Dù thế nào  nữa,  vẫn  lên triều. Có đại thần tới chúc mừng,  chỉ khẽ gật đầu nhận lễ. Cúi đầu bước , nào ngờ  va  một . Ngẩng lên - là Triệu Hành Giản. Mắt  bất giác cay xè,  ngửa cổ  , khẽ hỏi:
“Huynh cũng định chúc mừng  tìm  lương duyên ?”
Hắn lắc đầu.
“Không   , nếu giữa chúng   hiểu lầm thì nên  rõ ? Ta    hề  tình ý với Tề Vương.”
Nước mắt  chực trào. Hắn tiếp lời:
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
“Ngày  ở biên thành, khi  chạy đến ôm , Tề Vương cũng  mặt. Trong mắt  rõ ràng là cô đơn. Ta liền hiểu,   từng buông bỏ  . Ta  sớm  thư mời phụ mẫu  kinh bàn việc hôn sự giữa chúng . Nào ngờ Tề Vương  tay nhanh đến .”
Ta khịt mũi, ngẩn ngơ hỏi :
“Hôn sự… của chúng ?”
“Ừ. Hôn sự của chúng .”
Thánh chỉ ban hôn  hạ, lúc  mà tấu lên Hoàng thượng rằng    hôn ước, chính là tội lớn khi quân - nhà   gánh nổi?  Triệu Hành Giản chỉ bảo  chớ lo,  nguyện tự  dâng hôn thư lên Thánh thượng, nếu  tội, một   chịu.
Thật là ngốc. Cách  thật sự ngốc.   vẫn dang tay ôm lấy .
Mẫu  Tạ Thính Trúc mắc bệnh, luận về tình lẫn lý,  và Triệu Hành Giản đều nên đến thăm. Tưởng rằng    ở phủ, vì gần đây bận rộn lo việc do Hoàng thượng ủy nhiệm.
Không ngờ đến nơi thì  gặp . Sau khi thăm bệnh,  cáo từ, Tạ Thính Trúc đột nhiên gọi  , hỏi về việc ban hôn.
Thiên hạ  lưng đều   tu mấy đời mới   Tề Vương phi, rằng  trèo cao.    từng  nắm lấy quyền quý phồn hoa .
“Đại nhân cũng cho rằng đây là một mối nhân duyên  ? Ta vốn  xứng với Tề Vương, nên  mang ơn đội đức ?”
Tạ Thính Trúc khẽ lắc đầu:
“Điều nàng cầu xưa nay vốn chẳng  là phú quý, chỉ là một chữ ‘bình yên’ mà thôi. Nàng là một nữ lang , xứng với  điều  . Cứ yên tâm, chốn tăm tối rậm rạp  cũng sẽ mở  ánh sáng - đường cùng  chắc  hết đường.”
Hôm ,  định nhờ Quận chúa Giang Uyển xin một buổi diện kiến Hoàng hậu, ai ngờ trong cung  chạm mặt Tạ Thính Trúc.
Hắn thấy tay  cầm hôn thư, liền hỏi   vì chuyện ban hôn. Ta gật đầu,  chỉ nhẹ giọng đáp:
“Đã kết thúc . Tề Vương  chủ động xin Thánh thượng thu hồi thánh chỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-ban-luong-duyen/chuong-33.html.]
Ta trợn mắt kinh ngạc, nhưng   giải thích thêm, chỉ lặng lẽ rời . E là  một chuyện  bao giờ   thể  rõ.
Không lâu , Hình bộ Hình ngục  khuyết thiếu một chức vụ,   bổ nhiệm  Lục sự, chịu trách nhiệm ghi chép án kiện. Quận chúa Giang Uyển cũng nhậm chức tại Hình bộ,  trở thành thuộc hạ của nàng .
Triệu Hành Giản thì  thăng  Hộ bộ Viên ngoại lang, Hộ bộ Thượng thư Lưu đại nhân  Hoàng thượng khiển trách, giáng chức.
Ngay  đó, vụ án khai thác mỏ sắt lậu ở biên thành  phanh phui, dây dưa rộng rãi. Cuối cùng, điều tra   cả Vương Dực Xuyên.
Trên triều, Tĩnh Vương nổi giận, quát thẳng Tề Vương  dã tâm tạo phản. Vụ án quán thuốc Lưu Ký,  dung túng để kẻ chủ mưu thoát ; vụ ám sát trong dịp săn thu,  dàn cảnh chịu thương giúp thích khách trốn thoát; vụ lũ lụt biên thùy,  gạt bỏ lễ nghi, tự  an dân…
Chứng cứ Tĩnh Vương trình bày, từng điều từng mục đều bất lợi cho Vương Dực Xuyên. Hắn  thể biện hộ,  tống  ngục.
Về , Hoàng thượng xử  thế nào - trục xuất về đất phong  xử tử tại kinh,  ai dám đoán. Nếu hôn ước giữa  và  vẫn còn, thì cả nhà họ Lý e là cũng  vạ lây.
Trong ngục,  bao sóng gió,   gặp Vương Dực Xuyên. Là hoàng  quốc thích, phòng giam của  sạch sẽ hơn  thường. Hắn  yên  giường, mắt nhắm dưỡng thần.
Quan  hỏi cung,   ghi chép. Hắn   gì, chỉ lặng lẽ đối diện  qua song sắt,  dời mắt .
Vụ án của Tề Vương tạm thời   tiến triển, nhưng Tĩnh Vương ngày càng  thánh tâm tín nhiệm. Phương Tư Nhàn nhờ thế cũng trở thành đối tượng các nữ lang Vân Kinh ngưỡng mộ.
Người  học theo nàng ,   mong   bạn với nàng . Còn , tất nhiên trở thành cái gai trong mắt họ.
Một , họ hàng xa của Phương gia phạm tội. Phương Tư Nhàn sai quan  nhắm mắt  ngơ, nhưng  vẫn ghi án rõ ràng.
Kết quả, nàng  xui Tĩnh Vương cho  xé nát hồ sơ,  vu oan  tội danh tày trời, bắt  chịu phạt cắt bổng lộc. Triều cương  lũng đoạn, chẳng ai dám lên tiếng.
Mùa thu năm đó, Tĩnh Vương còn xen  chuyện chọn phi cho Thái tử. Hoàng đế  cho là trái ý, ngược  còn vui vẻ chấp thuận.
Ta  hiểu điều , phụ  thở dài : “Bệ hạ quyến luyến tình , sủng ái Tĩnh Vương,   là phúc  là họa.”
Trong tay Tĩnh Vương vốn   binh quyền, Vương Dực Xuyên  ngục, binh của  cũng   trướng Tĩnh Vương. Ta luôn cảm thấy mưa gió sắp đến, nhưng   là ngày nào.
Hôn sự của  và Triệu Hành Giản  định, nhà họ Triệu mang sính lễ đến.
Cùng với đó là chiếc đèn cá   trả  cho Triệu Hành Giản, cũng  cùng  đưa đến phủ.
Triệu Hành Giản hỏi : “Nàng   ?”
Mặt  đỏ bừng,  hổ đ.ấ.m  một cái.