Ta nghĩ, ý nghĩa của chính sách mới, chính là để cho nhiều nữ tử  thêm nhiều lựa chọn hơn. Sau  đường tỷ cũng thi khoa cử, đến thư viện của một huyện  Tế tửu.
Tất nhiên đó  là chuyện của nhiều năm , ở đây  đề cập đến.
Trở về Vân Kinh, Hoàng đế ngoài việc ban thưởng cho , còn triệu kiến riêng ,  còn hỏi    hôn sự .
Ta  dám giấu giếm,    hứa gả cho nhà nào. Sợ Hoàng đế đột nhiên  ban hôn,  vội vàng chuyển chủ đề, lấy  quặng đá nhặt   núi ở biên thành.
“Bệ hạ, vật  là thần tình cờ    núi, dường như là quặng sắt. Xin thứ cho thần nhiều lời,   lũ lụt, núi ở biên thành  nhiều chỗ sạt lở, e là bên trong  rỗng ruột.”
Không   đoán mò, theo  , triều đình đối với đồ sắt kiểm tra  nghiêm.
 lén lút  lưu thông  ít sắt, hơn nữa đều là từ Lộ Châu và biên thành bên  đến.
Cộng thêm dân chúng  về chuyện quỷ quái  núi, trông thế nào cũng giống như là bảo  khác đừng  gần.
Hoàng đế để Phúc công công lấy quặng đá , xem xét một lúc, gật đầu.
“Ngươi     lén lút khai thác quặng sắt ?”
Ta cúi đầu xuống: “Chỉ là suy đoán.”
Lão Hoàng đế thấp giọng : “Tiên sinh của ngươi  trong mấy học trò, ngươi  coi là xuất sắc, cũng   giả.”
Tiên sinh của ? Là  Tạ Thính Trúc ? Ta  dám đoán mò, ngoan ngoãn quỳ ở đó. Hoàng đế   ý định  chuyện thêm với , phất tay bảo  lui xuống.
Lúc rời , ở ngoài  gặp Phương Tư Nhàn và Tĩnh Vương. Tĩnh Vương  đến tuổi trung niên, tuy  phát tướng, nhưng đôi mắt sói  giận mà uy. Ta hành lễ với hai , Phương Tư Nhàn  tươi như hoa, Tĩnh Vương hất cằm  .
“Lý đại nhân xả  cứu Thập thất , Thập thất   quản ngàn dặm xa xôi vận chuyển lương thảo  biên thành tương trợ, hai vị quả là một đoạn giai thoại.”
Mặt  lộ vẻ  hiểu, Phương Tư Nhàn  càng sâu: “Chúc mừng Lý đại nhân, chuyện  sắp đến.”
Cái gì? Ta  ngờ, chuyện rơi xuống vách núi năm ngoái cùng Vương Dực Xuyên, bây giờ còn  thể lấy  . Cũng  , rốt cuộc sẽ  đồn thành  thế nào.
Lòng  thấp thỏm, cuối cùng  ngày lập hạ, nhận  thánh chỉ ban hôn của Hoàng đế. Tề Vương cầu hôn, Hoàng đế ban hôn Lý thị Lý Tư  Tề Vương phi. Nhất thời  đến chúc mừng, gần như đạp nát ngưỡng cửa nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-ban-luong-duyen/chuong-32.html.]
Nhận thánh chỉ,  như  sét đánh, chạy thẳng đến Tề Vương phủ, định tìm Vương Dực Xuyên hỏi cho  nhẽ. Hắn dường như   sẽ đến,  chờ đợi từ lâu.
“Vương gia, thần nghĩ rằng, thần    rõ ràng . Tại  còn  xin Bệ hạ ban hôn?”
Cảm xúc dâng trào,  cũng khó mà giữ  mặt , gần như là chất vấn.
Vương Dực Xuyên yên lặng   ghế cao, hôm nay  mặc bộ y phục màu đỏ sẫm như lúc mới gặp. Tuấn mỹ uy nghi vô song. Tim  cứ thế mà chìm xuống.
Sao   quên mất,  là hoàng  quốc thích. Cái gì mà bạn bè, cái gì mà  cần  hồi đáp tình cảm của . Mọi thứ đều chỉ là trò chơi mà  vui vẻ tham gia thôi.
Hồi lâu, Vương Dực Xuyên mở miệng: “Bản vương cũng tưởng   thể buông bỏ, chẳng qua  tin nàng gặp nạn ở biên thành liền lập tức  màng tất cả. Nàng cũng , nếu     sức thúc đẩy, bạc và lương thảo  thể kịp thời gửi đến biên thành như .  nếu   ,   nàng còn  chịu khổ thế nào. Gả cho bản vương, từ nay  ai dám bạc đãi nàng,  chỉ  đặt nàng bên cạnh, chăm sóc thật .”
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Hắn   tình sâu nghĩa nặng như .   cảm thấy thật khó chấp nhận. Hắn chỉ thấy nỗi khổ của một  ,  thấy  dân chúng lầm than. Đây chính là hoàng  quốc thích,  sinh   mây,  thấy  bùn lầy.
Lúc , yêu , hận  thể dâng cả trái tim  đối đãi. Nếu như  yêu, chẳng  cũng vứt bỏ như giày rách ?
Gió nhẹ nổi lên, rèm mỏng trong đình bay múa. Ta  thẳng   mặt Vương Dực Xuyên.
“Vương gia, cái gọi là yêu của ngài, chính là ép buộc  chấp nhận …”
“Được, ngài  ,  liền cho ngài…”
Nút thắt  dây lụa bên hông  ngón tay kéo . Vương Dực Xuyên kinh ngạc nhảy khỏi ghế, một tay nắm lấy tay .
“Không  cởi!”
Giọng  trở nên khó khăn, “Tại   thể chấp nhận ? Trước  cởi áo là để cứu . Lúc … là để vĩnh viễn thoát khỏi  ?”
Vương Dực Xuyên buộc  dây áo cho ,  từng chữ: “Chuyện    đường lui.”
Ta ,  thứ đều xong . Không   thế nào về đến nhà.
Nha   Triệu Hành Giản đến tìm ,  che tai : “Không gặp, ngươi mang đèn cá  giường trả  cho  .”
Chiếc đèn cá  hỏng   sửa xong. Sửa  , Triệu Hành Giản mãi mãi     phát hiện  bí mật của . Như    gặp mặt,  vẫn  thể giả vờ   gì, gọi  một tiếng sư . Nghĩ ,   che mặt  một trận. Thật kỳ lạ, càng lớn, nước mắt dường như càng nhiều hơn.