Trở Về Từ Tiên Giới Ta Làm Giàu Nhờ Trồng Trọt - Chương 398: Cơm Mùa Đông Qua Xuân Đến
Cập nhật lúc: 2025-12-07 14:23:17
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngọt thật.” Hứa Hạ nhịn nhai thêm vài miếng, kinh ngạc phát hiện quả nhiên hề vị chát nào, hề rát cổ.
“Măng sét núi của chúng hề bình thường, lát nữa còn ngon hơn.”
Hứa Đắc Bảo véo thêm một khúc măng non cho miệng, lúc mới dậy nhà bếp, bắt đầu hầm canh gà .
Không lâu , Hứa Hạ và Thiết Chùy thu thập xong một chậu măng sét. Hứa Đắc Bảo nhận lấy, cắt tất cả thành miếng nhỏ, lấy một phần để chuẩn nấu cơm lát nữa.
Cơm đương nhiên là món cơm mùa đông qua xuân đến thích hợp nhất để ăn mùa xuân, và thứ thể thiếu nhất trong đó, chính là măng xuân nhú mầm .
Ngoài còn chuẩn một miếng thịt xông khói nước tương phơi khô đây, cùng với khoai tây, đậu tằm non, hẹ xuân và các loại rau củ theo mùa khác. Những nguyên liệu cố định, gì trong tay thì cho đó, dù măng và thịt xông khói nước tương nền, thì kiểu gì cũng ngon.
Đương nhiên, quan trọng nhất, vẫn là gạo.
Hứa Đắc Bảo đong hai chén gạo hồng Mặc Thoát mà Mạnh Bắc Dã tặng. Ăn dè ăn sẻ mấy ngày nay, $100$ cân gạo hồng cũng chỉ còn hai túi, đến $50$ cân.
Ông vo sạch gạo hồng ngâm với nước suối sơn tuyền, đó bắt đầu xào nguyên liệu.
Cho dầu nồi đất nung, tiên chiên xào thịt xông khói nước tương. Sau khi dậy mùi thơm thì cho măng xuân, khoai tây, đậu tằm xào đều, cuối cùng cho gạo hồng ngâm , thêm một muỗng xì dầu đơn giản, thêm nước ngập nguyên liệu là thể bắt đầu nấu từ từ. Khi cơm chín, rắc một nắm hẹ xuân lên là .
Phần còn thì thành măng ngâm dầu. Món bảo quản lâu, cũng là một món ăn kèm ngon.
Món măng ngâm dầu phức tạp, chỉ tốn thời gian, nhưng là món ăn kèm ngon hơn cả thịt, ăn với cháo cơm đều tuyệt vời.
Hứa Đắc Bảo cố ý dùng một cái nồi lớn, tiên luộc măng, khi nước gần cạn thì cho xì dầu và hắc xì dầu để tạo màu, đó cho thêm nhiều dầu ăn, nấu nhỏ lửa từ từ. Đến khi nấu đến khi dầu trong veo, là thể để nguội cho lọ, đặt trong tủ lạnh thể ăn mấy tháng mà hỏng.
Lúc còn nóng hổi, Hứa Hạ ăn vụng một miếng, lập tức mãn nguyện nheo mắt .
Tươi, non, ngọt, giòn.
Đây vẫn là lúc còn nóng hổi, nếu để nguội, còn giòn và dễ ăn hơn nữa.
Không lâu , mùi thơm canh gà cũng lan tỏa khắp sân. Trước khi tắt bếp, Hứa Đắc Bảo cho nấm báo mưa tươi trắng tinh , nấu thêm ba phút là thể tắt lửa. Mùi nấm mê lập tức hòa quyện cùng canh gà đậm đà, khiến Thiết Chùy bên ngoài thèm đến chảy nước miếng.
“Đi thôi, lấy chén đũa .”
Những núi lượt trở về. Hứa Hạ cũng nóng lòng bưng nồi đất nung ngoài, nhanh chóng dùng cơm.
Chu Ngộ xoa đầu trọc sáng bóng của , mũi hít hít: “Sao cơm hôm nay thơm thế...”
Hứa Đắc Bảo dùng muỗng nhẹ nhàng xới cơm , ngay cả cơm cháy đáy nồi cũng cạy lên, vàng rụm giòn tan.
“Này, đây cơm mùa đông qua xuân đến của Tân Thụy Phủ !”
mùi vị , cảm giác chuẩn vị hơn cả Tân Thụy Phủ một Yên Thành. Một chén ở đó $999$ tệ lận.
Chỉ ngửi mùi thôi còn đỡ, đến khi ăn miệng, mới hai thứ tuyệt đối cùng một đẳng cấp, khác biệt một trời một vực.
Gạo hồng đầy đặn dẻo thơm, từng hạt rõ ràng. Thịt xông khói nước tương thơm nhưng ngấy, mang vị mặn. Đậu tằm tươi mềm, khoai tây bùi bở. Ngon nhất vẫn là măng bên trong, thơm ngọt giòn tan, ngon đến mức suýt nuốt luôn cái muỗng.
Món ngon hơn Tân Thụy Phủ nhiều, chỉ riêng nguyên liệu chênh lệch một đoạn .
“Trời ơi, ngon thật.”
Mùa đông qua xuân đến, xuân ý dạt dào. Chỉ một chén cơm vô cùng đơn giản như , khiến Chu Ngộ dường như thật sự nếm hương vị của mùa xuân.
Bát cơm nhanh chóng vét sạch, Hứa Đắc Bảo múc cho một chén canh gà trong veo. Dầu vớt sạch, chỉ còn lác đác vài điểm vàng óng của váng dầu bám nấm báo mưa trắng tinh nổi mặt.
Chu Ngộ cầm muỗng lên nhẹ nhàng húp một ngụm. Mạng che giòn mềm của nấm báo mưa hút đầy nước canh tươi ngon, một ngụm bùng nổ nước, uống xong quả thực thăng thiên.
Ngô Kình bên cạnh bộ dạng ăn ngấu nghiến của , nhíu mày: “Đừng quên còn mấy cảnh xong, tiết chế hả?”
Chu Ngộ lập tức bất mãn, liếc xéo đối phương: “Không hổ , ăn ba chén đấy, tiết chế .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tro-ve-tu-tien-gioi-ta-lam-giau-nho-trong-trot/chuong-398-com-mua-dong-qua-xuan-den.html.]
Ngô Kình thuần thục xúc một ngụm cơm, đương nhiên đáp: “ phim , ăn béo một chút thì béo một chút .”
“Hừ, giỏi thì lên , thấy cạo trọc cũng khá trai đó.” Chu Ngộ thèm để ý, nhanh chóng múc thêm một chén cơm nữa.
Mà Ngô Kình nghĩ đến điều gì, gáy chợt lạnh, nghẹn tại chỗ.
“Cậu đừng , to con cạo trọc thật sự khá trai đó, nhớ lúc đó chị La Ngu chụp ảnh...” Thiết Chùy ăn đến miệng bóng loáng, lau miệng thuận miệng .
“Gì? Thật sự cạo ?” Mắt Chu Ngộ sáng lên, lập tức hứng thú, ghé sát về phía La Ngu.
“A Ngu, !” Ngô Kình chỉ cảm thấy mắt tối sầm, lịch sử đen tối t.h.ả.m nỡ năm xưa hiện lên mắt.
“Ha ha ha, Ngô Kình, cảm giác cạo xong càng giống ngốc tử...”
Trong khí náo nhiệt, hai nồi đất nung cả bàn quét sạch sẽ, hận thể l.i.ế.m luôn cả đáy nồi.
Hứa Đắc Bảo ợ một cái, xoa bụng tròn vo của , vẻ mặt thỏa mãn.
“Ngày mai bảo Mã Lương mang mấy miếng thịt đùi heo muối Kim Hoa ngon nhất tới, cho món măng hầm thịt ăn. Măng xuân như , măng hầm thịt thì uổng lắm.”
Lời , Hứa Hạ mới ăn no chút rục rịch.
Nói thật, cô thật sự ăn qua món măng hầm thịt chính tông. Ngoại trừ loại măng tươi mới nhất , thịt đùi heo muối Kim Hoa chất lượng thượng hạng cũng dễ kiếm.
Mã Lương thì khác, gia đình kinh doanh tửu lầu lớn nhiều đời như , loại hàng lúc nào cũng sẵn.
“Được, ngày mai cùng Thiết Chùy đào thêm măng trong rừng, tiện thể mang một ít về cho ông chủ Mã nếm thử.”
Sáng sớm hôm , Mã Lương Hứa Hạ ở đây măng xuân, hai lời, lập tức chọn ba miếng thịt đùi heo muối Kim Hoa cất giữ lâu năm từ nhà kho.
Một cái đùi , hai miếng thịt ba chỉ, đều là heo đất “hai đầu đen” địa phương của Kim Hoa, trải qua thời gian luyện, màu sắc màu đỏ sẫm hoa hồng thâm, vô cùng mắt, thường mua .
Đợi khi xách thịt lên xe chạy hơn một giờ đường núi cuối cùng cũng đến Khe Nhà Họ Hứa, Hứa Hạ và Thiết Chùy cũng xuống núi, chiếc sọt chất đầy măng sét non còn đọng sương, hương thơm thanh khiết xộc thẳng mũi.
“Hì hì, bà chủ Hứa, xin , đến ăn ké cơm.” Tóc Mã Lương vuốt keo bóng loáng, trông như bò liếm, tạo hình độc đáo.
Nhìn thấy măng sét lưng hai , lập tức sáng mắt.
Hứa Hạ : “Ông chủ Mã, mau , chỉ vì hai miếng thịt xông khói mà chạy xa như .”
“Ai, lời thể như , ăn ké một bữa cơm ở chỗ cô, còn hiệu quả hơn bất kỳ thịt xông khói nào.” Mã Lương vẻ mặt hưng phấn, nhanh chóng xách thịt xông khói cửa.
“Lão Mã, đây.” Hứa Đắc Bảo ha hả từ trong nhà đón thịt xông khói mang xử lý. Còn Mã Lương thì xắn tay áo, tìm một chiếc ghế đẩu nhỏ cùng Hứa Hạ và những khác lột măng.
“Ôi chao, măng của cô thật phi thường.”
Mới lột vài lớp vỏ, Mã Lương nhịn kinh ngạc cảm thán. Chỉ ngửi thấy mùi hương thanh khiết xộc mũi, chất lượng măng sét thật sự , còn hơn cả măng tươi vùng núi cao mà cửa hàng vận chuyển từ phương Nam về mỗi ngày.
Anh thuần thục bẻ một miếng nhỏ cho miệng nhai, ánh mắt lập tức ngây dại.
Mộng Vân Thường
Đứng ngây tại chỗ vài giây, lúc mới sáng mắt về phía Hứa Hạ.
“Bà chủ Hứa, cô bán cho một ít.”
“Làm ơn.”