Triệu Hành Giản đưa  về viện, cáo biệt  rời .
Trần Dã  đợi ở cửa, thấy  đến, hành lễ  "Nữ lang ngày mai về học đường,  cần   theo ?"
Ta lắc đầu.
Vốn dĩ để  ở nhà, cũng chỉ là thương  dẫn theo cháu nhỏ.
"Không cần, Trần thị vệ  thể ở  'Từ Tâm Đường' thêm vài ngày cùng cháu trai. Trong đường cũng  phu tử dạy học vấn, ngươi    thể  giảng."
Từ Tâm Đường là nơi nuôi dưỡng trẻ mồ côi và những đứa trẻ vô gia cư khác ở ngoại ô Vân Kinh.
Trần Dã  hành lễ   nữa,  khẽ gật đầu  .
Ngày hôm  cùng Triệu Hành Giản  Thái Học.
Hắn như thường lệ giúp  xách túi đựng sách, Vương Minh từ phía đối diện  tới.
"Kính chào Thế tử."
Vương Minh ngẩng đầu hừ một tiếng, trong miệng khô khốc : "Miễn lễ miễn lễ."
Cho đến khi Vương Minh , Triệu Hành Giản vẫn giữ nguyên biểu cảm mắt  trợn tròn: "Hôm nay   mà  gây phiền phức."
"Sư  ,     quan trường, đương nhiên kết bạn thì  hơn là gây thù chuốc oán."
Triệu Hành Giản thấy  bày  vẻ mặt già dặn,  nhịn  : "Đa tạ sư  dạy bảo."
Ta gần như  đắc ý vểnh đuôi, bất ngờ chuông đồng Thái Học vang lên.
Triệu Hành Giản nắm tay ,  thúc giục: "Còn  mau chạy !"
Buổi chiều học đàn,  đang điều chỉnh cây đàn cầm gỗ sam của , liền thấy trai trưởng của chúng  dẫn một  .
Người đến là một phụ nhân ăn mặc giản dị,  bốn mươi tuổi, mày mắt dịu dàng, khí chất ôn hòa.
"Vị cầm sư Hà  đây dạy các ngươi  bệnh  đến , hiện tại cầm sư Vương đến dạy các ngươi mấy ngày. Đừng thất lễ, lơ là."
Trai trưởng    khiêm tốn  với phụ nhân, vẻ mặt vô cùng cung kính.
Ta ngây   vị "cầm sư Vương" , bỗng cảm thấy sống mũi cay xè.
Bà   ai khác, chính là mẫu  của Tạ Thính Trúc, vị  chồng  đây của .
Sau   mới , Thái Học để hưởng ứng pháp lệnh nữ tử  học đường, ngay cả phu tử giảng dạy cũng chọn  ít phụ nhân nội trạch  tiếng hiền đức.
Tạ mẫu xuất  từ Lang Gia Vương thị, tuy   đích hệ, cũng từng  danh tài nữ.
Trong những buổi học ,  còn gặp  nhiều trưởng bối là nữ từng gặp  đây.
Làm thầy,  phân biệt nam nữ,  phân biệt  phận cao thấp sang hèn. Phàm  sở trường, đều  thể học hỏi.
Đương nhiên, đây đều là chuyện  .
Lúc  Tạ mẫu  đàn xong một khúc,  đó bảo chúng  tự  đàn.
Mọi  vuốt đàn,  vẫn   hồn.
Tạ mẫu  đến bên cạnh : "Vừa    rõ chỉ pháp ?"
Bà và Tạ Thính Trúc giống , giọng điệu bình thản,    vui buồn,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-ban-luong-duyen/chuong-17.html.]
"Nhìn rõ ." Ta vội vàng đưa tay đặt lên dây đàn, gảy ngón tay.
Sao     rõ , đàn của  đều là do bà dạy.
Ở Phương gia, chủ mẫu sợ mang tiếng khắc nghiệt thứ nữ,  mời lão sư  danh nghĩa cho .
Nào ngờ, mời  là những kẻ   gì, dạy cũng  tận tâm.
Từ nhỏ, cái gì  cũng học  . Phương Tư Nhàn là tài nữ nổi danh Vân Kinh,  thì là kẻ đần độn   đời chê .
Kẻ đần độn như  gả , thử hỏi ai  thể chấp nhận.
Tạ Thính Trúc vén khăn voan mới phát hiện đổi , lập tức rời khỏi phòng cưới.
Tạ mẫu đương nhiên là tức giận.
Ta vốn nghĩ sẽ  hành hạ một trận tơi bời.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Kết quả, ngày hôm  dâng , Tạ mẫu chỉ hỏi : "Có  chữ ,  từng học quản lý sổ sách ?"
Cứ thế, những gì   học, bà tự  dạy.
Dạy  xem sổ sách, dạy   sách, vẽ tranh, đánh đàn. Lúc pha  cắm hoa  bà cũng  thể chỉ dẫn một chút..
So với cách gọi bà là “ chồng",  càng  gọi bà là "mẫu ".
Về  Tạ mẫu dường như cũng  yêu thương , chỉ trong vòng một tháng, bà  lo liệu mua sắm quần áo, trang sức mới cho .
Biết  thích tiểu thuyết những chuyện ly kỳ, bà cũng sẽ giúp  sưu tầm.
Tuy nhiên, bà thường  những bộ quần áo trang sức, đồ vật mới lạ đó đều là do Tạ Thính Trúc tặng.
Ta , đó chẳng qua là lời  dối của Tạ mẫu mong  và Tạ Thính Trúc  thể ân ái một chút mà thôi.
Hồi ức đến đây, chợt thấy má  lạnh.
Hóa  là một hàng lệ thuận thế lăn xuống.
Ta đưa tay lau .
Tạ mẫu khẽ gật đầu: "Trong tiếng đàn tự  một nỗi sầu, tuy lay động lòng , nhưng khi đàn đôi lúc  sự ngập ngừng, cần  luyện tập thêm."
Bà bảo  đàn thêm một đoạn, chỉ điểm những chỗ còn thiếu sót của .
Tan học, Tạ mẫu  .
Ta tiến lên giúp bà gói đàn : "Con tiễn phu nhân."
Đến bên xe ngựa Tạ gia, giao đàn cho thị nữ.
Khi từ biệt,  thấy Phương Tư Nhàn yểu điệu bước tới.
"Bá mẫu an lành,   gần đây bá mẫu đau đầu khó chịu, hương   tác dụng an thần, đốt lên giúp ngủ ngon."
Nàng  nâng một hộp hương tinh xảo lên.
Sắc mặt Tạ mẫu  thấy tươi , nhưng giọng điệu vẫn khách khí.
"Làm ngươi bận tâm , bệnh cũ mà thôi, nghỉ ngơi nhiều là ."
Bà  xong cũng  cho thị nữ nhận hộp hương: "Vô công bất thụ lộc, Phương tiểu thư xin hãy nhận . Mệt ,    đây."