mặt cô  gọi điện thoại cho ba cô , đầu dây bên  nhanh chóng bắt máy.
  với giọng mỉa mai: "Trương tổng, chuyện nhà ông   nhận  nữa, con gái ông   là loại con mồ côi,  xứng đáng  xe nhà ông. Vậy thì chuyện  đến đây thôi nhé."
Ba cô  cuống lên: "Cô đợi chút,  gọi điện thoại ngay."
Một giây ,   cúp máy, điện thoại của tài xế liền đổ chuông.
Anh    máy, đầu dây bên  mắng xối xả: “ Cậu là đồ ăn hại ,  trả cậu hai ba vạn tiền lương một tháng, việc cỏn con  mà cậu cũng   xong?  bảo cậu  đón cô Nam, cậu đón Trương Na  cái gì? Cậu  hiểu tiếng  ? Xin  cô Nam ngay, bảo Trương Na cút xuống xe tự  về. Còn    nữa thì cậu đừng  hầu hạ  nữa."
Tài xế mặt mày tái mét, cố nhịn: "Cô Trương, ba cô bảo cô tự  về. Nhiệm vụ của  hôm nay chỉ là đến đón cô Nam."
Trương Na  thể tin : "Bảo  xuống xe? Dựa  cái gì chứ! Đây là xe nhà  mà."
Tài xế còn  cúp máy, giọng Trương tổng  vang lên từ đầu dây bên : "Trương Na, con mau cút xuống xe cho ba, nếu để con  lỡ việc ba gặp cô Nam, ba sẽ cắt thẻ của con."
 cạy móng tay,  cô  tức đến phát điên,  thản nhiên chế nhễu: "Cậu còn  xuống xe? Cẩn thận ba  cắt thẻ đấy, bây giờ  mà ông  quan tâm nhất chính là  đấy."
Nói cho cùng  vẫn  chút khó hiểu, năm đứa bé gái đó gọi Trương Na cùng , rõ ràng là  quan hệ huyết thống.
Trương Na ngày thường tiêu tiền như nước, đúng là tiểu thư nhà giàu chính hiệu.
Sao năm đứa bé gái   c.h.ế.t thảm như  chứ.
Chẳng lẽ đều là con riêng của Trương tổng?
Không thể nào.
Trương Na tiu nghỉu xuống xe,  bên đường liền lấy điện thoại  gọi cho  cô  mách lẻo.
  hiệu cho tài xế: "Lái xe ,   thì mất thời gian,  đền  nổi ."
Tài xế  khi  mắng một trận   điều hơn nhiều, đạp ga phóng , để  cho Trương Na một màn khói xe mù mịt.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tâm trạng   hơn hẳn.
Xe chạy  êm, hai mươi phút  dừng   một căn biệt thự  bề thế.
  chút  hiểu, nhà Trương Na giàu  như , tại  cô   vì một suất học bổng một vạn tệ mà so đo tính toán với , ghi hận .
Trương tổng từ xa   đợi ở cửa, thấy  đến liền đích  chạy  mở cửa xe cho . 
Tài xế nhớ đến thái độ   của  với , ánh mắt    là cầu xin tha thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/troi-sinh-dong-nu/chuong-3.html.]
Trương tổng  áy náy: "Cô Nam chịu thiệt , lát nữa  sẽ đuổi việc  tài xế ."
  trừ cho qua chuyện: "Không , chuyện nhỏ thôi mà. Hay là chúng   xem xét căn nhà ? Chuyện nhà ông  đại khái  nắm  ."
  vòng quanh căn nhà một vòng: "Trước tiên  sẽ ẩn nấp, tránh đánh rắn động cỏ, đợi đến nửa đêm khi con gái ông lên cơn,  sẽ  tay."
 hai mắt sáng rực  chằm chằm bác bảo vệ bên cạnh, bác  giật nảy  ôm chặt lấy ngực.
 phấn khích: "Bộ đồng phục của bác  trông  đấy, cho  một bộ. Nhớ chọn loại dày dặn,  sợ lạnh!"
 trốn trong phòng bảo vệ của nhà họ Trương, cải trang thành nhân viên an ninh, lúc đầu  chằm chằm  màn hình camera  chớp mắt.
Sau đó thấy chẳng  gì, bèn lấy điện thoại  chơi.
Nửa tiếng , Trương Na tức giận trở về nhà.
Vừa  biệt thự, cô  liền ném túi xách lên ghế sô pha: "Nam Ly Ly ?"
Người giúp việc  dám ho he một tiếng, sợ chuốc họa  .
Trên cầu thang tầng hai, giọng Trương tổng vang lên: "Trương Na, con còn  phép tắc ?"
Trương Na: "Ba  phép nhân lúc  đang  viện dưỡng bệnh, ở nhà ve vãn nữ sinh viên, còn con thì    đúng ?”
“Ba  còn là ba của con ? Mẹ ở với ba cả đời, cuối cùng ba đối xử với  như  ?"
Trương tổng đương nhiên   đang ở trong phòng bảo vệ theo dõi  chuyện, nhưng   thể  thẳng với Trương Na.
Ông  nghiến răng tát Trương Na một cái: "Cút về phòng, sách vở   bụng chó hết ."
Trương Na hai mắt đỏ hoe, phẫn uất  im  ba cô .
 "Xem  trừ tiền tiêu vặt hai tháng của con vẫn  đủ, nhất định  ép ba cắt thẻ của con mới  hả?"
Trương Na lúc  mới chịu về phòng.
Sau khi  chơi game thua liên tiếp mười lăm ván, cuối cùng cũng đến nửa đêm.
Điều hòa trong phòng bảo vệ bật  mạnh, thổi đến mức  buồn ngủ díp cả mắt.
Xung quanh tối đen tĩnh mịch,  bình thường chỉ  thấy tiếng gió rít gào.
    thấy một thế giới khác.