Trọng nam khinh nữ? Xin lỗi, ta đá thẳng mẹ chồng ác độc ra ngoài! - Chương 24: --- Vương bà tử tư thông

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:45:02
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối giờ Tý, đại địa ánh trăng thanh lạnh bao phủ, tựa như khoác lên một lớp lụa mỏng. Mọi từ lâu chìm trong giấc mộng, bốn phía tĩnh mịch một màu.

 

Diệp Sơ Nguyệt mở mắt từ giường, một bộ hắc y tay áo bó, đeo mặt nạ đen, chỉ để lộ đôi mắt lạnh lẽo.

 

Tiểu Uyển Uyển nàng đặt nôi trong gian, do bảo mẫu máy móc thông minh chăm sóc.

 

Diệp Sơ Nguyệt thì lặng lẽ khỏi viện, đợi đến khi nàng khỏi trấn, liền trực tiếp từ gara trong gian lấy một chiếc xe máy cưỡi lên, lao thẳng về phía Đại Đồng thôn.

Mèo Dịch Truyện

 

Xe máy trang thiết tiêu âm công nghệ cao, suốt đường cũng kinh động đến ai.

 

Nàng đến Đại Đồng thôn xong, liền cất xe máy .

 

Rồi nàng lén lút về phía sân viện Trần gia, chẳng mấy chốc thuận lợi trèo trong viện.

 

Diệp Sơ Nguyệt viện thấy những âm thanh thể miêu tả, nàng sững :

 

Trần Đồng là phế nhân, còn thể “vui vẻ” ư?

 

Diệp Sơ Nguyệt cuối cùng mới phát hiện Trần Đồng, mà là lão già Vương bà t.ử .

 

Diệp Sơ Nguyệt từ ô giấy cửa sổ rách, mượn ánh trăng yếu ớt, thấy Vương bà t.ử bình thường giả vờ đắn lúc đang cùng một lão đầu dập dòm giao hoan, suýt chút nữa thì nàng nôn mửa.

 

Chậc chậc, ngờ lão già còn chơi bời đủ kiểu.

 

Diệp Sơ Nguyệt sợ ô uế đôi mắt , dứt khoát lặng lẽ mò tới phòng Trần Đồng.

 

Mục đích của nàng đêm nay chính là lấy mạng Trần Đồng, để giải quyết triệt để phiền phức của , coi như báo thù cho nguyên chủ!

 

Chỉ là, đợi Diệp Sơ Nguyệt mò phòng Trần Đồng, nàng mới phát hiện trong phòng một bóng .

 

Trần Đồng về nhà?

 

Tuy nhiên, thoáng chốc nghĩ , ngay cả bà Vương cũng dám vụng trộm trong nhà, xem hai con e là náo loạn , Trần Đồng ở nhà cũng là lẽ thường.

 

Chẳng lẽ Trần Đồng cũng dọn lên trấn ở?

 

Không chặn Trần Đồng, Diệp Sơ Nguyệt chút vui. Trước khi rời , đôi mắt nàng chợt đảo một vòng, khóe môi cong lên, hiện rõ một nụ dần trở nên quỷ dị.

 

!

 

Diệp Sơ Nguyệt trực tiếp ôm một ít củi từ bếp Trần gia đặt góc sân, đó châm lửa đốt. Đợi đến khi củi bắt đầu bốc khói, nàng chạy ngoài cửa, bóp giọng bắt đầu kêu to:

 

“Mau đến ! Cháy , cháy !”

 

“Cháy ở thế?”

 

“Nhà ai cháy ?”

 

“…”

 

Chẳng mấy chốc, những nhà gần Trần gia đ.á.n.h thức .

 

Một vài còn kịp mặc chỉnh tề quần áo chạy , đợi khi thấy bên Trần gia bốc khói thì đều hô lên:

 

“Trần gia cháy , mau cứu hỏa!”

 

Dân làng từ các hướng khác chạy về phía Trần gia.

 

Mà ở Trần gia, bà Vương và lão nhân còn đang mặn nồng, mới đầu động tĩnh còn kịp phản ứng. Đến khi rõ hình như nhà cháy, cả hai đều ngây .

 

Đợi hồn, cả hai vội vàng kéo quần áo mặc .

 

“Đi mau, mau !”

 

Hai mặc ngoại y chạy ngoài, sợ rằng chốc lát nữa sẽ lửa thiêu c.h.ế.t. Trong lúc hoảng loạn, họ hề phát hiện ngọn lửa căn bản hề cháy trong nhà. Kết quả, họ vội vã xông ngoài, đúng lúc va những dân làng đang đến cứu hỏa.

 

Lúc ánh trăng đang sáng tỏ, hai họ ăn mặc chỉnh tề chạy thấy rõ mồn một.

 

Cả hai bên đều ngây trong khoảnh khắc đó!

 

“Ông Lý nửa đêm nửa hôm ở chỗ bà Vương thế ?”

 

“Bọn họ…”

 

“Thật hổ, bà Vương dám tư thông với ông Lý…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/trong-nam-khinh-nu-xin-loi-ta-da-thang-me-chong-ac-doc-ra-ngoai/chuong-24-vuong-ba-tu-tu-thong.html.]

 

“Họ Vương , đồ tiện nhân hổ nhà ngươi, ngươi dám thông đồng với nam nhân nhà …” Ngay lúc , bà Lý, vợ của ông Lý, động tĩnh cũng chạy đến. Kết quả thấy bộ dạng già mà đắn của họ, tức khắc bà nổi trận lôi đình.

 

“Hay lắm, họ Lý , ngươi còn trông dưa ngoài đồng, hóa ngươi trông đêm giường của Vương quả phụ. Lão nương liều mạng với các ngươi!”

 

Bà Lý lập tức xông tới.

 

Thế là, Trần gia tức khắc trở nên náo nhiệt.

 

Diệp Sơ Nguyệt trong bóng tối mỉm , đó nhân lúc ai chú ý, lặng lẽ rời .

 

Sáng hôm , Diệp Sơ Nguyệt quên dò la tung tích của tên chồng cũ khốn nạn Trần Đồng. dò la mới phát hiện Trần Đồng biến mất!

 

Biến mất ư?!

 

Chẳng lẽ cái tên khốn kiếp đoán chuyện Trương Nghiêm và Hà Xuyên đều do nàng ?

 

Nên trốn ?

 

Không thể nào? Tên khốn thông minh đến mức đó ?

 

Diệp Sơ Nguyệt chút hối hận vì vô tình ‘đả thảo kinh xà’!

 

Tuy nhiên, nghĩ thì Trần Đồng phế , cho dù còn sống cũng chỉ sống bằng c.h.ế.t.

 

Thôi , tạm thời cứ để sống lay lắt thêm vài ngày.

 

 

Chuyện của Hà Xuyên ở tửu lâu Thất Bảo gây náo động khá lớn trong trấn, đặc biệt Hà gia còn trộm sạch sành sanh. Chẳng bao lâu , xuất hiện một hiệp khách bịt mặt, dấu vết, đến hình bóng, chuyên cứu giúp những kẻ ăn mày và nghèo trong trấn Thất Bảo, thế là một lời đồn:

 

Trấn Thất Bảo xuất hiện một vị đại hiệp chuyên cướp của giàu giúp nghèo!

 

‘Đại hiệp’ Diệp Sơ Nguyệt: Không ngờ một ngày, – một sát thủ – trở thành đại hiệp!

 

Có lời đồn , những ánh mắt đổ dồn tiệm lẩu Cự Phúc cũng bớt ít.

 

Diệp Sơ Nguyệt vui vẻ hưởng sự thanh thản.

 

Ngày hôm đó, cha và Diệp việc trở về làng. Diệp Sơ Nguyệt ở sân viện trong trấn trông con, cũng ở thư viện, đến chiều mới về nhà.

 

Diệp Sơ Nguyệt cảm thấy ở nhà khá nhàm chán, cũng về gian, dù nàng thời gian rảnh là về gian. Lúc con ngủ, nàng sẽ phòng b.ắ.n s.ú.n.g chơi b.ắ.n súng, hoặc đến phòng gym tập luyện; nếu thì ăn uống xem kịch, nhưng giờ con đang thức, về gian cũng chẳng gì vui.

 

Diệp Sơ Nguyệt thấy hôm nay trời cũng khá , hiếm hoi một ngày âm u, chi bằng dẫn con tìm một nơi nào đó dã ngoại thì hơn.

 

Tiểu Uyển Uyển giờ lật thuần thục, đôi mắt to tròn sáng ngời cũng thích ngó xung quanh.

 

Diệp Sơ Nguyệt tuy Tiểu Uyển Uyển rốt cuộc thể thấy bao nhiêu, nhưng cảm thấy tiểu gia hỏa thích tiếp xúc với thế giới bên ngoài, nàng đương nhiên đưa Tiểu Uyển Uyển ngắm nhiều hơn.

 

Nghĩ là , Diệp Sơ Nguyệt thu dọn đồ đạc xong xuôi, liền đặt Tiểu Uyển Uyển xe đẩy trẻ con ngoài.

 

Diệp Sơ Nguyệt cũng quá xa, mà chọn bờ hồ Thất Bảo.

 

Bờ hồ Thất Bảo một bãi cỏ khá rộng, hơn nữa bên cạnh còn một cái đình nhỏ, dùng để du khách nghỉ chân.

 

Diệp Sơ Nguyệt trải tấm chăn mang theo xuống bãi cỏ, đó bế Tiểu Uyển Uyển từ xe đẩy đặt lên chăn, để nàng tự chơi tay. Đồng thời, ở một bên khác lấy chiếc bếp nhỏ đặc biệt, nhóm lửa, đặt chiếc nồi nhỏ đựng nước lẩu lên, đó lấy những xâu nguyên liệu xâu sẵn từ . Nàng bỏ những thứ khó chín nồi , pha chế dầu chấm.

 

Diệp Sơ Nguyệt liền một bên chơi với con gái, đợi đến khi thức ăn chín sẽ từ từ thưởng thức.

 

, Diệp Sơ Nguyệt tự chuẩn một bữa lẩu xiên que tiện lợi mang theo, còn sữa bột thơm lừng thì pha cho con. Chốc lát, hai con nàng sẽ ngắm cảnh thưởng thức món ngon của riêng tại đây.

 

Chẳng mấy chốc, mùi hương lẩu trong nồi tỏa .

 

Diệp Sơ Nguyệt chỉ cảm thấy bụng kêu ùng ục, nàng vội vàng bế con trở xe đẩy trẻ con, một tay giúp nàng giữ bình sữa pha xong. Nhìn thấy tiểu gia hỏa tự cũng đưa bàn tay nhỏ bé mũm mĩm ôm bình, nàng khỏi bật .

 

“Tiểu Uyển Uyển, con vẫn tự ôm bình sữa , đợi thêm vài tháng nữa, con mới thể tự ôm bình sữa nhỏ mà uống ừng ực.”

 

Diệp Sơ Nguyệt cho tiểu gia hỏa ăn xong, thức ăn trong nồi cũng chín, nàng vội vàng bắt đầu ăn.

 

“Oa, quả nhiên vẫn là lẩu sảng khoái nhất!”

 

Diệp Sơ Nguyệt đang ăn lẩu xiên que cực kỳ sảng khoái, đúng lúc , chợt từ bên cạnh xuất hiện, hỏi:

 

“Ngươi ăn thứ gì ? Nghe mùi thơm lắm.”

 

 

Loading...