Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 300: Nông Trại Nhà Họ Hứa Lên Kệ (Thượng Tân)
Cập nhật lúc: 2025-12-06 11:41:17
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo yêu cầu của Hứa Hạ, Chung Lâm tạo ba đường liên kết sản phẩm.
Thứ nhất là 【Đông Phiến Hoang Dã】, giá bán 4.000 tệ một lạng, tồn kho 99 kiện.
Thứ hai là 【Đông Phiến Hoang Dã (Tinh Phẩm)】, giá bán 8.000 tệ một lạng, tồn kho 25 kiện.
Cuối cùng là 【Đông Phiến Hoang Dã (Lá Vụn)】, giá bán 2.000 tệ một lạng, tồn kho 5 kiện.
Loại lá vụn là sự pha trộn giữa lá vụn tinh phẩm và lá vụn thông thường. Ngoại trừ hình thức mắt bằng, chất lượng uống gần như khác gì lá nguyên, tính cạnh tranh về giá cực cao, mua chính là lời to.
Sau khi xác nhận kỹ lưỡng về tồn kho và giá cả với Hứa Hạ, Chung Lâm mới nhấn xác nhận và thiết lập cho sản phẩm lên kệ đúng giờ ngày mai, đồng thời thông báo một tin nhắn chung trong nhóm khách hàng.
【Khách Hàng Số Một Trang Trại Nhà Họ Hứa - Mèo Con Bản Thể】: “Đinh đong đing, mèo con tới đây, những bạn nhỏ quen thuộc đều , mỗi mèo con xuất hiện, đều mang theo tin nha ~”
“Ngày mai tiệm chúng sẽ tiến hành hoạt động lên kệ định kỳ. Về tình hình sản phẩm tạm thời tiết lộ, chỉ thể sản phẩm mới đắt nha, xin các vị khách hàng giữ chặt ví tiền, cẩn thận mua sắm.”
“Vì là lô hàng đầu tiên, nên tồn kho ít. Mèo con thiết lập chỉ những khách hàng cũ từng lịch sử mua sắm ở tiệm mới thể đặt hàng. Thời gian lên kệ là sáng mai, thời gian cụ thể tiết lộ, ai duyên sẽ mua . Một nữa nhấn mạnh, xin hãy lượng sức mà , cẩn thận mua sắm.”
Một hòn đá ném xuống gây sóng lớn, nhóm khách hàng yên tĩnh một thời gian cuối cùng cũng sôi nổi hẳn lên.
【Trời ơi trời ơi cuối cùng cũng chờ lên kệ!】 【 mắt cứ giật liên tục, hóa là sắp tốn tiền .】 【Ở nghĩ chuyện quá , thấy và mua là hai chuyện khác . Chưa đến giao diện thanh toán là tim thể yên .】 【Run rẩy quá, ngay cả Đại nhân mèo con còn đắt, chắc chắn là giá trời ...】 【Đắt một chút , loại bỏ một đám thẻ ngân hàng đủ hạn mức, cơ hội cướp hàng của chẳng sẽ nhiều hơn .】 【Câm miệng , mấy kẻ tiền đáng ghét .】
Một thông báo của Mèo Con lập tức khiến cơn thèm của khách hàng trong nhóm kích thích, xoa tay hầm hè, chuẩn ngày mai tay tranh giành.
Hứa Hạ xách ấm ngoài, tiếp thêm nước bốn . Nước vẫn trong vắt ánh vàng như mới, hương vị vẫn ngọt thanh thơm ngào ngạt, hương thơm hề giảm.
Không lâu , Hứa Hạ thấy tiếng còi xe lớn từ xa ngoài cổng thôn vọng đến, tiếng gầm rú từng hồi.
“Tới .”
Cô đặt chén trong tay xuống, cầm lấy mũ khỏi cửa.
Chiếc xe việt dã cao lớn oai phong dẫn đầu đoàn xe tải, Hồ Quân Vĩ chờ sẵn ở cửa thôn, chỉ huy hàng loạt xe tải lớn phía chiếc xe việt dã về phía chân núi.
Còn chiếc xe việt dã lập tức chạy đến cửa tiểu viện nhà Hứa Hạ, dừng . Kha Dương vỗ ống quần bước xuống từ ghế phụ, nâng kính râm lên nhe răng .
Hứa Hạ sang, vẻ mặt lập tức trở nên trêu chọc.
À nha, tóc đỏ biến thành tóc xanh, nhóc Kha Dương cũng thời trang phết.
“Tiểu Kha, vất vả dọc đường, ăn cơm đúng , để cơm sáng cho các , ăn một chút .”
“Hắc hắc, cảm ơn chị, bụng em đang đói meo đây.”
Ăn cơm hộp suốt ba ngày, ăn đến mức sắc mặt sắp xanh hơn cả đầu .
Nếu nhớ đến bữa cơm , thể đến sớm hơn nửa ngày như . Kể từ ăn một bữa ở đây, Kha Dương liền nhớ mãi quên.
Cậu nhanh chóng theo sân, tài xế theo sát phía .
Hứa Hạ sắp xếp cho họ bàn nhỏ, phòng bếp báo với Hứa Đắc Bảo, quẩy và sữa đậu nành hâm nóng là .
Bên , Kha Dương rửa mặt và tay vòi nước, nhíu mày đ.á.n.h giá bộ quần áo nhăn nhúm như dưa muối cũ kỹ của , vuốt mái tóc xanh sáng bóng phía đầu. Chạy xe suốt chặng đường , thật sự đủ luộm thuộm.
Cơm còn tới, miệng khô lưỡi khô, xách ấm bàn lên, rót một ly uống cạn bụng.
Trà chắc để một lúc, chỉ còn ấm, nhưng nhập khẩu vẫn ngọt thanh sảng khoái. Nuốt xuống còn thấy sảng khoái, dường như là núi rừng cơn mưa, tươi mới rực rỡ, nhưng khi nếm kỹ dư vị, như trải qua năm tháng dài lâu, là sự tao nhã và bền bỉ thời gian mài giũa.
Trà thật đặc biệt.
Kha Dương vén nắp ấm ghé mắt , lá bên trong khác xa so với lá bình thường, thoạt như một nắm cành khô lá mục trực tiếp đào từ trong rừng cây, nhưng quan sát kỹ, thể phát hiện hoa văn lá chút giống bình thường.
Đây là loại gì? Chưa từng thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-300-nong-trai-nha-ho-hua-len-ke-thuong-tan.html.]
Cậu chỉ nó ngon.
Chưa kịp nghiên cứu , Hứa Hạ bưng hai chén sữa đậu nành nóng hổi đến. Hứa Đắc Bảo nóng chảo dầu, cho phần bột còn thừa buổi sáng , thuần thục ném nồi. Thanh bột dài lập tức phồng lên trong chảo dầu, nổi lên tầng cùng.
Chỉ vài phút, những chiếc quẩy béo tròn khỏi nồi, hương thơm lan tỏa.
Trong buổi sáng lạnh lẽo và mệt mỏi , một chén sữa đậu nành tươi đặc sánh như , chấm chiếc quẩy mới lò giòn tan trong. Chiếc quẩy giòn xốp hút no sữa đậu nành tươi, lập tức bùng nước sốt trong miệng, ấm áp thơm nồng đầy miệng, cần cũng dễ chịu đến nhường nào.
Kha Dương lập tức quên hết chuyện nhỏ , kịp lời cảm ơn, một miếng quẩy bùng nước dồn miệng.
Hứa Hạ bưng mấy món dưa muối nhỏ từ phòng bếp : củ cải và dưa leo chua cay hồng hào tươi non, dưa muối dưa góp mặn mà ngon miệng, còn cố ý dùng sa tế và dưa muối thái sợi trộn với hành lá cho họ, dùng cái ăn kèm với quẩy và sữa đậu nành là thích hợp nhất.
Bữa sáng nông gia đơn giản nhất, nhưng Kha Dương ăn đến mức quả thực rơi lệ.
Quả nhiên vẫn là Dã hưởng thụ cuộc sống, nếu ngày nào cũng ăn một bữa như thế , bảo vác phân trâu cũng cam tâm tình nguyện.
Ăn uống no nê, Hứa Hạ pha cho họ một ấm mới để tráng miệng.
“Tiểu Kha, thật sự là nhờ , nếu dùng gấp đôi tiền, sợ là cũng mua loại cam khổ quy cách .”
“Hải, chị, một nhà hai lời, chỉ là tốn chút công sức thôi, gì .”
Kha Dương quy củ nhận lấy nước , vỗ vỗ cái bụng tròn vo, nhấp một ngụm nhè nhẹ, vô cùng thỏa mãn.
Hứa Hạ bật châm thêm nước cho , thầm nghĩ, nhóc cũng tự nhiên, mới gặp thứ hai , là một nhà .
“Chị, gì thì lát nữa chúng em về nhé, lâu về nhà, em cứ giục hoài.”
Kha Dương lưu luyến đặt chén xuống, sờ sờ đầu, “Hôm nào chờ Dã trở về, em đến cọ cơm.”
Cậu đỏ mặt xoa xoa tay, định mở miệng hỏi xem loại , liệu thể mua mấy lạng về biếu cha già .
Đi ngoài một chuyến trở về, mang theo cái gì, sợ lão t.ử một cước đá khỏi nhà.
Mộng Vân Thường
“Cũng , lâu như , nhà chắc chắn nhớ lắm.”
Hứa Hạ đợi mở lời, liền lập tức xoay phòng, mang hai rổ dâu tây tuyết hương mới hái sáng nay, Kha Dương và tài xế mỗi một rổ.
Sau đó nhét một túi giấy bạc nhỏ xinh lòng nhóc tóc xanh.
“Vất vả chạy chuyến , mới núi, hương vị cũng , mang một ít về nếm thử.”
Kha Dương cảm động đến rơm rớm nước mắt, quả thật lắm.
miễn phí, thì dám.
“Chị, em nhận, nhưng tiền chuyển cho chị.” Cậu vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt. Nhận việc , Mạnh Bắc Dã sớm nâng cấp miễn phí cho hai năm hội viên cao cấp , nào còn dám nhận thêm lợi lộc bên .
“Đừng dài dòng.” Hứa Hạ tiện tay đẩy, trực tiếp nhét nguyên lành lên xe, vỗ vỗ cửa sổ bảo tài xế nhanh chóng đạp ga.
“Chờ uống nữa, lấy tiền.”
Vì thế Kha Dương đành đầy mặt cảm động thò một cái đầu tóc xanh bay trong gió khỏi cửa sổ xe, vẫy tay tạm biệt.
Cùng lúc đó, tại một căn biệt thự tráng lệ ở ngoại ô Lâm An, một đàn ông trung niên tóc hoa râm nhưng tinh thần quắc thước, đang giận đùng đùng bắt chéo chân, lẩm bẩm trong miệng, chuẩn lát nữa sẽ hung hăng trị tội cái tên nhóc ngày ngày mở xưởng nhuộm đầu.