Cốc cốc
“ Thanh Nhi , trễ đó con ’’ Thanh Nhi là Lê Thục Như mở cửa phòng .
Đã 8h sáng mà con gái vẫn dậy, chắc chắn sẽ trễ học cho xem.
“ Umm ... ’’ Thanh Nhi lòm còm dậy.
Không cô đang mơ đó chứ, ở đây nhờ.
xung quanh thì đây là phòng ngủ của cô ở nhà cũ mà.
Không lẽ... Thanh Nhi bất ngờ khi nghĩ tới trường hợp khi nào cô trùng sinh !
“ Mẹ... hôm nay là ngày mấy tháng mấy năm bao nhiêu ạ? ’’
Đối với câu hỏi ngớ ngẩn của Thanh Nhi cô chỉ hóa đá. Bà chỉ một suy nghĩ, lẽ ngủ nướng quài thì đầu óc sẽ vấn đề đó chứ.
“ Cái con bé , như con mới trời rơi xuống ’’ bà cốc đầu cô một cái.
“ Ui da ’’
“ Hôm nay là thứ 3, ngày 8 tháng 9 năm 2022 ’’
Thanh Nhi xong ngày tháng cũng vô cùng bàng hoàng, thật sự trùng sinh ư. Liền với tay lấy điện thoại, cô xác nhận thêm nữa. Nhìn dòng chữ ngày tháng năm điện thoại cô càng chắc chắn hơn.
Thanh Nhi nghỉ mấy chuyện trùng sinh bình thường chỉ tiểu thuyết thôi chứ, nhưng ai ngờ hiện tại nó xuất hiện lên chính bản .
Nghĩ như cũng , trùng hợp thời gian chính là năm cuối Thanh Nhi học đại học, nhất định cô sẽ phạm vết xe đổ của kiếp nữa.
“ Con còn mau xuống ăn sáng, đó ngớ ngẩn một lát trễ bây giờ ’’
Mẹ cô vẫn còn bên giường sắp xếp mền gối ngay ngắn , dáng vẻ ngẩn ngơ như đang suy ngẫm chuyện gì đó của con gái .
Như lời của kéo về hiện tại, Thanh Nhi như đến nơi. Ở kiếp vì tình yêu nam nữ mà cô vứt bỏ cha của .
Hiện tại thấy mặt vẫn luôn lo lắng, yêu thương mà Thanh Nhi cảm thấy đau lòng thôi.
Thanh Nhi là con mà cảm thấy xót xa như , thì thử hỏi lúc mà cô cãi ba bỏ thì họ đau lòng tới mức nào cơ chứ.
“ Mẹ, con yêu lắm ’’ Thanh Nhi chòm tới ôm lấy .
Bà Thục Như cũng hành động của con gái cho dở dở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-doi-tron-kiep/chuong-3.html.]
“ Rồi , mà. Lớn mà cứ như con nít ’’ thấy cô nước mắt nước mũi dính hết lên cả mặt mũi bà cũng gáng nhịn .
“ Con đánh răng, đồ còn xuống ăn sáng. Cha con đang đợi ở kìa ’’ bà đẩy Thanh Nhi nhà vệ sinh cầm cây bàn chải nhét tay cô.
“ Chào buổi sáng, cha ’’ Thanh Nhi đồ xong liền xuống lầu, vai còn đeo thêm chiếc balo học.
“ Hôm nay vẫn dậy trễ nhé con gái ’’
Hình như cũng riêng hôm nay, mà chính xác là từ lúc lên đại học đến bây giờ cô vẫn luôn dậy trễ. Vì đại học quy định bắt buộc giờ học như mấy lớp ở , nên bình thường Thanh Nhi luôn nướng thêm xíu nữa.
Dù Thanh Nhi cũng tính là trễ quá, bởi vì nào đến trường cũng là kịp ngay lúc mà thầy cô đến nơi. Thanh Nhi cũng cảm thán khi bản tính toán chính xác về vấn đề thời gian.“ Cha ’’ là cha đang chọc nên cô cố tình tỏ chút giận dỗi.
“ Lát nữa cha cũng việc ghé trường con, cha sẽ cho con hóa giang một đoạn nhé ’’
Bình thường Thanh Nhi cũng đều sẽ tài xế riêng đưa rước. Do cha cô đều công việc riêng của nên từ nhỏ chú Phong tài xế luôn là hộ tống cô nơi.
“ Vậy thì con cảm ơn cha ’’ Thanh Nhi chét bơ lên lát bánh mì mỉm .
Nhắc đến thì cha cô ông Hà Quang Dũng hiện là giáo sư chuyên nghiên cứu về vấn đề tài chính, tiền tệ và bên cạnh đó cũng là một doanh nhân giàu . Gốc rễ của nhà họ Hà cũng là xâu xa, nhưng cụ thể những chung trong thế hệ với ông của nhà họ Hà thì còn 2 nữa. Một là cô đang bên Úc của Thanh Nhi, còn là chú út hiện đang nắm hơn một nửa của nền kinh tế Liên bang.
Còn về cô là bà Lê Thục
Như, xuất cũng dạng bình thường. Bà là con cái của cựu tổng thống nước X, năm 25 tuổi thì tự mở công ty và xuất sắc trở thành top 1 trẻ xuất sắc và giàu nhất nước X của tạp chí XX.
Đương nhiên tới đời của Hà Thanh Nhi thì gen di truyền vẫn . Cô hưởng tất cả thứ từ cả ba lẫn , nên việc học hành đối với cô là vô cùng dễ dàng. Thanh Nhi luôn là học sinh xuất sắc từ lúc còn nhỏ cho đến hiện tại.
Hai năm thì Thanh Nhi cũng đỗ trường đại học top đầu của cả nước và theo học ngành tài chính của trường.
“ Cái thằng nhóc , quan hệ gì với con ? ’’
Đang xe đến trường thì ông Dũng nhớ mấy hôm một thằng nhóc cỡ tuổi Thanh Nhi đưa cô về.
“ Cha Giang Thành ’’
“ Con với quan hệ gì hết, ba yên tâm ’’
Thanh Nhi sợ ba lo lắng nên nhiều. Mọi chuyện tự cô sẽ giải quyết. Tuy Thanh Nhi ý định sẽ trả đũa nhưng cô cũng sẽ ngu ngốc mà tin tưởng thêm nữa.
“ Vậy thì , ba thấy thằng nhóc đó lành chút nào ’’
“ Lúc đưa con về vô tình gặp ba mà cứ chằm chằm ba như là đang đánh giá những thứ ba .
Những như thế nguy hiểm con . ’’
Ông ở ngoài xã hội nhiều năm, loại nào cũng từng thấy qua. Duy chỉ thằng nhóc hôm đó đem một cảm giác vô cùng ác cảm đối với ông.