưu Thái Nhất mặt mũi , dù lừa cũng cần giữ thể diện.

Cũng Lão Xuyên T.ử hiểu lời Lưu Thái Nhất , nó nghiêng đầu mở mắt chớp chớp, từ lỗ mũi thở hai luồng khí thô.

Sau đó nữa đổi sang một tư thế thoải mái rạp xuống đất, m.ô.n.g đối diện , cái đuôi thỉnh thoảng quét qua quét .

“...” Tam gia gia nước mắt còn lau khô lập tức ngậm miệng.

“...” Hứa Hạ Lưu Thái Nhất râu tóc bạc phơ đang đỡ eo nhăn nhó, cũng khỏi chột vài phần.

Ngay cả Hắc Đản ánh mắt sáng ngời cũng cụp lưỡi xuống, nhấc móng đạp một cái cái m.ô.n.g béo của Lão Xuyên Tử, chút vô ngữ.

“Ha ha, may mà chỉ là hoảng sợ một hồi...” Lưu Thái Nhất khoát tay, thu dọn dụng cụ, dặn dò Hứa Hạ: “Hai ngày vẫn là quan sát là chính , thể ăn thể uống thì thành vấn đề.”

“Được.” Hứa Hạ sờ sờ tai lông xù của Hắc Đản, “Nghe thấy , nếu Lão Xuyên T.ử ăn cơm uống nước, ngươi liền nhanh chóng đến báo cáo.”

Hắc Đản cọ cọ tay Hứa Hạ, tỏ vẻ nhận .

mặc kệ thế nào, loạn một hồi, tóm là xác nhận Lão Xuyên T.ử hẳn là nguy hiểm đến tính mạng, tất cả thở phào nhẹ nhõm.

 

 

 

 

 

Loading...