Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 319: Trở lại Mương Hứa gia
Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:33:26
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trấn Đông Thanh, Mương Hứa gia.
Ánh tà dương dần dần nhuộm vàng khu rừng núi vắng vẻ. Tiểu viện nhà họ Hứa vẫn yên tĩnh như thường lệ.
Tư Nam Tinh và Chu Yến thong thả bộ xuống núi, bóng dáng cao lớn của Cao Nguyên lặng lẽ theo họ.
Từ khi tỉnh ngày hôm qua, Chu Yến thể cảm nhận rõ ràng cơ thể sự đổi lột xác. Các mô cơ dần khô kiệt dường như một nữa tỏa sáng sinh cơ, cuối cùng cảm giác thật sự khi bộ não thể điều khiển chúng.
dù cơ thể chuyển biến , việc phục hồi chức năng hàng ngày vẫn thể lơ là. Căn bệnh cũ mười mấy năm thể lập tức loại bỏ sạch sẽ, cần rèn luyện từ từ mới thể phục hồi như bình thường.
“Đội ngũ khảo sát của Tư Phát thành và trở về bản kế hoạch và phương án quy hoạch dự án , còn thì ?” Chu Yến nhẹ giọng hỏi.
Tư Nam Tinh mặc một chiếc áo khoác bông nhỏ màu xanh non với họa tiết hoa vụn, trông mập mạp, khuôn mặt nhỏ tròn trịa toát lên vẻ tinh nghịch và đáng yêu.
Mộng Vân Thường
Cô đang ôm một quả cà chua to bằng bàn tay, c.ắ.n đến khóe miệng đỏ hoe. Nghe Chu Yến , cô bé lập tức dừng bước.
“Ừm… Tớ cũng nên về .”
Tư Nam Tinh rũ đầu xuống, tùy ý đá một viên đá chân xuống mương, bỗng nhiên cảm thấy quả cà chua chua chua ngọt ngọt trong miệng cũng còn ngon như nữa.
Cuộc sống ở đây quá thoải mái, cô bé chút vui quên lối về.
Không .
“Anh Yến, chuyên cơ của mấy khi nào đến, tớ cùng về Yến Thành .”
Tư Nam Tinh nhét hết quả cà chua miệng trong hai ba miếng, khuôn mặt nhỏ phồng lên, “Gần đây tớ theo Quách Công và những khác khảo sát, cảm thấy vẫn thú vị.”
Ánh sáng trong mắt cô bé nổi lên, “Tớ dự án , đến lúc đó khoe khoang một chút mặt cô tớ, he he.”
“Được thôi, chờ đợi tác phẩm lớn của em. Nghe Quách Công chia cho em một phần bản vẽ CAD nhà xưởng đơn giản, nếu em thành nhiệm vụ viên mãn, sẽ tặng em một món quà lớn.” Chu Yến đôi mắt lấp lánh của cô gái nhỏ bên cạnh, cũng khỏi nhạt một tiếng.
“Oa, quà lớn của Yến, tớ chờ mong một chút .”
Tư Nam Tinh lập tức khôi phục sức sống ban nãy, hì hì về phía Chu Yến, “Đến lúc đó đừng lấy mấy thứ như một bữa tiệc lớn túi xách, vòng tay gì đó để qua loa tớ nhé.”
“Ừm, nhất định là… một món quà lớn khiến em bất ngờ.”
Chu Yến hoàng hôn chậm rãi buông xuống đối diện, chiếu tia tà dương cuối cùng lên tóc Tư Nam Tinh, như thể mạ lên cho cô bé một tầng ánh vàng, lấp lánh.
Anh cúi đầu , sự ấm áp trong mắt dần sâu hơn, bước chân chậm rãi về phía .
________________________________________
Rất nhanh, họ trở tiểu viện nhà họ Hứa, mùi thức ăn đậm đà bay từ phòng bếp.
Hứa Đắc Bảo dùng cải thảo đ.á.n.h sương và nhân thịt, hai nồi bánh bao chiên nước vàng ruộm lớn. Lúc nắp nồi mở , nóng từ từ bốc lên, theo mùi hương mê lan tỏa khắp sân.
Tư Nam Tinh nhanh chóng đưa một nắm nấm hương và nấm kim châm dại trong chiếc giỏ nhỏ bên tay phòng bếp.
Hứa Đắc Bảo hài lòng nhận lấy, thái đậu phụ sợi, giò hun khói sợi và mộc nhĩ sợi, thêm nấm tươi, nấu một nồi canh chua cay nóng hổi.
Ông ưỡn cái bụng trắng béo bưng nồi canh nặng trịch sân. Thiết Chùy ôm một chồng bát sứ lớn từ trong bếp , Phạn Tâm thì múa may cái muỗng sắt múc cho mỗi một bát đầy ắp.
La Ngư và Ngô Kình dọn bàn và ghế đẩu xong, gọi Hồ Quân Vĩ, Vương Thục Phân và Hứa Kiến Quốc trong nhà ăn cơm.
Mọi quây quần đầy bàn, ngoài bánh bao chiên nước và canh chua cay, còn thêm một đĩa dưa muối chua hồng hồng mềm mềm. Bữa tối đơn giản thể đơn giản hơn, nhưng ăn thấy ấm áp vô cùng.
Vương Thục Phân gắp một miếng củ cải muối giòn tan, chua cay, ăn kèm với bánh bao chiên nước nửa mặt vàng giòn nửa mặt mềm xốp, quả thực là tuyệt phối, giải ngấy đưa cơm.
“Ai, nếu Hạ Hạ ở đây thì , món dưa muối muối đến bây giờ là vị nhất, con bé thích chua một chút.”
Rõ ràng chỉ hai ngày, cảm giác như xa cách nửa tháng . Trước Hạ Hạ bên ngoài mấy tháng mới về một , cũng thấy vắng vẻ như hiện tại.
Mỗi ngày ở cùng một chỗ, chợt chia , thật sự quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-319-tro-lai-muong-hua-gia.html.]
Mọi bàn, tâm trạng đều chút trùng xuống, chỉ Chu Yến nhếch khóe miệng, chỉ .
Đang ăn, ngoài cửa dường như tiếng xe dừng .
Lúc đầu còn để ý, tiếp tục ăn uống, chỉ Thiết Chùy đang cúi đầu khò khè khò khè uống canh chua cay tai giật giật, dường như thấy tiếng gì quen thuộc.
“Kỳ lạ, con thấy tiếng chị Thanh Mai chuyện …” Thiết Chùy bỗng nhiên ngẩng đầu lẩm bẩm một tiếng.
“Xí, mày mơ đấy , mày nhớ mong chị Hạ Hạ và chị Thanh Mai mang đồ ăn ngon từ Yến Thành về cho mày ?”
Ngô Kình c.ắ.n nửa cái bánh bao chiên nước, liếc xéo cái đầu trọc đối diện, “Cái thằng tham ăn , công tác, chứ du lịch mà thời gian mang đồ ăn cho mày…”
“Xí, tin thì thôi, còn công kích cá nhân thế!”
Thiết Chùy tức giận Ngô Kình đang nhét bánh bao chiên nước miệng đối diện, “Còn tao, gần đây khẩu phần ăn của mày tăng , cơ bụng cũng mất , mỗi ngày chỉ ăn mà chịu vận động, đáng đời mày béo thành heo!”
“Đừng ngậm m.á.u phun , ai béo!”
Một miếng bánh bao của Ngô Kình nghẹn ở cổ họng, tuy rằng lập tức phản bác, nhưng tay tự chủ đưa về phía bụng.
Anh ngơ ngác sờ lên tám múi cơ bụng mà từng tự hào, mồ hôi lạnh dần dần chảy từ đầu.
Xong , hình như thật sự mềm …
“Phụt—” Tư Nam Tinh đối diện ăn bánh bao xem kịch vui trộm cúi thấp đầu, che miệng trộm, nhấp nhô, trông như một con sâu lông màu xanh tròn vo.
Đôi mắt La Ngư cũng nhịn cong lên, khóe miệng nhếch lên một độ cong hả hê.
Cũng thể trách Thiết Chùy mắng chỉ ăn mà vận động. Dù với lượng vận động hàng ngày của Thiết Chùy, những khác quả thật khác gì đang cả.
“He he…”
Thiết Chùy đàn ông to con đối diện như sét đánh, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái. Cậu hài lòng như thể khoe khoang, gắp một cái bánh bao chiên nước vàng óng, a ô một miếng c.ắ.n miệng.
“Ngon thật.”
Chẳng qua Thiết Chùy dứt lời, cánh cổng lớn đóng chặt của tiểu viện bỗng nhiên đẩy . Thanh Mai xách theo mấy cái túi đóng gói tinh xảo, chạy chậm nhảy nhót xông cửa.
“Các đồng chí, về !”
Thiết Chùy chút bất ngờ buông bát, lau miệng, vẻ mặt đắc ý, “ mà, tai thính lắm.”
Tiếng bước chân tiếp tục vang lên, Hứa Hạ cũng xách theo mấy hộp và túi cửa, bên cạnh còn Mạnh Bắc Dã xách vali hành lý.
“Tiểu Mạnh, con cũng về !”
Vương Thục Phân vui vẻ buông đũa, nhanh chóng đón.
“Oa, chị Thanh Mai, chị mang theo nhiều đồ ăn ngon quá!”
Thiết Chùy những thứ Thanh Mai đặt lên bàn, miệng vẫn kịp lau khô mỡ, bắt đầu chảy nước miếng.
“Ôi, còn cả Khang Ký Lư Đả Cổn mà tớ siêu yêu nữa, xếp hàng dài mới mua . Thanh Mai tớ yêu quá!”
Tư Nam Tinh mắt sắc thấy một chiếc túi đóng gói quen thuộc, đôi mắt lập tức sáng lên.