Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 326: Vật phẩm đinh

Cập nhật lúc: 2025-12-07 03:43:36
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ thấy phiến lá trong tay mượt mà rộng lớn, gân lá rõ ràng như vẽ, như chạm khắc.

Bề mặt phiến lá còn bám một lớp sáp dày, khiến cho phiến lá vốn màu vàng kim càng thêm rực rỡ, thậm chí ẩn hiện một tia màu tím bức .

Hoàng Trung một lúc, vẫn nhận điều gì đặc biệt, chỉ cảm thấy dường như nó giống với loại Phiến đông hoang dã mà từng thấy đây.

ông ngày thường chuộng , cũng nghiên cứu gì về loại Phiến đông hoang dã , nên đành về phía Bạch Khởi Nam đối diện.

Mà biểu cảm của Bạch Khởi Nam lúc trở nên vô cùng nghiêm túc, ông dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve miếng Đông Phiến trong tay, cảm nhận chất liệu của nó bằng nhiệt độ đầu ngón tay, trong mắt chút khó tin, “Đây là cực phẩm Phiến đông hoang dã, hơn nữa từ khuynh hướng phiến lá, ít nhất cũng là lá già hai trăm năm.”

Ông lắc đầu, khẽ thở dài, “Cây hoang dã vốn khó sinh tồn, loại trăm năm cực kỳ hiếm , và loại lá lưu đến mùa đông càng trăm phần một, hơn nữa hiểu vì ...”

“Lô Đông Phiến ý vị viên mãn, quang hoa nội liễm...”

Hoàng Trung cũng trầm tư , “Đây là nguyên nhân khiến hương khí vẻ nhạt ?”

.” Bạch Khởi Nam trịnh trọng gật đầu, ánh mắt vẫn rời khỏi phiến lá trong tay, ngược càng càng cảm thấy sự tài tình của tạo hóa thiên nhiên quả thực khiến kinh ngạc.

Hoàng Trung hiệu bằng mắt, trợ lý bên cạnh lập tức lấy một bộ cụ mới từ quầy , nhanh nhẹn lau sạch bàn .

Theo nước sôi nóng hổi từ từ rót , hương khí của loại Phiến đông hoang dã cuối cùng cũng bùng nổ như nước lũ vỡ đê, theo từng đợt nóng bay lên trung.

Bạch Khởi Nam nhắm mắt , hít một thật sâu , đó mới đưa chén nóng pha miệng.

Mát lạnh ngọt lành, mang theo từng đợt hương sơn dã thoang thoảng, khoáng đạt thần bí, nhưng dư vị kéo dài.

“Quả nhiên tầm thường.”

Khi mở mắt nữa, trong đôi mắt già nua của Bạch Khởi Nam tinh quang b.ắ.n bốn phía.

Hoàng Trung cũng nâng chén lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, ngay khoảnh khắc nước miệng, mắt ông lập tức sáng lên: “Đáng tin cậy.”

Ông còn thiếu chút tinh tế trong việc phẩm , nhưng ông thể rõ ràng phân biệt hợp khẩu vị của .

Trà cũng ngọt, nhưng giống loại Đông Phiến ông từng uống đây với vị ngọt tục và ngấy, nó mát lạnh, chỉ khi nuốt bụng, đầu lưỡi mới xuất hiện vị ngọt thoang thoảng.

Tóm , ông uống thấy hợp miệng, đây mới là ngon.

Mấy hiệp trôi qua, hai lời nào, chỉ cắm cúi phẩm , cho đến khi một ấm gần hết, Bạch Khởi Nam mới buông chén , với đầy ẩn ý: “Ông chủ Hoàng, Lão Nhị mang tới, chỉ sợ chỉ là mời ông nếm thử thôi ...”

Hoàng Trung xoa miệng, mân mê chuỗi hạt trầm hương cổ tay hắc hắc, “Đó là lẽ tự nhiên, tên tiểu t.ử e là tìm một lô cực phẩm như từ đó, mượn tay đưa đấu giá đây mà...”

Bạch Khởi Nam gật đầu, trong giọng mang theo vài phần cảm khái: “Trà ngon như , quả thực chỉ đưa đấu giá mới thể tối đa hóa giá trị của nó.”

Ông khẽ mỉm , Hoàng Trung với ánh mắt đầy ẩn ý, “Vậy lão hủ xin chúc mừng ông chủ Hoàng , nếu lô của Lão Nhị thể vượt qua một cân, thì pho tượng Kim Cương Tát Đóa nạm kim cương của , e là cũng nhường ngôi, nhường danh mục vật phẩm đinh .”

Dứt lời, ông rót nước nóng ấm , một nữa rót cho Hoàng Trung một ly, nhỏ , “ bất kể bao nhiêu, đến ngày đấu giá, lão hủ nhất định cũng đến góp vui một chân, mong ông chủ Hoàng chiếu cố nhiều hơn.”

Hoàng Trung nhướng mày, khuôn mặt tròn trịa như mâm bạc đầy vẻ thâm ý, nụ giống như Phật Di Lặc, gật đầu, “Dễ dễ , cứ chờ đích gặp Lão Nhị , bàn chuyện đấu giá cũng muộn.”

Hứa Hạ, vẫn hề rằng Phiến đông hoang dã của đang gây sóng gió ở Yến Thành, hiện đang bàn việc của Chung Lâm, thở dài đống giấy tờ triển lãm.

Tuy hiện tại chỉ mới thanh toán tiền đặt cọc, nhưng tiền còn trả hết trong vòng đầy hai tháng.

Sau khi khấu trừ hết 13 triệu , két sắt nhỏ của Hứa Hạ và công ty chỉ còn vỏn vẹn 10 triệu.

Bên nhà xưởng tìm đội thi công, sắp bắt đầu khởi công, vì Hứa Hạ, lâu trải qua khủng hoảng tài chính, lập tức cảm thấy lực bất tòng tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-326-vat-pham-dinh.html.]

may mắn , lô Đông Phiến đó vẫn thể bán một thời gian, đặc biệt là lô Đông Phiến tinh phẩm, Hứa Hạ đặt nhiều kỳ vọng, hy vọng ông chủ La sẽ cô thất vọng.

Sau khi kiểm tra đối chiếu các khoản trả, Hứa Hạ sắp xếp hợp đồng và đặt về chỗ cũ, định dậy, thấy tiếng ồn ào của một đám nhóc tỳ trong sân ngoài.

Cô vội vàng bước cửa, nhưng thoáng qua, nhịn phụt một tiếng bật .

“Đây là ?”

Chỉ thấy một đám nhóc tỳ đang vác những chiếc giỏ tre nhỏ chất đầy, vây quanh Chu Ngộ đang lấm lem bùn đất, ướt nửa bên tay áo và ống quần, líu ríu kêu lên.

“Chị Hạ Hạ, đội trưởng sâu róm dọa sợ nên rơi xuống suối nhỏ!”

“Bọn em cứu đội trưởng!”

đúng đúng, bọn em cùng kéo đội trưởng từ con suối nhỏ lên!”

Hứa Phi Vũ đầu, bắt đầu mô tả sinh động hình ảnh mạo hiểm lúc đó, đám nhóc tỳ bên cạnh cũng hùa theo.

Còn Chu Ngộ thì hung hăng kéo chiếc mũ lưỡi trai của xuống tận đầu, cằm rúc cổ áo, dù lạnh đến run bần bật, vẫn thẳng tại chỗ, bộ dáng hề quan tâm, nhưng thực tế chân bắt đầu run rẩy.

Hứa Hạ trộm tìm hai bộ quần áo trong phòng cho .

“Này, chiếc áo bông vốn là cho trai , ngờ nhanh như , dù chiều cao hai xấp xỉ, thể gầy một chút, mặc tạm .”

Hứa Hạ đưa qua một chiếc áo bông màu đỏ rực, lấy một chiếc quần đen kiểu cũ, “Quần là của ba , giặt , sạch sẽ, mặc đợi chiều về tìm quần áo của , nếu trời lạnh thế sẽ cảm lạnh đấy.”

Mộng Vân Thường

Chu Ngộ một bên răng đ.á.n.h lập cập, một bên mắt chằm chằm chiếc áo bông đỏ quê mùa và chiếc quần bông đen mặt, nhất thời cảm giác c.h.ế.t cho .

Bên cạnh, Ngô Kình dọn lu dưa chua nhà, buông tay bước tới, cảnh tượng mắt lạnh một tiếng, ít nhiều mang theo chút vui sướng khi gặp họa.

“Sao , ?”

La Ngu cũng rửa tay xong từ nhà bếp , nhưng Ngô Kình một tay đưa qua, xoay cô một vòng.

“Em ít tiếp xúc với thôi, tên nhóc tuổi còn nhỏ bắt đầu hái hoa ngắt cỏ bên ngoài, là một tên củ cải trắng (ý chỉ đa tình) thường xuyên lên tiêu đề cùng các tiểu minh tinh, em xinh như , nhỡ để ý thì .”

“... Anh nghĩ nhiều .” La Ngu nghĩ thầm, bộ dạng nửa đầu quấn băng gạc , rốt cuộc là xinh .

“Không hề nghĩ nhiều , dù em cứ tránh xa một chút, cả hai vợ chồng và Tư Nam Tinh đều điên rồ hết cả, sẽ lây bệnh đấy.” Ngô Kình năng nghiêm túc, vẻ chuyện.

dứt lời, La Ngu liền vỗ đầu, “ , nãy Nam Nam trả cho một món quà, đợi cô mới mở, suýt nữa quên mất...”

Cô vội vàng lau khô tay, đến bệ cửa sổ bếp, cầm lấy cuốn sổ tay bìa màu sặc sỡ đang im lìm ở đó.

La Ngu tò mò mở trang đầu tiên, là một hàng chữ tay xiêu vẹo:

Một cái tên kỳ lạ nhưng đáng yêu: 《Nhật ký đáy biển của Công chúa Tiểu Ngư》.

 

 

 

 

 

Loading...