" là coi thường  làng núi các , lên giường mà   khúc dạo đầu là gì."    mặt Tiểu Khương, từ khóe mắt đến chóp mũi, tỉ mỉ quan sát. Sao mà nhiều dầu thế.   nhớ, Ôn Chiêu,  luôn thích chào buổi sáng, trưa, tối với , cũng  như . Lúc đó  còn khá thích thú.
 
"Ý gì? Hát hò gì cơ?"
 
 đẩy Tiểu Khương   tung mái tóc lửng lơ của . Ánh trăng mờ ảo rải xuống mái tóc đen nhánh...  ngả vàng của .
 
Tiểu Khương  khỏi thốt lên kinh ngạc: "Chị thật xinh ."
 
 là  từng  nếm "thức ngon vật lạ" bao giờ.   đôi mắt nhỏ bé  ngượng ngùng  cháy bỏng của  , kế tiếp mượn ánh trăng  liền vòng tay ôm lấy eo  . Cậu  gọi đây là tây dương vũ,   từng thấy trong rạp chiếu phim, giờ thấy mới lạ nên liền cùng   theo.
 
"Muốn  với  vài lời tâm tình . Đợi   rừng sương mù , làng sẽ trả cho  một khoản tiền bồi thường. Hai vạn tệ, còn nhiều hơn cả  tiền  mua  đấy,  đừng quên đòi nhé. Nếu     thì  cứ lấy thêm vợ. Một  thì  sống nổi chứ."
 
Một     sống nổi chứ!   lời , tất nhiên là để dẫn    bẫy. Quả nhiên,   ôm  càng chặt hơn, cả cái đầu đều vùi  tóc .
 
"Chị, chị nhất định sẽ..." Nói đến nửa chừng,    đổ gục  lòng    .
 
12
 
Ra chiến trường    thể  mang s.ú.n.g chứ?
 
Trước khi  làng,   đốt một lá Thanh Tâm Chú Phù Chỉ ở Tứ Quý Xuân  hòa  nước uống. Và  khi đến núi Tam Khương,   hái một ít hoa mạn đà la đang mùa nở rộ trong vườn nhỏ ở Nhất Lô Hương,  đó nghiền thành bột,  thành hương vòng và hun khói suốt cả đường , hun đến mức chính  cũng buồn ngủ rũ rượi. Loại hương   quá nồng để gây mê, chỉ dùng để đối phó với  mua , và thời hạn hiệu lực của nó chỉ  nửa tháng.
 
 đỡ Tiểu Khương lên giường,  xộc xệch ga trải giường, lật ngược chăn  kéo nửa quần dài của   xuống.
 
"Chắc là   chứ." Vụ án "dầu heo con"  đây, khi tạo hiện trường hoan ái giữa  và Ôn Chiêu, Tử Trĩ cũng  sắp xếp như .  thầm nghĩ   đúng là  kinh nghiệm đấy.
 
Theo đó mà ,  dựa  mép giường đất,  chút  yên tâm mà chợp mắt một lát. Đến nửa đêm, một trận gõ cửa dồn dập  đánh thức  dậy.
 
Điều     ngoài dự liệu của  vì dược tính của mạn đà la sẽ khiến Tiểu Khương ngủ đến khi mặt trời chiếu  m.ô.n.g ngày hôm . Tiếng gõ cửa   ý định dừng , thậm chí còn bắt đầu gõ cả cửa sổ, và  đến  chỉ  một. Tiếng gõ và những bước chân lộn xộn khiến    khỏi cảm thấy phiền muộn.
 
 buộc  tỉnh dậy, trong đầu nhanh chóng hiện lên vài cách giải thích về việc Tiểu Khương đang ngủ say.  đáng tiếc là chẳng  cách nào dùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-khoi-thon-vu-lam-nguyen-anh-6/chuong-6.html.]
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
Bởi vì khi  mở mắt ,   thấy trong căn phòng tối om, Tiểu Khương,  lẽ   đang ngủ say, giờ phút   khoanh chân   ánh trăng và   với ánh mắt vô cảm.
 
13
 
 như rơi thẳng xuống một hầm băng, nhất thời    phản ứng thế nào, cho đến khi Tiểu Khương mở lời : "Không nỡ rời xa chị, nên   chị thêm vài ."
 
Không thể nào, mạn đà la  thể vô hiệu, trừ khi   cũng  nuốt Thanh Tâm Chú Phù Chỉ từ . May mắn , sự nghi ngờ của   đối với  tạm thời  thể đào sâu hơn  nữa, bởi vì    đưa dâu .
 
Sơn Thần cưới vợ  diễn   đêm khuya, nhưng  một ai  cho   đó chính là  đêm nay.
 
Tiểu Khương đưa  đến một cái sân nơi dân làng thường tổ chức hội nghị. Ở đó  một chiếc kiệu hoa thô sơ đang dừng , với đòn khiêng  cũ kỹ và lớp vải đỏ  phai màu. Đội đưa dâu gồm bốn  khiêng kiệu, cộng thêm  và cô dâu, tổng cộng là sáu .
 
Khi kiệu bắt đầu khởi hành,  cảm thấy phía   một ánh mắt đang dõi theo .  khi  theo cảm giác mà tìm đến thì chỉ còn  một bóng lưng quen thuộc đang dắt theo một đứa trẻ rời .
 
Chị dâu Thạch? Đối với  dân miền núi, Sơn Thần cưới vợ hẳn là một ngày đại hỷ.  tại  cô   bỏ , chẳng lẽ  gì đó   ?
 
Một trận gió lạnh thổi qua khiến  rùng ,  chợt  về phía kiệu. Chẳng lẽ bên trong   là Kim Chi? Thậm chí còn   là ?
 
"Sơn Thần cưới vợ! Mọi  tránh !"
 
Khương Thạch hét lớn một tiếng, trong khi  lặng lẽ bấm quyết trong tay áo và lẩm bẩm trong miệng: "Phong Bá Vũ Sư, an vị đúng chỗ, cầu gió, gió đến."
 
Không lập pháp đàn, cũng  thỉnh pháp ấn, gió  đến     tùy thuộc  tâm trạng hiện tại của các vị thần. May mắn là tâm trạng của các vị thần hôm nay  tệ.
 
Một làn gió thổi đến cuốn bay tấm rèm kiệu bên phía , đồng thời kéo theo cả chiếc khăn trùm đầu màu đỏ cũng hé  một góc. Trái tim đang treo lơ lửng của  cuối cùng cũng hạ xuống, bởi vì khuôn mặt trắng bệch như tử thi  tấm khăn trùm đầu đó, chính là Kim Chi.
 
Chúng  một  nữa bước  rừng sương mù. Lần , Khương Thạch chỉ buộc dây cho bốn  khiêng kiệu, còn  thì . Lý do  đưa  là...   hề giải thích cho .
 
"Quy tắc cũ, dây đứt thì hạ kiệu."  nếu dây đứt, liệu họ  còn    ?
 
Kiệu hoa xóc nảy suốt cả đoạn đường, những  khiêng kiệu chỉ cúi đầu và cứ thế mà  thẳng về phía . Những cụm nấm mọc lộn xộn  ban ngày giờ đây  như đang  bày binh bố trận, tạo thành một con đường quanh co và nhỏ hẹp. Không đúng, con đường   đúng. Chẳng lẽ là... Trong đầu  chợt hiện lên một trận pháp.