Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mèo quỷ bên ngạo nghễ xuống, nó : “Chết nhanh như ư, còn tưởng lợi hại như thế nào chứ.”
Lúc Miêu Bạch trở , nó chồm lan can ban công, việc đầu tiên của nó chính là tìm xem linh hồn của Trịnh Phương Thảo thoát ngoài để còn nhanh chóng đưa . Thế nhưng nó chẳng thấy bất cứ thứ gì xung quanh An Dao ngoài màn đêm tĩnh lặng và vài bóng ma mờ ảo lảng vảng.
Miêu Bạch co giò nhảy xuống!
Trong cơn mê man, An Dao thấy nhiều thứ xung quanh, cô dường như thể thấy tất cả vạn vật, những dòng kí ức cứ ồ ạt chảy khiến đầu cô như nổ tung. Khoảnh khắc Miêu Bạch tiếp đất, An Dao mở bừng hai mắt, đó cau mày chống tay dậy.
“Chuyện quái quỷ gì đang xảy ?”
Miêu Bạch mới đáp xuống, còn đang loay hoay gom “mật” thì tiếng An Dao bên cạnh thì giật . Nó ngơ ngác An Dao trong đêm tối hỏi: “An Dao, cô chứ?”
“Ổn! Trở về .”
Nghe An Dao mà Miêu Bạch thiếu điều nhảy cẫng lên ăn mừng, nó như mếu An Dao mà : “An Dao, cuối cùng cô cũng nhớ . Mười năm, chờ cô tròn mười năm !”
An Dao kể chuyện cũ, cô chống tay dậy phóng tầm mắt lên lầu mà lạnh giọng : “Yêu ma quỷ quái từ đến . Mau nhận tao sẽ tha cho mày. Tao sẽ cho mày ba phút để suy nghĩ xem là phục tùng tao là hóa kiếp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trom-mong/40.html.]
“Bạch hổ, tấn công!”
Mèo quỷ lệnh cho hổ trắng tấn công An Dao, ngay khi cô lên tới thì giáp mặt với hổ trắng. Nó chồm lên, há to miệng nhe nanh ngoạm đầu An Dao nhưng bi An Dao co chân đạp cho nó một cú văng về . An Dao nương tay bất cứ ai, cô xông tới bóp cổ hổ trắng cho nó há to miệng nhổ mất hai cái răng nanh của nó. Rất nhanh, bởi vì khi An Dao dứt câu thì cô cũng lên tới và đánh hổ trắng bầm dập. Con hổ trắng đánh cho ngơ ngác, nó An Dao và đang mụ mị đầu óc vì mèo quỷ điều khiển, bây giờ nó còn chẳng An Dao nào là An Dao nào. Đang yên đang lành mèo quỷ điều khiến tấn công An Dao cho cô nhổ mất răng nanh.
Quá khứ mối ân oán của An Dao và hổ trắng cũng lớn lao gì cho cam. Là một An Dao ăn măng nhưng tiếc tiền bỏ tiền chợ mua mà rừng hái. Mà bà cô An Dao hái măng cũng chịu hái ban ngày mà nửa đêm soi đèn “hái măng”. Đi sâu trong rừng, An Dao gặp ngay hổ trắng đang săn, vất vả mãi mới săn một con nai thì An Dao cướp mất, đó còn đánh cho hổ trắng một trận nhừ tử.
Chuyện cũng qua lâu , nhưng hổ trắng cứ nhớ mãi miếng ăn thôi, vì mà cứ năm nào ngày nó cũng sẽ đến để đòi con nai . Mà tiếc là còn kịp tìm năm nào thì An Dao mất hút suốt mười năm ròng. Mấy hôm nay An Dao trở nên nó đánh mùi mà đêm nay tìm tới để đòi “nai”.
Thật đời nhiều thứ thú vị, ví dụ như một con mèo mà ôm dã tâm lớn như mèo quỷ. Mà một chúa sơn lâm uy mãnh như hổ trắng chỉ vì một miếng ăn mà bám dai dứt.
Mèo quỷ thấy An Dao đánh hổ trắng đến ngơ thì dường như nhận điều gì đó, nó cảnh giác lùi xa An Dao mà hỏi: “Cô là ai?”
An Dao nở một nụ “hiền lành”, mèo quỷ còn kịp thấy gì thì An Dao bóp cổ vật xuống đất, đó cô chọc ngón tay yết hầu của mèo quỷ, một nhát rút hết cả ruột gan phèo phổi của mèo quỷ ngoài sự ngơ ngác của nó. Sau khi rút sạch hết nội tạng của nó ngoài thì An Dao còn dí cái mớ lòng thòng m.á.u me đưa lên mặt cho mèo quỷ : “Này, ăn . Nghe mày thích ăn nội tạng lắm mà?”
Cái xác mèo rừng cũng là mượn, lúc mèo quỷ vẫn kịp thoát , nó trợn trắng hai mắt, chằm chằm An Dao mà nên lời. An Dao lúc đúng là biến thái tả , Miêu Bạch lên tới, nó thấy như thế thì vui mừng chi thiếu điều nhảy cẫng lên thôi. Sự kinh ngạc qua , mèo quỷ đột nhiên lên lanh lảnh : “Mày cũng quỷ nhập cơ ?”