Cả trường đều sợ đại ca trường hung thần ác sát ,  thì chỉ  một mạng ghẻ nên chẳng sợ.
 
Trong ánh mắt  chút né tránh của , mùi mực thơm lừng lan tỏa khắp vị giác của Lục Đạc. Anh  ngừng nổi giận, đột nhiên cắn một miếng.
 
Trong đáy mắt   thoáng qua một tia kinh ngạc, nhưng  nhanh  khôi phục vẻ mặt khó chịu, dọa sẽ cho   tay.
 
Còn  thì  "hì hục" gặm mực, ăn đến nỗi miệng bóng loáng.
 
Lục Đạc mắng đến khô cả họng, thấy  thỏa mãn ợ một cái, cuối cùng cũng cạn lời.
 
"Chưa từng thấy ai mặt dày như mày cả..."
 
 lau miệng, ghé sát  hóng hớt: "Anh trốn ở đây  vì thất tình,  vì buồn bã chuyện cãi  với Dịch Ôn Châu thế?"
 
Lục Đạc trừng mắt  , ánh mắt lạnh lẽo đến mức  thể g.i.ế.c .
 
"Ồ, thất tình và cãi  với Dịch Ôn Châu của  là cùng một chuyện ?"
 
Đại ca trường và nam thần trường từng là  em   rời nửa bước,   vì cùng thích một cô gái mà trở mặt thành thù.
 
Còn nữ chính đó,  khi gây  sóng gió trong trường học, học kỳ  đột nhiên chuyển trường .
 
Ngay cả , một “con cò” chuyên nắm giữ tin đồn bát quái cũng tạm thời   rõ  nội tình bên trong. Chỉ  hiện giờ Lục Đạc và Dịch Ôn Châu như nước với lửa, hễ  cơ hội là  tìm cách ngáng chân .
 
"Còn nhiều chuyện nữa thì đừng hòng nhận   tiền còn ." Anh  lạnh lùng thốt  một câu.
 
Nghe thấy tiền,  lập tức biến thành tay sai.
 
"Đâu  ! Xâu mực  tay  cứ coi như  hiếu kính  ."
 
"Ban đầu mày còn định thu tiền của tao ?" Lục Đạc đúng là   chọc cho . 
 
Cuối cùng   vẫn ăn hết xâu mực đó, thậm chí còn ban ơn đưa  về nhà.
 
Trên đường,   ngừng tâng bốc, nhưng    cố tình phóng nhanh để hất  đến đích.
 
  xổm bên đường nôn khan, giơ ngón giữa về phía bóng lưng khuất dạng của  .
 
Chẳng mấy chốc  đến thứ Sáu, thời gian hẹn giao dịch với Dịch Ôn Châu.
 
Trong lùm cây nhỏ,  cải trang và bí mật gặp mặt. Dịch Ôn Châu đưa chiếc cặp sách đầy tiền mặt cho , vẻ mặt đầy khó hiểu.
 
"Cần  cẩn trọng thế ?"
 
"Trong phim  diễn thế , huống hồ nhiều tiền thế , nhỡ  ai cướp của  thì ?"
 
 ăn to  lớn, hai mắt sáng rỡ đếm tiền.
 
"Tiền  đưa cho  , tin đen của Lục Đạc ?"
 
 nháy mắt  hiệu Dịch Ôn Châu  xổm xuống.
 
Anh  nghi hoặc nửa  nửa xổm,  ghé sát tai  , hạ giọng: "Lục Đạc nuôi một chậu cây sen đá nửa sống nửa chết, ngày nào cũng tự lẩm bẩm  chuyện với nó."
 
Anh  vẫn đang chờ đợi diễn biến tiếp theo, còn  thì  rút  chuẩn  chuồn.
 
Anh  vội vàng kéo cổ áo  , trán đầy vạch đen: "Chỉ thế thôi ? Quá qua loa  đấy, đây mà coi là tin đen gì chứ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-mat-toi-chi-co-vi-tien-cua-ho/chuong-2.html.]
 
 giả vờ thần bí : "Thông tin  đáng giá hơn tin đen nhiều, đợi  ngẫm nghĩ  lời   là sẽ hiểu thôi."
 
Mặt   vẫn ngơ ngác.
 
Đột nhiên một tiếng huýt sáo chói tai phá vỡ sự yên tĩnh, thầy giám thị mặt mày đen sì sải bước  rừng cây.
 
"Ai đang hẹn hò trong đó ?"
 
 sợ đến mềm cả chân, mặc dù   gì, nhưng  vẫn ba chân bốn cẳng chạy theo bản năng.
 
Lúc  đầu thấy Dịch Ôn Châu vẫn còn điềm nhiên  tại chỗ,  sốt ruột hét lớn: "Anh còn ngây  đó  gì, chạy  chứ!"
 
Vừa dứt lời,  đ.â.m “rầm”  một bức tường thịt, mặt đau đến méo xệch.  chột , chậm rãi ngẩng đầu lên, đối diện với khuôn mặt hung thần ác sát của thầy Giám thị.
 
"Lộ Dao Dao,   là em nữa ?"
 
Trong văn phòng, trải qua cuộc chất vấn kéo dài một tiếng đồng hồ,  khi   đến khản cả cổ, cuối cùng mới giải thích rõ ràng sự trong sạch giữa  và Dịch Ôn Châu.
 
Thầy giám thị nghiêm khắc phê bình : " hy vọng đây là  cuối cùng  bắt gặp em mua bán trong trường học!"
 
 gật đầu khom lưng, cuối cùng cũng an   khỏi văn phòng.
 
Cửa  đóng,  lập tức  thẳng , hằn học  Dịch Ôn Châu.
 
"Anh là cục vàng cục bạc của các thầy cô, nếu ngay từ đầu  chịu giải thích,   đến nỗi   khản cả giọng."
 
"Ai bảo cô dùng tin đen giả của Lục Đạc để lừa ."
 
Dịch Ôn Châu nhếch mép  đắc ý, sải bước chân dài lướt qua .
 
Hôm nay    rõ , nam thần trường ôn hòa gì đó đều là giả dối. Người  đúng là đen tối.
 
Cũng ,   thể chơi chung với Lục Đạc thì  gì  ai  !
 
 bước nhanh  song song với  : "  nhận tiền của , chắc chắn sẽ giúp  phản công Lục Đạc."
 
Anh  như thể  thấu , nhướng mày : "Nói xem xem kế hoạch của cô là gì."
 
"Không  tuần tới trường tổ chức  dã ngoại ? Đến lúc đó  sẽ nhắn tin cho ,  đó chúng  tùy cơ ứng biến."
 
 kiễng chân trịnh trọng vỗ vai  .
 
Đến ngày dã ngoại,   từng tốp học sinh vui vẻ bước xuống xe mà  kìm  thở dài một .
 
Ngày , với những hoạt động kiểu ,  bán  đồ ăn vặt thôi cũng đủ kiếm lời bộn bạc.  giờ đây, sai khi trở thành kẻ  truy nã của trường,  chỉ đành trơ mắt  tiền bạc mọc cánh bay .
 
Thế nhưng  nhanh  đó đôi mày đang nhíu  của  giãn , bởi vì Lục Đạc - một trong những Thần tài của ,  đến.
 
Lục Đạc  đám đàn em vây quanh đang   bóng cây,   lấy  bao t.h.u.ố.c lá từ trong túi, khi  thấy chỉ là một bao thuốc rỗng, đang cảm thấy bực bội trong lòng thì  nhanh chóng nhảy đến  mặt  .
 
“Anh Đạc, tìm thuốc ?"
 
"Rảnh rỗi thế ? Chuyện của Dịch Ôn Châu giải quyết  thỏa  ?" Anh  liếc xéo .
 
"Không   đang đến báo cáo  ?"