Đột nhiên trong làn sương mù dày đặc vang lên một tiếng  quái dị. Nghe kỹ , nó  giống tiếng , mà giống tiếng nhai nuốt lẫn với những  thở nặng nhọc. Ngay  đó là tiếng kiệu hoa rơi mạnh xuống đất.   đầu   thì những  khiêng kiệu  biến mất từ lâu. Sợi dây thừng ban đầu dùng để buộc đòn khiêng giờ cũng  rơi xuống đất. Thì  Khương Thạch  "dây đứt" là  ý .
 
Giờ đây, trong màn đêm trống trải chỉ còn   và Kim Chi, cùng với tiếng động kỳ lạ từ làn sương mù đang dần tiến  gần.
 
14
 
 căng thẳng bước vài bước về phía  và chuẩn  dò xét thực hư. Chợt nhớ  Kim Chi vẫn còn trong kiệu, thế là  cúi xuống và rút  một đoạn xương trắng  đất.
 
"Ra ngoài  đường, mượn dùng chút, lát nữa sẽ đốt tiền giấy cho ngươi."
 
Mượn ánh lửa ma trơi từ khúc xương trắng,  vén rèm kiệu, vén khăn trùm đầu,  véo véo khuôn mặt trắng nõn của Kim Chi. "Lấy  báo đáp ."
 
Kim Chi  hề  phản ứng gì.
 
 tháo kính   vặn vặn gọng kính. Từ trong chiếc ống rỗng của gọng kính, một linh hồn  ép dẹt bay . "May mà tớ  cận thị,  thì chẳng  giấu   ."
 
Ngay từ khi đốt hương  chân núi,   phát hiện  Kim Chi trong  những hồn ma ở nhà nghỉ. Khác với những hồn ma khác, hồn phách của Kim Chi   tử tướng. Cái gọi là tử tướng, tức là   siết cổ nhất định sẽ  lưỡi dài mặt tím, còn   c.h.é.m c.h.ế.t nhất định sẽ m.á.u nhuộm quần áo. Trong khi đó, hồn phách của Kim Chi, ngoại trừ việc là một thực thể hư ảo, thì những thứ khác chẳng khác gì  sống.
 
Đây là thuật rút hồn, một trong những bí thuật của phương sĩ  lưu lạc trong dân gian từ  khi Tần Thủy Hoàng đốt sách. Ai cũng  hồn phách và thể xác một khi tách rời quá ba mươi ba ngày thì thể xác sẽ biểu hiện trạng thái c.h.ế.t tự nhiên. Một kỹ năng g.i.ế.c  tinh xảo đến  cho thấy trong núi  nhất định  cao nhân. Chỉ là vị cao nhân  ẩn  quá , trong lòng  tuy  nghi ngờ nhưng   dám dễ dàng đánh động.
 
Lúc  hồn phách như  bơm khí, dần trở nên đầy đặn  từ từ di chuyển về phía Kim Chi. Hồn phách nhập thể, ánh mắt Kim Chi dần trở nên trong sáng.
 
"Sao  lâu đến ! Tớ suýt c.h.ế.t , họ định gả tớ cho một tên câm đấy."  đoán cô  đang  đến Tiểu Khương,  nửa ngày cũng  thốt   nửa lời.
 
Kim Chi ôm   òa lên.  qua loa an ủi cô  một chút,  đó liền  hiệu.
 
"Lau miệng , trông như  ăn  một đứa trẻ c.h.ế.t ."
 
Ngay lúc hai chúng  đang  chuyện, âm thanh đó càng lúc càng gần hơn.   nghĩ ngợi gì liền    sâu trong làn sương mù, nhưng kết quả   Kim Chi kéo .
 
"Cậu đợi ! Chi bằng chúng  chạy thoát   , gọi cứu viện  tính ." Kim Chi kéo  định chạy trốn, nhưng  khắp nơi chỉ  là sương mù,  hề  lối thoát.
 
Thế là   an ủi cô   nữa: "Đến cũng đến , tớ  thể bỏ lỡ sự náo nhiệt của Sơn Thần cưới vợ  ? Tớ là loại  đó ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tron-khoi-thon-vu-lam-nguyen-anh-6/chuong-7.html.]
Kim Chi kinh hãi, trong khi  mạnh mẽ kéo cô   về phía làn sương mù.   xem thử đây rốt cuộc là loại Sơn Thần, Sơn Quỷ,  Sơn Tinh quái gì.
 
15
 
Làn sương mù dày đặc tức thì bao trùm lấy hai chúng , ngọn lửa ma trơi cũng tắt ngúm. Xung quanh tối đen như mực, thứ duy nhất  thể cảm nhận  chỉ là những cơn gió lạnh lẽo đang thổi qua tai và  thở của .
 
"Kim Chi."
 
"Tớ đây."
 
"Cậu  thấy là hai chúng   mập mờ  ?"   Kim Chi bên cạnh. Không    thể  thấy cô , mà là vì cô  cứ bám chặt lấy ,   cảm nhận  sự hiện diện của cô  cũng  .
 
"Làm gì , chỉ nắm tay thôi mà.   dạo  gầy  nhiều quá, chỉ còn da bọc xương thôi." Giọng Kim Chi đầy tủi  vọng đến từ phía  .
 
 chợt nhận  giọng cô  từ nãy đến giờ vẫn luôn ở phía  . Vậy thì,  thở đang áp  mặt  là của...
 
"Mẹ kiếp nhà mi! Buông cái tay đó !"  túm lấy thứ đang bám     ném mạnh  xa. Đồng thời, một khối lửa xanh khổng lồ liền xuất hiện bên cạnh . Kim Chi   từ lúc nào  nhặt ba khúc xương trắng lên  ma sát chúng với  để tạo thành một ngọn đuốc ma trơi.
 
"Chết tiệt!!!" Khoảnh khắc ngọn đuốc ma trơi chiếu sáng cảnh tượng  mắt, cả hai chúng   đồng thanh hét lên. Không ngờ đây  chính là chân dung của Sơn Thần.
 
Đây là một khuôn mặt như thế nào cơ chứ? Trên mí mắt  kim chỉ khâu chặt là những đường kim chi chít. Khuôn mặt   môi mà chỉ  một hàm răng nanh còn dính đầy m.á.u thịt. Cả khuôn mặt uốn lượn những vết sẹo kinh hoàng và đáng sợ.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
 
"Tớ đến để  vợ cho nó ?"
 
"Cậu đến để  bữa ăn đêm cho nó đấy."
 
Tranh thủ lúc   còn đang trong cơn sốc,  chậm rãi rút  một vật từ phía  lưng. Nói về việc tùy cơ ứng biến,  đây là dân chuyên nghiệp. Lần  đó là chiếc chổi nhỏ dùng để quét giường của nhà Tiểu Khương. Dân gian từ xưa   câu "chổi quét tà ma". Trong "Tử Bất Ngữ - Họa Công Họa Cương Thi" cũng từng nhắc đến: "Xác c.h.ế.t   sợ chổi... cầm chổi lên lầu, phẩy một cái, đổ."
 
Có thể thấy chổi quả thật  hiệu quả. Phải ghi ,   còn dùng đến.
 
"Thiên địa tự nhiên, uế khí phân tán. Ta đánh ngươi! Đánh cho ngươi tan tác!"  cắn rách ngón giữa, bôi m.á.u lên những bông lúa miến của chiếc chổi  xông thẳng về phía Sơn Thần.
 
Ngửi thấy mùi m.á.u tươi, Sơn Thần  phát  tiếng nghiến răng  lao  cổ . Cả hai chúng  cùng lúc lao về phía .  bay  lên, đánh thẳng  thiên linh cái của nó, chỉ bằng một chiêu  đánh nó ngã sõng soài  đất  dậy nổi.