TRỐN ĐI VỚI ANH TRAI CHÚNG TÔI BỊ HAI ĐẠI LÃO BẮT VỀ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:50:44
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 5

 

Cố Thương lạnh lùng liếc xuống chiếc áo sơ mi mở cúc đến n.g.ự.c của , để lộ mảng da trắng nhợt, trong túi áo còn nhét mảnh giấy ghi điện thoại và trái tim nguệch ngoạc của ai đó.

 

Cố Thương lạnh lùng hừ một tiếng, xoay bỏ .

 

Tô Thê ngẩn :

 

“Ơ…?”

 

Đến ngày thứ năm đảo, cuối cùng cũng Tô Thê lôi bar.

 

Anh hăng hái đến mức còn nghi ngờ cổ phần trong quán:

 

“Đi một thôi mà! Đã đảo chẳng lẽ thử qua xem ?”

 

Bị năn nỉ mãi, đành miễn cưỡng gật đầu.

 

Khi đến nơi, kéo đến chỗ mấy trai từng khoe trong album, mới hiểu mục đích thật sự của .

 

“Đây đây, đây là Tô Lan em gái .”

 

Tô Thê năng như bà mối chính hiệu:

 

“Thế nào, xinh đúng ?”

 

“Rất xinh.” — trai đối diện mỉm lịch sự:

 

“Xin chào.”

 

khẽ gật đầu: “Chào .”

 

“Gặp đồng hương ở nước ngoài, đúng là duyên quá còn gì!”

 

Tô Thê khoa trương xong, liền phất tay:

 

“Thôi hai chuyện nha, qua xem chút!”

 

“... Ê” còn kịp gọi thì biến mất giữa đám đông.

 

Không còn cách nào khác, chỉ đành động chuyện với trai .

 

vốn uống rượu, nhưng vì ngại ngùng, uống một ngụm thêm một ngụm, đến khi đầu óc bắt đầu cuồng.

 

vội chào tạm biệt , định tìm Tô Thê để rằng về .

 

Tìm mãi, mới thấy gục ghế sô pha trong một góc tối của quán.

 

hỏi bên cạnh:

 

“Anh uống nhiều thế ?”

 

Người đáp:

 

“Chơi trò chơi đấy, hăng quá nên uống luôn cả dãy.”

 

: “…”

 

đẩy đẩy vai Tô Thê:

 

“Về thôi .”

 

“Ờ ờ…” — Anh loạng choạng dậy, sợ ngã nên đỡ lấy.

 

Từ quán bar về căn nhà gỗ mặt nước xa lắm, nhưng vì Tô Thê say bí tỉ, còn cũng chếnh choáng men, nên hai em vật vã mãi mới lê đến cửa phòng.

 

thở hổn hển, đặt xuống bên ngoài cho nghỉ một lát mới tính trong.

 

Tô Thê say khướt, cao 1m78 mà cuộn như đứa nhỏ, đầu tựa lên vai , giọng lè nhè bi thương:

 

“Em gái … đàn ông đều đáng tin em sống với …”

 

Cơn say cũng bắt đầu dâng lên, đầu ong ong, chẳng lời an ủi nào, chỉ thể đưa tay vỗ nhẹ lưng .

 

lắc đầu, cố lấy tỉnh táo, định đỡ trong:

 

“Anh, tỉnh chút , phòng .”

 

Tô Thê vẫn cứ rúc đầu vai , chịu nhúc nhích. đành thở dài, định dùng sức kéo dậy.

 

Vừa ngẩng đầu, bỗng c.h.ế.t trân tại chỗ.

 

Cách đó xa, ánh đèn vàng lờ mờ, hai bóng cao lớn đang giữa lối .

 

Ánh sáng hắt lên nữa bên khuôn mặt họ, bên trái thì vô cùng lạnh lùng, còn bên nở nụ nửa miệng, cái nụ còn đáng sợ hơn .

 

Người bên khẽ với bên trái:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-di-voi-anh-trai-chung-toi-bi-hai-dai-lao-bat-ve/chuong-5.html.]

“Dựa sát thế … chẳng lẽ hai đứa thật sự định luận loan hả?”

 

Sắc mặt bên trái lập tức tối sầm , sải bước tới, xốc Tô Thê đang tựa lên vai, lấy thẻ phòng trong túi , quẹt cửa và thẳng trong.

 

Bờ vai đột nhiên trống , ngẩn :

 

“Hả…?”

 

theo bóng hai khuất, đầu óc vẫn còn đơ, thì một bóng đen phủ xuống mặt.

 

Ngẩng đầu lên, thấy gương mặt mà vẫn luôn mơ tưởng.

 

Phản ứng đầu tiên của là chắc chắn là đang mơ .

 

Nếu Tô Thê , nhất định mắng tiền đồ, đến mơ cũng mơ thấy Trì Văn.

 

Người trong mơ mà vẫn đến thế.

 

Trì Văn cúi xuống gần , giọng khẽ trầm:

 

“Uống bao nhiêu mà say thành ma men thế ?”

 

thành thật giơ hai ngón tay:

 

“Hai ly.”

 

Anh bật .

 

Có lẽ vì đang mơ, nên bỗng can đảm hơn hẳn, trong lòng dâng lên một ý lạ chạm .

 

Thế là hỏi:

 

“Em thể chạm một chút ?”

 

Trì Văn nhướn mày, giọng mang chút ý :

 

“Hóa uống say là gan to hả? Được thôi, chạm chỗ nào?”

 

đưa tay , khẽ chạm , chạm ngốc:

 

“He he… thật quá .”

 

“Giống thật quá.” — lẩm bẩm:

 

chắc chắn đây là mơ , chứ thể ở đây …”

 

nụ quen thuộc hiện , nụ nửa hiền lành nửa nguy hiểm mà quen thuộc đến mức đau lòng.

 

Trước khi chìm hẳn cơn ngủ say, tai còn thấy giọng khẽ vang bên tai:

 

“Anh đến để ngăn hai em em bậy đấy.”

 

Tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ.

 

Trong đầu cứ lặp lặp hình ảnh Trì Văn xuất hiện tối qua.

 

thở dài, lẽ là nhớ đến phát điên .

 

Đến mức trong mơ cũng thấy , mà còn mơ thấy tha hồ nắn bóp mặt như nắn bột.

 

Trên vẫn là bộ váy hôm qua, đành lê dậy rửa mặt, đồ mới.

 

Vừa định sang phòng bên xem Tô Thê thế nào… đẩy cửa thì c.h.ế.t trân.

 

Trên ghế sô pha hai đàn ông đang ung dung, chính là hai tưởng mơ thấy đêm qua.

 

Cố Thương thẳng lưng, tay đặt bàn phím laptop, vẻ mặt nghiêm túc đến mức nếu ai đang việc chung chắc cũng chẳng dám thở mạnh.

 

Anh ngẩng đầu lên, giọng điềm tĩnh:

 

“Chào buổi sáng.”

 

đờ , gật đầu cứng ngắc, từ từ sang bên cạnh .

 

Trì Văn nghiêng đầu, khóe môi cong lên:

 

“Chào buổi sáng.”

 

: “……”

 

Không mơ.

 

Không mơ thật.

 

Việc Tô Thê Cố Thương vác mơ.

 

chạm mặt Trì Văn, sờ mặt , ngốc cũng mơ.

 

 

Loading...