Không đúng! Đây chính là những ngón tay  c.h.ế.t thật!
 
  định ngăn Gia Văn  thì cô    rõ,  đó liền sợ đến mức  phịch xuống đất.
 
"Chết... c.h.ế.t ! Là  chết!"
 
"Đã đến đây  thì vác thêm hai cái về . Nấm mọc   c.h.ế.t nên kích thước cũng lớn hơn." Trong một khung cảnh rợn  như , chị dâu Thạch  vẫn còn tâm trạng để hái nấm.
 
 vội vàng gạt lớp đất bùn gần những cây nấm khổng lồ , một, hai, ba... Rễ của mỗi cây nấm đều bám chặt  từng bộ xương cốt.   dậy  những cụm nấm  đường kính hơn trăm mét xung quanh và da đầu  khỏi cảm thấy tê dại. Hàng trăm bộ xương cốt lớn nhỏ khác , tất cả đều  chôn vùi  lớp đất màu mỡ .
 
Đây   kho lương, đây là địa ngục trần gian.
 
"Trong núi c.h.ế.t một  thôi mà,  thành phố đúng là  từng thấy sự đời." Chị dâu Thạch vẫn mang vẻ mặt bình thản như thường,  đó cô  nhặt vài cành cây khô để che phủ những bộ xương . "Đây là con đường duy nhất  thể   làng Sương Mù mà  cần  qua con đường bùn lầy. Hầu hết phụ nữ  bỏ trốn đều sẽ chọn con đường , nhưng các cô cũng thấy  đấy, ở đây căn bản là  thể thoát  . Và những  phụ nữ   lời, họ cũng sẽ  đưa  đây để gả cho Sơn Thần  tân nương."
 
Chị dâu Thạch  hái nấm  liếc  Gia Văn với ánh mắt âm u.
 
"Cô  cơ hội đấy."
 
"Tân nương của Sơn Thần? núi Tam Khương  thần ? Sao   chuyện kỳ quái như ?"
 
Tất nhiên là quái lạ, nếu      thể tự nhiên xuất hiện sương mù như .  đó chắc chắn   là thần, vì thần sẽ  bao giờ giúp kẻ ác.
 
"Có đấy. Là các cụ trong làng ,   trừng phạt sẽ  bao giờ  khỏi  khu rừng sương mù của Sơn Thần."
 
"Tại     ? Họ  thể  như chúng , kiếm một sợi dây là  mà." Gia Văn dù hoảng sợ nhưng vẫn  quên suy nghĩ cách thoát khỏi ngọn núi .
 
"Dây ở  ? Ai sẽ dẫn đường cho cô? Mà cho dù    thì ? Đây chẳng qua mới chỉ là cửa ải đầu tiên thôi."
 
Gia Văn đột nhiên nhớ  điều gì đó,  ấp úng hỏi: "Vậy mấy hôm , cái chị  tiếng phổ thông    lắm,   cũng   đưa đến  tân nương cho Sơn Thần  ?"
 
Tim  đập điên cuồng, và tai cũng lập tức ù . Người chị  tiếng phổ thông    lắm mà cô  nhắc đến, chẳng lẽ là Kim Chi ?
 
10
 
"Rừng sương mù gì chứ, đây căn bản là một khu rừng xương cốt." Gia Văn lẩm bẩm suốt cả đoạn đường về.
 
Còn  thì   lạc thần, hình ảnh Sơn Thần tân nương và Kim Chi  ngừng tách    hợp  trong đầu . Gia Văn  bắt cóc nửa tháng , và  cuối cùng cô  gặp Kim Chi là một tuần . Trong truyền thuyết về Sơn Thần, tân nương của Sơn Thần cần  nhịn ăn  một tuần để chuẩn  chờ gả. Một tuần, chẳng  sẽ đói đến mức thành một cái xác khô  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-khoi-thon-vu-lam-nguyen-anh-6/chuong-5.html.]
 
Vì trong tay   hương nên    cách nào xem hương đoán lành dữ. Mẹ kiếp... Thật  chửi thề mà  thôi.
 
Trên đường về, dòng suy nghĩ của   một trận cãi vã  gián đoạn. Tiếng cãi vã phát  từ nhà của ...  quên, từ nhà của tên buôn  Tiểu Khương. Trong sân  một đám dân làng đang vây quanh, còn Tiểu Khương thì đang cãi  đến đỏ mặt tía tai với ai đó. Thấy  trở về, đôi môi mỏng của   khẽ run rẩy, suýt chút nữa thì hông thở nổi.
 
"Sao ? Ai bắt nạt  đàn ông của  hả!"  tiến lên giả vờ bảo vệ Tiểu Khương,  ngờ    nắm chặt lấy cánh tay . Thấy   sắp  đến nơi,  cố tình tỏ  lo lắng như thể  yêu   thật lòng: "Nói  chứ!"
 
"Sơn Thần cưới vợ, chọn  đưa dâu...  chọn trúng chị ."
 
 lập tức cảm thấy  choáng váng. Hình ảnh Sơn Thần tân nương và Kim Chi trong đầu  lập tức trùng khớp. Không ngờ    thể nhanh chóng cùng Kim Chi cao chạy xa bay đến .
 
Chuyện ,    thể thuận lợi đến thế.
 
11
 
 cố gắng kìm nén khóe miệng đang  ngừng  nhếch lên, nhưng  thấy   đều đang  chằm chằm  .  giả vờ tức giận, nhưng   vẻ  đúng lắm.
 
"Cô      gì? Chẳng lẽ là sợ đến mức ngây   ?"
 
 chợt nghĩ  là một phụ nữ  bắt cóc, và  sắp  đưa đến một nơi xa lạ, nguy hiểm. Kết hợp những điểm  ,  liền  bệt xuống đất,  liền ôm chặt lấy đùi Tiểu Khương mà  nức nở.
 
"Cậu   sẽ bảo vệ  mà! Cậu   sẽ đối xử  với  mà! Sao   thể thất hứa chứ?"
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Tiểu Khương  ngờ phản ứng của   kịch liệt đến  nên cũng  chút  chống đỡ nổi.  thấy trong đám đông chị dâu Thạch   gì đó, nhưng   Khương Thạch trừng mắt một cái nên liền sợ đến mức run rẩy  .
 
"Vẫn còn  thể   một đêm nữa, tối nay cứ tận hưởng phúc phận ." Khương Thạch bước   vỗ vỗ lên vai Tiểu Khương.
 
Tiểu Khương   đang   đất, làn da đen sạm của   trong chốc lát  biến thành màu đỏ mận.
 
Tối hôm đó, khi về phòng chuẩn   ngủ,  chợt cảm thấy bất an. Chiếc chăn nệm mà   trải  đất  đêm đầu tiên về  vợ Tiểu Khương bây giờ   gọn  giường đất . Thằng nhóc ,  lẽ   thật ?
 
"Chị vẫn  vui, sắp   rừng sương mù  mà chị cũng   gần gũi với em." Tiểu Khương cúi gằm đầu xuống khiến   kháng cự mà lùi .
 
"Em  mà, chị khinh thường em, chị coi thường  làng núi chúng em! Mấy ngày nay chị nấu cơm, trải giường,  chuyện nhẹ nhàng với em, tất cả đều là giả dối! Thạch  đúng, chị   là  phụ nữ thật thà! Chị   bỏ trốn ngay từ ngày đầu tiên chị đến đây!"
 
Cảm xúc của   bùng lên đột ngột khiến   vội vàng tiến lên ôm lấy eo   và bịt miệng   . Cái mũ lớn như    đội nổi .