TRỐN ĐI VỚI ANH TRAI CHÚNG TÔI BỊ HAI ĐẠI LÃO BẮT VỀ - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:50:48
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 9

 

cố tình tìm hiểu , mấy ngày nay công viên tổ chức buổi đêm đặc biệt, cuối chương trình sẽ màn pháo hoa rực rỡ bầu trời.

 

Kế hoạch của rõ ràng: Khi pháo hoa nổ tung, sẽ tỏ tình với Trì Văn.

 

Mọi chuyện đó diễn suôn sẻ.

 

Chúng chọn một chỗ khuất , thể thấy pháo hoa rõ nhất.

 

Tim đập thình thịch, lòng bàn tay rịn mồ hôi.

 

Trì Văn liếc qua, thấy cứ hít thở sâu liên tục, liền hỏi:

 

“Sao thế?”

 

giật xua tay lia lịa:

 

“Không… , em chỉ là… mong chờ pháo hoa thôi!”

 

Anh bật khẽ, gì thêm.

 

tám giờ, pháo hoa đồng loạt bay lên, ánh sáng lấp lánh chiếu rọi khắp bầu trời.

 

hít sâu một cuối cùng, kiễng chân, khẽ gọi:

 

“Trì Văn.”

 

Anh cúi đầu , lưng là cả một trời rực sáng:

 

“Hửm?”

 

bắt đầu câu mà luyện tập vô trong gương: “Em…”

 

một chữ, ngắt lời :

 

“Đợi chút.”

 

ngẩn , chẳng hiểu định gì.

 

Chỉ thấy giơ tay lên, mà chẳng từ lúc nào, trong lòng bàn tay một sợi dây chuyền.

 

Anh cúi xuống, động tác nhẹ nhàng, đeo sợi dây cổ .

 

Khoảnh khắc , cảm thấy một niềm hạnh phúc lan tỏa khắp , đến mức dám nhúc nhích, sợ chỉ cần cử động nhẹ cũng tan biến giấc mơ .

 

Khi cài xong khóa, lùi nửa bước, môi khẽ cong lên:

 

“Suýt nữa thì em cướp lời .”

 

Ánh sáng pháo hoa phản chiếu trong mắt , đến nghẹt thở.

 

Anh , mỉm :

 

“Em ở bên ?”

 

như rơi một cơn lốc hạnh phúc, đầu óc choáng váng, chẳng nổi một câu nào chỉ liên tục gật đầu như con gà mổ thóc.

 

Mãi một lúc , mới dần hồn… nhận .

 

Kế hoạch tỏ tình của hình như phát hiện từ lâu .

 

ngẩng đầu hỏi:

 

“Anh em định tỏ tình từ khi nào thế?”

 

Trì Văn khẽ:

 

“Chắc từ lúc em bắt đầu lên kế hoạch tỏ tình .”

 

Anh nghiêng đầu , giọng bất lực dịu dàng:

 

“Không thể , em biểu hiện rõ ràng quá đó Đông Đông.”

 

Anh dừng một lát, chậm rãi bổ sung:

 

“Thật ban đầu chỉ đoán thôi. khiến chắc chắn là hôm .”

 

“Hôm ?”

 

Trì Văn cong khóe môi:

 

“Hôm trai em chạy đến đ.á.n.h một cú, bảo rằng nếu dám em tổn thương, ảnh sẽ in danh của phát trong quán bar gay để tuyên bố cho cả thế giới là ai.”

 

: “…”

 

Anh đúng là thiên tài phá bầu khí lãng mạn.

 

Trì Văn bật :

 

“Anh đoán, chắc cũng chờ ngày lâu lắm . Có báo tin cho kết quả ?”

 

chớp mắt:

 

“Báo… kiểu gì ạ?”

 

Anh nắm lấy tay , mười ngón đan chặt, giơ tay lên, khẽ vẫy về phía xa xa.

 

nghi hoặc đầu theo…

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-di-voi-anh-trai-chung-toi-bi-hai-dai-lao-bat-ve/chuong-9.html.]

Dưới tán cây cách đó xa, Tô Thê đang thò nửa cái đầu , lén lút về phía chúng .

 

Khi phát hiện, chẳng buồn trốn nữa.

 

Dựa hiểu nhiều năm của về trai , nét mặt rõ ràng đang :

 

chỉ xem lén thôi đấy, thì nào!”

 

Chưa dừng ở đó, khi thấy Trì Văn nắm tay còn vẫy tay như khoe chiến lợi phẩm,

 

Tô Thê lập tức xắn tay áo, c.h.ử.i um trời, chuẩn xông tới.

 

kịp bước vài bước, Cố Thương từ xuất hiện, mặt lạnh tanh, một tay kéo thẳng.

 

Tô Thê giãy giụa, đ.á.n.h đá, còn Cố Thương thì lặng lẽ chịu đòn, vẫn cứng rắn lôi khuất.

 

Trì Văn theo, nhếch môi, giơ ngón cái tặng cho bạn một cái:

 

“Anh em .”

 

: “…”

 

Từ khi Cố Thương chịu hủy hôn, quan hệ của hai bọn họ đúng là lật ngược .

 

Cố Thương biến thành mỗi ngày chạy theo , còn Tô Thê thì bắt đầu lên mặt dạy đời.

 

Vài hôm , mở lớp học tình yêu cho :

 

“Anh với em bao nhiêu , treo bọn đó lên đánh! Dễ dàng quá học sẽ quý!”

 

nghiêm túc , còn giơ tay:

 

“Thầy Tô, em câu hỏi.”

 

Tô Thê bộ tịch:

 

“Bạn học Tô, mời .”

 

giả vờ ngu:

 

“Thầy Tô, cổ thầy nhiều nốt muỗi đốt ạ?”

 

“Khụ khụ khụ…” — Tô Thê kéo áo lên che đám dấu hôn cổ:

 

“Làm… chuyện đó chứ còn gì nữa! Anh tha cho , chỉ là… chơi chơi thôi!”

 

Anh phẩy tay:

 

“Thôi, trẻ con như em rõ. Tan học!”

 

Lúc đó chỉ:

 

“Ồ ồ.”

 

còn đang theo bóng hai họ rời , thì cằm Trì Văn kẹp lấy, trực tiếp xoay mặt :

 

“Được , nữa. Anh tỏ tình bao lâu mà em cứ khác, sẽ ghen.”

 

Sự chú ý của kéo về, rơi xuống đôi tay đang nắm chặt.

 

Có lẽ vì quá hạnh phúc, nhịn mà bật ngốc nghếch.

 

“Vui đến ?” — Trì Văn cũng mỉm theo:

 

“Thích đến thế ?”

 

chớp mắt, ngượng ngùng đáp khẽ:

 

“Ừm…”

 

thích .

 

vẫn nhớ đầu tiên gặp Trì Văn, là ở một buổi tiệc.

 

Khi mang đôi giày cao gót chân, gót cọ rát đau, bước tập tễnh, trốn góc để lót tạm giấy ăn, thì tình cờ gặp .

 

Chúng vốn quen , nên chỉ sững một giây gật đầu chào lễ phép.

 

Trì Văn nhanh chóng rời . vài phút , , đưa cho hai miếng băng cá nhân:

 

“Dán cái .”

 

ngây , còn tim thì như trận động đất.

 

Từ đó, thường lặng lẽ từ xa, từng nghĩ một ngày, sẽ nắm tay như thế , dịu dàng :

 

“Sau đừng lén nữa, thể đường đường chính chính mà .”

 

“Những tụ họp, em trốn kín, tìm lâu mới thấy.” — Trì Văn khẽ siết tay :

 

“Cũng mấy , tìm nửa ngày mới phát hiện… là em thật sự đến.”

 

bật , thấy .

 

Tối nay về, chắc Tô Thê mắng là đồ tiền đồ, một câu gật đầu cái rụp.

 

thôi, tiền đồ thì chứ.

 

Đời ngắn ngủi như … Cứ yêu .

 

HẾT

Loading...