Chuyện thơ dâm, Hoàng Thượng  những  truy cứu , mà còn sẽ   che giấu.
 hậu quả là, con đường sĩ đồ của  từ đó  còn hy vọng nữa. Thậm chí còn ảnh hưởng đến phụ .
Chuyện  Hoàng Thượng cũng sẽ  rầm rộ điều tra, hôm nay triệu  đến, nhất định là để răn đe  an phận thủ thường.
Quả nhiên, ngay  đó Hoàng Thượng liền : "Ngươi   lòng hướng học, cũng  nên cản đường nữ tử thiên hạ, tự về nhà ."
Lời     nặng,  quỳ lạy:
"Lời dạy của Bệ Hạ, thần nữ ghi nhớ trong lòng. Có điều, nếu bài thơ  là vật của thần nữ, chắc chắn sẽ  cất giấu trong , ắt sẽ dính mùi hương huân  . Thần nữ khẩn cầu Bệ Hạ, triệu ma ma đến, tra một cái là  ngay."
Khi ma ma đến, hai đầu gối   quỳ đến tê dại.
Cung nữ đỡ   dậy,  nội thất mời ma ma kiểm tra.
Chốc lát , ma ma bẩm báo Hoàng Thượng.
"Mùi hương huân   nữ lang là loại cung đình chế,  giấy cũng , nhưng thiếu mùi thảo dược mà nữ lang mang theo."
Lúc đó Phương Tư Nhàn nghĩ  chu đáo, ngay cả công phu  giấy cũng .
 tính toán trăm ngàn , nàng   ngờ mấy ngày nay  đều  túi thơm đuổi muỗi,   đều nhiễm mùi thảo dược.
"Bệ Hạ thánh minh mới  khiến thần nữ  oan, tuy nhiên kẻ   thật đáng ghét,  mà lấy chuyện    trò, ý đồ cản trở chính sách mới  đẩy mạnh."
Phương Tư Nhàn  phá hoại đường  quan của ,   cũng  cần khách khí.
Hoàng Thượng   đổ oan cho , mặt lạnh băng bảo  lui xuống.
Chân   đến tẩm cung, chân  Phương Tư Nhàn  chạy đến.
"Ngươi  chuyện , còn dám ở đây,  mau thu dọn đồ đạc rời !"
Nói lời gay gắt, dáng vẻ dạy dỗ của bề .
Hai nữ học sinh cùng phòng với   , lặng lẽ kéo giãn  cách với .
Xung quanh đây,   bao nhiêu cặp mắt đang  chằm chằm, hoặc là xem trò , hoặc là chờ hóng chuyện.
"Ta   chuyện  gì?"
Vẻ mặt Phương Tư Nhàn kiêu ngạo.
"Còn chối cãi, Hoàng Thượng  gọi ngươi để dạy bảo đó. Ngươi tâm thuật bất chính,  nên ở  Thái Học Viện!"
Phương Tư Nhàn  Phương Tư Nhàn, chuyện   ở của   đến lượt ngươi quyết định nữa.
Ta đang định cãi ,  ngờ Phúc công công bên cạnh Hoàng Thượng bỗng nhiên đến thăm.
"Lý tiểu thư  vội vàng, Bệ Hạ bảo lão nô mang phần thưởng đến."
Thiên gia ban thưởng, lời đồn tự khắc tan biến.
Ta vội vàng hành lễ nhận phần thưởng.
Ánh mắt Phúc công công khẽ lướt qua  , cuối cùng dừng   mặt Phương Tư Nhàn.
"Phương hiệu thư   ở đây, khéo quá, Bệ hạ đang  triệu kiến."
"Dám hỏi công công là vì chuyện gì?" Phương Tư Nhàn cũng  thèm dây dưa với  nữa, vội vàng cùng Phúc công công rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-ban-luong-duyen/chuong-19.html.]
"Nô gia  ,   Thái Phó diện kiến Thánh Thượng,  lẽ là vì chuyện học viện."
Một đoàn  dần  xa,  bảo cung tỳ cất phần thưởng .
Khẽ mỉm  với  : "Được , đêm  khuya,   còn  đó  gì."
Những cô nương   còn tránh  như tránh tà, vội vàng : "Sợ c.h.ế.t khiếp, Hiệu thư cũng thật là,   căn cứ mà  bậy."
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
" , A Tư tỷ tỷ   thể là  tâm thuật bất chính."
“Mau kể cho chúng  , vì  Bệ hạ triệu kiến?"
Trăng lên ngọn liễu,   nghiêng  giường.
Vì  Tạ Thính Trúc cũng đến Ngọc Chương Sơn?
Thời gian trùng hợp như , là vì  mà đến ?
Lắc đầu,  luôn nghĩ những điều   gì.
Hôm nay quá muộn , cũng  báo bình an cho Triệu Hành Giản, mong   thể ngủ ngon.
Ta   ngủ , trằn trọc  dậy,  ánh trăng lấy  bốn chiếc túi thơm đuổi muỗi   xong.
Ngày mai   gửi cho  .
Triệu Hành Giản quả nhiên sáng sớm  đến tìm .
Trong đình mát bên ao sen,   kể cho  chuyện tối qua,  đưa hộp gấm đựng túi thơm cho .
"Đáng ghét, nàng  thật  xứng  thầy!"
"Nàng ", đương nhiên là chỉ Phương Tư Nhàn.
Ta vội vàng bảo  im lặng: "Nói nhỏ thôi, chuyện  Bệ Hạ  tra rõ, lỡ  đa nghi, chẳng  sẽ   khác dị nghị ."
Triệu Hành Giản buồn bực : "May mà  thông minh, hóa nguy thành an."
"Chẳng qua vì  nàng   nhắm  , thôi ,  mặt   lòng, kẻ ác hành sự cần gì lý do."
Ta thúc giục  mở hộp gấm.
Triệu Hành Giản đang suy nghĩ lung tung, chợt thấy túi thơm  lặng lẽ trong hộp.
Hắn  mấy chắc chắn  .
"Cho  ?"
"Đương nhiên, bên trong  thảo dược, đuổi muỗi, tránh nóng."
Trên bề mặt túi thơm,  thêu "Tiêu thử đồ" (đ vật giảm bớt nóng), ý nghĩa cũng .
Khóe môi Triệu Hành Giản lập tức cong lên, sự khó chịu ban nãy đều tan biến.
Hắn đeo túi thơm  thắt lưng, xoay một vòng.
"Sư   còn thích ?"
"Ừm, tàm tạm thôi."
"Vậy  trả ."
Triệu Hành Giản lập tức che : "Ban ngày ban mặt, cướp giật ! Ta…  khá thích."