"Nằm yên." Về nhà tắm  một lượt,   lệnh cho Tạ Dực  tắm xong.
 
"Hôm nay   thể    ?" Tạ Dực yếu ớt hỏi .
 
    chút biểu cảm.
 
Năm giây , Tạ Dực ngoan ngoãn lên giường  ngay ngắn.
 
   xuống,    dậy.
 
"Ờm… Còn thuốc hôm qua ?" Tạ Dực ánh mắt lảng tránh, vành tai đỏ đến mức như  thể rỉ máu.
 
 im lặng một lát: "Không còn nữa."
 
Nghĩ nghĩ,  mở lời an ủi : "Không cần uống thuốc, ba phút là  đủ ."
 
Quá trình   bận tâm,  chỉ cần kết quả.
 
 Tạ Dực    cuống quýt: "Hôm qua là  đầu của , nên mới... nhanh một chút,    cả! Là cô hôm qua dùng xong thì vứt, lúc đó  căn bản  xong,  còn  thể tiếp tục!!  cô bảo  cút, nên  cút. Sau đó  còn… tự  vật lộn cả nửa đêm!  thật sự  mà!!"
 
Tạ Dực hận  thể giải thích tám chữ một giây.
 
 bình thản: "Ồ."
 
Tạ Dực:...
 
Anh tan nát.
 
Nửa giờ ,  vẫn  nhận  kết quả  , bực bội tát cho Tạ Dực một bạt tai.
 
"Tại   đánh  nữa?" Tạ Dực ôm mặt ủy khuất hỏi .
 
Giọng  tuy tủi , nhưng  vẫn  thấy trong mắt   lóe lên vẻ… sung sướng.
 
"Anh uống thuốc  ?"  lạnh mặt hỏi Tạ Dực.
 
Rõ ràng hôm qua ba phút là xong, hôm nay  nửa tiếng  mà vẫn  nhúc nhích gì, thế  chắc chắn  vấn đề!
 
"Không ." Tạ Dực phủ nhận,  khẽ nhếch cằm lên, như thể tìm   tự tin, kiêu ngạo : "Tiểu gia  đây  cần cái thứ đó."
 
:…
 
Ngay lúc  đang nghĩ  là dứt khoát  thụ tinh trong ống nghiệm luôn  thì Tạ Dực  cử động.
 
"Ai cho  cử động!"  cắn chặt răng kiềm chế giọng , hận  thể cho  thêm một bạt tai.
 
 nghĩ ,   thể tát  . Đánh xong mà   thấy… sướng thì ?
 
"   chỉ định cho cô nghỉ ngơi một lát thôi ?" Tạ Dực ấm ức, đồng thời  khó hiểu tại  bàn tay cô  giơ lên  hạ xuống.
 
Thế là  thăm dò hỏi : "Cô  đánh  ?"
 
:…
 
Xác nhận , cái đồ chó c.h.ế.t  đúng thật là M.
 
 mạnh mẽ đè Tạ Dực , Hơn một tiếng , cuối cùng  cũng đạt  thứ  .
"Tạ Dực."  kiệt sức gọi  một tiếng.
 
"Hả?" Tạ Dực đang dọn dẹp "chiến trường", ngơ ngác ngẩng đầu  .
 
 dùng chút sức lực cuối cùng, nghiêm túc  với : "Quá lâu cũng là  vấn đề đấy,     khám thử ?"
 
Tạ Dực nghiến răng nghiến lợi: "…Lê Lạc!!!"
 
Tối ngày thứ ba, chín rưỡi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-anh-lai/chuong-3.html.]
 
Thật bất ngờ, khi  tan  về đến nhà, Tạ Dực đang   ghế sofa phòng khách chơi game.
 
"Không  ngoài ?"  xỏ dép lê   thuận miệng hỏi một câu.
 
Nghe  , Tạ Dực  lạnh một tiếng: "Nhờ phúc của Tạ phu nhân đấy, giờ ai còn dám chơi với  nữa? Không sợ  phi tiêu đ.â.m thành nhím chắc?"
 
"Ừm, thế thì  quá."  đáp  với giọng điệu bình thản, như thể    sự ấm ức của Tạ Dực,   thẳng lên lầu.
 
"Ngày mai ông nội bảo chúng  về nhà ăn cơm." Tạ Dực lững thững  theo  , giọng  rầu rĩ.
 
"Biết ."  đáp lời, tiếp tục lên lầu.
 
Lúc sắp  phòng,  nhận  Tạ Dực vẫn đang  theo .
 
"Anh  gì đấy?"  chặn ở cửa phòng,  cho  .
 
Tạ Dực   hỏi thì đần mặt  một lúc, vô thức trả lời: "Không  là … cái đó ?"
 
Nói đến mấy chữ cuối, tai Tạ Dực đỏ bừng lên thấy rõ, còn  chút ngượng ngùng.
 
" qua thời kỳ rụng trứng ,  ."   với giọng điệu bình thản  đóng sầm cửa , tiện tay khóa trái.
 
Tạ Dực:???
 
"Lê Lạc, cô thật sự coi  là công cụ ?!" Sau khi  hồn, Tạ Dực tức đến mức la oai oái ở cửa.
 
 chẳng ai để ý.
Cha  của Tạ Dực qua đời từ sớm, nên hiện giờ trong căn nhà tổ của họ Tạ chỉ còn  ông cụ Tạ và gia đình của chú hai Tạ tức Tạ Sơn.
 
Lúc ăn cơm, ông cụ Tạ bảo Tạ Dực tuần    ở công ty,  rằng   kết hôn  thì cũng nên chuyên tâm  việc, dù  Tập đoàn Tạ Thị cũng sẽ do  thừa kế.
 
Lời của ông cụ Tạ  thốt , sắc mặt cả nhà Tạ Sơn lập tức  đổi.
 
 Tạ Sơn nhanh chóng điều chỉnh  biểu cảm, cứ như thể sự biến sắc   chỉ là ảo giác của .
 
"Tiểu Dực còn nhỏ,  cần vội đến công ty,  thể chơi thêm vài năm nữa." Tạ Sơn  tủm tỉm .
 
Với lời của Tạ Sơn, ông cụ Tạ  đồng tình: "Hai mươi bảy tuổi  mà còn nhỏ gì nữa? Tạ Thừa còn nhỏ hơn Tiểu Dực ba tuổi,   nghiệp   Tập đoàn Tạ Thị ."
 
Nói xong, ông cụ Tạ  Tạ Sơn đầy ẩn ý, trầm giọng : "Năm đó Tập đoàn Tạ Thị vốn dĩ giao cho Khải Minh, giờ Tiểu Dực tiếp quản, cũng coi như vật về chủ cũ."
 
"Cha  ." Sắc mặt Tạ Sơn  hề lộ vẻ gì, nhưng những ngón tay nắm chặt đũa  trắng bệch.
 
Thím hai Tạ Dực, Lý Nhu, còn hằn học liếc xéo Tạ Dực một cái.
 
Còn Tạ Dực thì   ghế ăn, một tay gác lên lưng ghế, lạnh lùng  trả .
 
 cụp mắt   gì,  hôn nhân   thuê thám tử tư điều tra Tạ Dực, đương nhiên hiểu rõ,  chú hai là con riêng  của   dã tâm lớn đến mức nào.
 
Năm đó  khi cha  Tạ Dực gặp tai nạn xe qua đời, bà cụ Tạ  chịu nổi đả kích, cũng theo các con mà .
 
Trong thời gian ngắn, ông cụ Tạ mất hết vợ, con trai, con dâu,  đúng lúc Tập đoàn Tạ Thị đang chao đảo, thế nên ông  cũng suy sụp.
 
 lúc , Tạ Sơn hết mực cung kính, phục vụ tận tình  mặt ông cụ Tạ, khiến ông cụ Tạ  chút động lòng, ngầm cho phép cả nhà ba  Tạ Sơn chuyển đến nhà tổ của họ Tạ.
 
Ban đầu hai vợ chồng  chăm sóc Tạ Dực  chu đáo, yêu thương  như con ruột.
 
 khi họ   vững ở Tạ gia và Tập đoàn Tạ Thị, dã tâm liền bộc lộ .
 
Bọn họ bắt đầu cố ý dẫn dụ Tạ Dực   con đường . Còn ông cụ Tạ vì mất   con trai cả yêu quý nhất, liền dồn tất cả tình yêu thương gấp đôi lên Tạ Dực, thế nên Tạ Dực mới  nuôi thành cái tính cách lêu lổng như bây giờ.
 
Ông cụ Tạ  dạy dỗ, nhưng Tạ Dực  là đồ bất cần đời, đánh  sợ, mắng  ngại.
 
Ông cụ Tạ  hết cách , mới nghĩ đến việc tìm một  vợ  thể quản  Tạ Dực về dạy dỗ . Nếu thật sự   thì sinh một  thừa kế , tự ông  đích  nuôi dạy.